Xuyên Việt Chi Thú Nhân Dã Sinh Oa

Chương 94 : Thụy thụy lại xuất tình trạng

Ngày đăng: 05:23 19/04/20


Cả ngày bị ép buộc như vậy, kỳ thật thể lực của Lục Văn Thụy  đã cạn kiệt, lúc này, sau khi thuận lợi sinh ra các bảo bảo, cảm xúc của y liền thả lỏng, sau đó lập tức mất đi ý thức. Mễ Lai Khắc thấy thế rất nóng lòng, hắn kêu to vài tiếng bên tai đối phương nhưng đối phương vẫn không có phản ứng, lúc này đành phải dùng tay vỗ nhẹ vài cái trên mặt đối phương, đáng tiếc đối phương vẫn không tỉnh lại, hắn có chút hoang mang lo sợ sửng sốt một lát, sau đó lo lắng nói với Khoa Lan :



”Phụ thân, mau nhìn xem Thụy  đi, y bị làm sao vậy? không phải y đã thuận lợi sanh ra bảo bảo sao? y là không có gì vấn đề đi? y vừa rồi còn rất tốt mà, như thế nào đột nhiên lại ngất đi chứ?”



Khoa Lan  nghe vậy vội vàng tiến lên kiểm tra một chút cho đối phương, sau một lát, hắn đột nhiên mỉm cười, có chút bất đắc dĩ nói với Mễ Lai Khắc:



”Thụy  chính là bởi vì hư thoát quá độ, còn có mất máu quá nhiều mới bị đột nhiên ngất xỉu đi, cũng không có vấn đề gì, chỉ cần hảo hảo tu dưỡng một trận thì tốt rồi. Ngươi làm chi đột nhiên gào to, hại ta hoảng sợ, còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì đâu? Ai, đứa nhỏ này thật là, đều đã làm phụ thân rồi, vậy mà cũng  không thể ổn trọng một ít sao?”



Mễ Lai Khắc nghe xong, có chút ngượng ngùng đỏ bừng mặt, hắn bởi vì rất sốt ruột mới có thể như vậy, như thế rất tốt, còn bị phụ thân nhà mình cười nhạo, hoàn hảo hiện tại Thụy  đã hôn mê bất tỉnh, bằng không chính mình thật sự bị mất mặt?!



Nghĩ vậy nên Mễ Lai Khắc  theo bản năng nhìn Lục Văn Thụy  trong lòng mình, thấy được đối phương vẫn hôn mê như cũ lúc này mới cảm thấy  may mắn thở ra một hơi. Mấy người Tạp Lạc Tư thấy thế đều nhịn không được mà nở nụ cười, Mễ Lai Khắc này thật là rất ngốc!



Tuy nhiên, hiện tại tối trọng yếu vẫn là làm cho Thụy  đi về trước nghỉ ngơi đi, cho nên nhóm người Tạp Lạc Tư cũng chỉ nở nụ cười một lát sau đó để đối phương rời đi. Xét thấy hiện tại thân thể của Lục Văn Thụy  hoàn toàn suy yếu, hơn nữa y lại hôn mê, mà Mễ Lai Khắc rõ ràng cũng không có kinh nghiệm trong phương diện này, cho nên Khoa Lan  cùng Pháp Lan liền ôm ba bảo bảo về nhà bọn họ, chuẩn bị giúp đỡ chiếu cố bảo bảo cùng Lục Văn Thụy. Mà Lý Na  cũng bởi vì áy náy việc trước đó nên cũng đòi đi theo, Phí Tư vốn muốn kề cận phụ thân nhà mình thì cũng bị hắn ném cho Tư Nặc, cứ như vậy bọn họ một hàng năm người trong đó còn ôm theo ba cái bọc nhỏ ly khai, Tạp Lạc Tư, Ngải Tư Đặc hòa Tư Nặc  bị bỏ lại tại chỗ đều bất đắc dĩ nhìn nhau liếc mắt một cái, không nghĩ tới chính mình cứ như vậy mà bị bạn lữ nhà mình từ bỏ!(^_^). Xem ra trong cảm nhận của đối phương, địa vị của bọn họ cũng không bằng ba tiểu tử mới sinh ra kia đâu, ai! ba người bọn họ rất ăn ý trong lòng thở dài một hơi, chỉ có Phí Tư bị phụ thân nhà mình vô tình từ bỏ vẫn mang theo vẻ mặt nghi hoặc nhìn bóng dáng Lý Na  rời đi, có chút tò mò hỏi:
Tiếp theo Lục Văn Thụy  lại đến trường học gần đó, không biết vì cái gì khi  y nhìn thấy vườn trường vốn từng rất quen thuộc thì lại cảm giác có chút không thích hợp, đang lúc y suy nghĩ rốt cuộc không đúng ở chỗ nào thì đột nhiên di động vang lên, y theo phản xạ có điều kiện lấy điện thoại di động ra, chấp nhận cuộc gọi. Chỉ nghe đến một tiếng nói rất là trầm thấp truyền đến,



”Văn Thụy, ngươi hôm nay có rảnh không? Chúng ta có một số việc muốn thương lượng cùng với ngươi, ngươi lại đây một chuyến đi!”



Lục Văn Thụy  sửng sốt một lát mới phản ứng lại, đây là thanh âm của lão ba nhà mình, y vội vàng đáp ứng, lúc này đối phương mới tắt máy, y yên lặng nhìn chăm chú vào di động của mình, đây quả thật là thanh âm của lão ba vạn năm không thấy bóng người của mình.



Như vậy nơi này rốt cuộc có phải là thế giới trước kia hay không? Xem ra nếu muốn cởi bỏ nghi hoặc này thì y nên về nhà một chuyến, hảo hảo xác nhận một chút, nếu có khả năng thì Lục Văn Thụy vẫn muốn trở lại thế giới thú nhân tràn ngập ấm áp cùng hạnh phúc kia, bởi vì nơi đó có Đại Thước cùng các bảo bảo, như thế là đủ rồi! [Y-H: như vậy là hạnh phúc quá rồi còn gì, ai mà ko muốn thế chứ ]Chỉ cần có thể xác định đây chính là thế giới trước kia, như vậy thông qua một ít cách cùng thủ đoạn, chỉ cần cửa hàng xổ số kia thật sự từng tồn tại qua, vây thì y nắm chắc có thể tìm ra nó, nếu như thế, y sẽ có thể đi trở về![Y-H: chúc em may mắn]



Nghĩ như vậy, Lục Văn Thụy nụ cười đầu tiên từ trở về, y  nhìn nhìn ánh trăng trên bầu trời cao cao, nhíu mày, thần sắc đã không mờ mịt như lúc đầu, lúc này y lại là một Lục Văn Thụy bình tĩnh và trầm ổn.



Y đơn giản sửa sang lại một chút quần áo trên người, lúc này mới chậm rì rì đi về ngôi nhà mà lâu rồi mình khống trở lại, *hy vọng hắn việc này phi hư!*