Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 170 : Lực tàn phá mạnh bạo (2)

Ngày đăng: 05:03 19/04/20


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa



Sách trên kệ rơi xuống đầy đất như bông tuyết, tim Lăng Vi cũng run lên: “Trời ạ…” Ngày đầu đi làm đã gây họa lớn như vậy!



Đây là muốn giết chết cô sao!



“Diệp Đình…” Giọng cô cũng run.



“Ừ…”



Cô kêu tiếng này khiến tâm tình Diệp Đình trong nháy mắt khá hơn, không tệ không tệ, biết gây họa phải tìm chồng.



Kết quả… nghe cô cắn răng nghiến lợi nói: “Diệp Đình! Nếu mai em bị đuổi, em liều mạng với anh!”



Cô chạy tới trước, hai tay đỡ kệ sách, định đỡ nó dậy.



Diệp Đình rất muốn cười ngốc có được không?



“Xảy ra chuyện gì? Ai làm loạn ở đây?” Trong nháy mắt có mấy nhân viên an ninh xách gậy chạy vào.



Lăng Vi bị dọa sợ, rụt người.



Mấy người kia hung thần ác sát xông tới cô: “Nơi này là cô phá? Cô thuộc bộ nào? Muốn ngồi tù có phải không?”



Lúc này, đột nhiên có người khiếp sợ hô lên: “Diệp tiên sinh —— Sao anh ở đây?”



Sau đó, nghe tiếng hít hơi.



“Diệp tiên sinh ——”



“Diệp tiên sinh!”



“Diệp tiên sinh… Anh không bị thương chứ?” Giọng người hỏi cũng run run.




Ăn chút gì cùng anh, hai người về biệt thự nghỉ ngơi.



Lăng Vi tắm xong, quấn khăn tắm đi ra. Tóc cô ướt dầm dề, không sấy khô.



Đèn trong phòng chưa mở, cô mò tối đi về phòng ngủ.



Đột nhiên chân bị vấp, cô “a” một tiếng, ngã nhào tới trước.



Một bàn tay ấm áp nhanh chóng kéo cô vào trong ngực.



Người Lăng Vi đụng một cơ ngực còn cứng rắn hơn tường. Hai người ngã lên sofa. Cả người cô đè trên người anh, hai chân chống hai bên hông anh.



“Bất cẩn như vậy!”



Giọng Diệp Đình có vẻ cười nhạo, nhiều hơn là quan tâm: “Té đau không?”



“Ư ——” Đau quá… Ngực đau quá! Cô muốn bò dậy, nhưng vừa rồi đụng cô cực kỳ mạnh.



Diệp Đình khó khăn động đậy, giọng không hoảng hốt hỏi: “Có thể lấy tay ra không?”



Lăng Vi giật mình, tay cô đè giữa hai chân người ta.



Mặt Lăng Vi lập tức biến thành lò lửa, vội rút tay về, chống người muốn bước xuống, tư thế này quá lúng túng, cô thật muốn chết.



“Đừng động!” Anh kéo cô: “Phòng khách này có camera. Anh mới về, còn chưa kịp gỡ bỏ.” Bàn tay ấm áp của anh kéo cô vào ngực. Lăng Vi đè nén lửa giận, thấp giọng hỏi: “Đầu bên kia có người đang xem video theo dõi?”



“Nói nhảm, nếu không có ai trông coi, xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bọn họ sẽ không làm tròn bổn phận.”



Lăng Vi vội cúi người xuống, kề sát anh.



Cô cúi xuống như vậy, toàn thân đều dán vào trên người anh.