108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 16 : Khám phá bí mật mê cục

Ngày đăng: 23:10 19/04/20


Bốn gã tu sĩ này quả thật quá keo kiệt, trên người ngay cả một cái túi Tinh Giới cũng không nhìn thấy, điều này làm cho Tô Tinh có điểm thất vọng.



Đám tu sĩ nghèo này đúng là thượng vàng hạ cám không có lấy một quyển mật tịch hạ đẳng nhất còn tiền bạc thì Tô Tinh tuyệt nhiên không có chút hứng thú, suy đi tính lại vẫn là Tầm Thiên Đạo có vẻ có chút tiền đồ.



Một cuốn Tinh Vân Pháp Khí "Phược long trần", mấy viên huyết thạch, một lọ "Bổ khí thủy", một lọ "Ngũ cốc hoa màu hoàn", hai tấm "Thanh phong phù" không biết là dùng làm gì, trừ những thứ đó ra còn có thêm một la bàn chỉ nam, cùng một quyển mật đồ giới thiệu khu di tích.



Đem quyển mật đồ mở ra thì thấy đều là một ít tư liệu khu di tích cổ.



Trong quyển mật thư đã có mấy chỗ được đánh dấu vòng tròn như là đã có xem qua và toan tính nhất định, hình như lão đạo trưởng này vì quyển mật thư này mà đến tìm bảo vật a.



"Thiếu chủ tuy rằng không có tham vọng khám phá sơn thủy mê cục, nhưng là cũng không uổng công đến đây một chuyến, đạo sĩ này thật đúng là tri kỷ!"



Lâm Anh Mi nhìn thi thể đạo sĩ chết không nhắm mắt cười lạnh không thôi, trong tay Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương hấp thụ linh khí thiên ti vạn lũ triền ti thuật, hiện tại trường thương ảm đạm vô sắc.



Chỉ sợ đây là nguyên nhân khiến Thiên Hùng tinh tức giận.



"Sơn thủy mê cục cũng không phải như vậy khó a." Tô Tinh vẻ thần bí cười cười.



Hai cô gái ngây ngẩn cả người.



"Chẳng lẽ thiếu chủ hiểu thấu đáo châm ngôn sao?" Lâm Anh Mi không quá tin tưởng. Tống Lộ cũng giật mình nói: "Công tử, người đang nói gì vậy? chính công tử nói người khác mấy trăm năm cũng không thể hiểu, công tử uống mấy chén trà nhỏ để ngẫm nghĩ thật sự có thể hiểu sao?"



"Đoán mò thôi." Tô Tinh lập tức đúng dậy hướng đi ra ngoài, "Ta cũng không dám khẳng định, bên trong này không khí rất nặng nề, chúng ta đi ra bên ngoài đi một chút đi."



...



Sơn thủy cốc phong cảnh thanh tú tao nhã, không khí trong lành vui vẻ thoải mái, dạo qua khu di tích trong áp lực nặng nề như thế này sẽ dễ dàng giảm áp lực.



Tô Tinh bước đi chậm rãi trong cốc, thần sắc rất nhàn nhã.



Hai cô gái đi theo hắn phía sau, không hiểu ra sao, nếu dựa theo lời Tô Tinh nói là có đã hiểu hết mê cục, hẳn là hắn sẽ lập tức đi lấy bản truyền thuyết đỉnh cấp tâm pháp, chứ đâu có thì giờ tản bộ thế này.



Đi vòng vo trong sơn thủy cốc vào vòng cuối cùng Tô Tinh cũng đi tới thác nước nơi sơn cốc, nhấp một ngụm nước mát Tô Tinh tùy tiện ngồi lên tảng đá cao nhất thưởng thức âm thanh sối sả của thác nước.



"Công tử, ngươi rốt cuộc là làm gì a?" Tống Lộ trừng mắt nhìn.



Ngồi ngắm phong cảnh Tô Tinh không trả lời mà hỏi lại."Tống Lộ, ta hỏi ngươi một vấn đề?"



"Công tử xin đừng khách khí nữa." ánh mắt Tống Lộ nhìn chằm chằm vào Tô Tinh.




Tô Tinh liếc mắt một cái xem thường: "Vẫn là xem đại sư này để lại cái gì mà phải đem cổ tích thiết kế phức tạp như vậy còn trêu đùa tất cả tu sĩ."



"Tốt." Lâm Anh Mi cũng có chút khẩn cấp.



Mấy người đang tìm tòi trong mật thất, trừ bỏ bãi đá thượng địa phương không còn có một cái hòm.



Tô Tinh hít một hơi thật sâu, quan sát hòm một lần.



Hòm không có gì khóa cũng không có cơ quan, thực dễ dàng có thể mở ra.



Đương nhiên khi thấy rõ ràng bên trong hòm không có thứ gì, Lâm Anh Mi cùng Tống Lộ cùng trợn mắt há hốc mồm.



Tô Tinh mắng một câu



Tiên sư cái lão con lừa ngốc chó má đại sư.



Hòm bên trong quả nhiên là trống không một vật!!



"Như thế nào?" Lâm Anh Mi không thể tin cầm lấy hòm, Ánh mắt rất nhanh đảo qua.



Không được gì dù là tầm thường nhất Lâm Anh Mi tức giận nói.



"Không thể tưởng được mê cục chính là cái âm mưu."



Tô Tinh cẩn thận ở bên trong xem qua một lần, cuối cùng không thu hoạch được gì lắc đầu, hết hy vọng.



"Nếu không là có người nhanh chân đến trước thì cũng phải là người cuối cùng lấy đi."



"Chẳng lẽ trừ bỏ thiếu chủ cũng có người phá châm ngôn mê cục này sao?" Lâm Anh Mi lạnh lùng nói.



"Không phải là không có khả năng đâu, chuyện tham phá, cái chìa khóa sẽ không sẽ còn ở trong nước." Tống Lộ chần chờ.



"Quên đi, nếu vô duyên cũng còn muốn, chúng ta đi thôi." Tô Tinh bình tĩnh, xoay người đi ra khỏi mật thất.



Không hề nổi giận, không có nhớ nhung, giống như chưa từng tới chỗ này.



Tô Tinh lạnh lùng khiến Lâm Anh Mi cùng Tống Lộ dao động thầm cảm phục trong lòng.