TRUYỆN MỚI
Xem thêm
Thể loại vô cùng quen thuộc với độc giả khi nam chính lại có được nhân duyên xuyên không về một thế giới kỳ lạ. Quỷ dị xuyên không tới một thế giới kỳ lạ, lại có thêm một hộ vệ tận tâm. Hơn thế không chỉ tính cách mà cả tướng mạo của người này đều hợp khẩu vị của hắn, nếu cứ thế buông tha thì thật đáng tiếc.<br>
<br>
Cứ thế, chuyện xưa về chủ tử xấu xa đem trung khuyển hậu vệ đẩy ngã rồi ăn, ăn rồi lại ăn bắt đầu.<br>
<p class="font-italic"><strong>Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Thệ Tử Tương Tuỳ!</strong><br>
Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh
Editor + Beta: Ngạn Tịnh
Converter: Củ Lạc
Bìa: Phòng tranh Tử Lan
Bạch Vi là một nhiệm vụ giả. Cô phải xuyên qua hàng ngàn tiểu thế giới làm nhiệm vụ.
Cô vốn nghĩ rằng bản thân mình ở đây chính là vì ngược tra nam, tra nữ. Không ngờ, lại có nhiệm vụ giấu dành cho cô...
- --
Có một bạn trai là kẻ si tình cũng biến thành vật hy sinh.
Bị tráo đổi cũng thành vật hy sinh.
Một lòng tôn sùng Lương- Chúc cũng thành vật hy sinh.
Gặp một nam chính trường sinh bất tử cũng trở thành vật hy sinh...
Converter: Củ Lạc
Bìa: Phòng tranh Tử Lan
Bạch Vi là một nhiệm vụ giả. Cô phải xuyên qua hàng ngàn tiểu thế giới làm nhiệm vụ.
Cô vốn nghĩ rằng bản thân mình ở đây chính là vì ngược tra nam, tra nữ. Không ngờ, lại có nhiệm vụ giấu dành cho cô...
- --
Có một bạn trai là kẻ si tình cũng biến thành vật hy sinh.
Bị tráo đổi cũng thành vật hy sinh.
Một lòng tôn sùng Lương- Chúc cũng thành vật hy sinh.
Gặp một nam chính trường sinh bất tử cũng trở thành vật hy sinh...
Hoàng Gia Sủng Tức
Editor: Bifeng
Thể loại: Trùng sinh – Cộng sinh – Sủng ngọt – Cung đấu
Sau một lần gặp gỡ, Tiểu Thiên Giác thật sự buồn bực, vì sao bản thân lại không thể không quan tâm cái tiểu nữ oa kia?
Nàng đau hắn cũng đau, nàng bệnh hắn cũng không tránh khỏi.
Một tổ tông sống như vậy, dám không sủng trong lòng bàn tay dốc lòng che chở sao?
Thiên hạ đều nói rằng, Khánh Vương điện hạ phúc hắc nham hiểm, sát phạt quyết đoán, huống hồ kiếp trước hắn tạo phản thất bại phải chết sớm.
Lục Thanh Lam vốn nghĩ rằng phải triệt để cách xa hắn, nhưng càng phân rõ thì quay tới quay lui chui vào tận trong chăn người ta.
Mà Khánh Vương điện hạ đây có cầu tất ứng, nghìn thuận trăm theo, trừng mắt bao che khuyết điểm rốt cuộc là cái qúai gì vậy...
Tà mị lãnh khốc đâu?
Đây là một chuyện kể về nữ chủ đoạt cơ hội sống lại của nam chủ, vì để trả nợ không thể làm gì khác hơn là lấy thân báo đáp đồng thời ân ái sinh tiểu bánh bao, từ nay về sau một đời dốc lòng cưng chiều.
____________________
Đêm tân hôn.
Tiêu Thiểu Giác: Đau không?
Lục Thanh Lam: Đau!
Tiêu Thiểu Giác: Mẹ nó, ta còn đau hơn nàng!
____________________
PS:
1. 1V1, HE. Nam chủ âm ngoan đau nữ nhân.
2. Nam nữ chủ là quan hệ cộng sinh.
3. Xin miễn bái bảng.
Thể loại: Trùng sinh – Cộng sinh – Sủng ngọt – Cung đấu
Sau một lần gặp gỡ, Tiểu Thiên Giác thật sự buồn bực, vì sao bản thân lại không thể không quan tâm cái tiểu nữ oa kia?
Nàng đau hắn cũng đau, nàng bệnh hắn cũng không tránh khỏi.
Một tổ tông sống như vậy, dám không sủng trong lòng bàn tay dốc lòng che chở sao?
Thiên hạ đều nói rằng, Khánh Vương điện hạ phúc hắc nham hiểm, sát phạt quyết đoán, huống hồ kiếp trước hắn tạo phản thất bại phải chết sớm.
Lục Thanh Lam vốn nghĩ rằng phải triệt để cách xa hắn, nhưng càng phân rõ thì quay tới quay lui chui vào tận trong chăn người ta.
Mà Khánh Vương điện hạ đây có cầu tất ứng, nghìn thuận trăm theo, trừng mắt bao che khuyết điểm rốt cuộc là cái qúai gì vậy...
Tà mị lãnh khốc đâu?
Đây là một chuyện kể về nữ chủ đoạt cơ hội sống lại của nam chủ, vì để trả nợ không thể làm gì khác hơn là lấy thân báo đáp đồng thời ân ái sinh tiểu bánh bao, từ nay về sau một đời dốc lòng cưng chiều.
____________________
Đêm tân hôn.
Tiêu Thiểu Giác: Đau không?
Lục Thanh Lam: Đau!
Tiêu Thiểu Giác: Mẹ nó, ta còn đau hơn nàng!
____________________
PS:
1. 1V1, HE. Nam chủ âm ngoan đau nữ nhân.
2. Nam nữ chủ là quan hệ cộng sinh.
3. Xin miễn bái bảng.
Cẩm Lý Tiểu Hoàng Hậu
Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, He, ngọt sủng, cung đấu, nhẹ nhàng, sảng văn
Số chương: 123
Editor: Bổn cô Nương
Nàng sinh ra không rành thế sự, dù đã lớn nhưng tâm trí vẫn còn ngây thơ, Dương gia cũng vì thế mà bị cười nhạo. Nàng dần lớn lên nhưng vẫn non nớt như vậy, thành gái lỡ thì gả không ra, khiến làng trên xóm dưới đều trào phúng châm biếm.
Mãi đến một ngày nọ, có quý nhân từ kinh thành tới, nói muốn đem nàng cho nhà giàu có làm thiếp xung hỉ.
Năm nay, hoàng tử duy nhất của tiên đế đã đăng cơ, nhưng lại chuẩn ra căn bệnh lạ, Khâm Thiên Giám bói toán, phán rằng huyện Dân Trạch của một nữ tử kì lạ, nếu lập nàng làm hậu, tân đế có thể kéo dài tuổi thọ, quốc mệnh hưng thịnh.
Về sau, người dân của Dân Trạch huyện, mới biết được rằng gái lỡ thì Dương gia, là đem đi cho tân hoàng xung hỉ.
【 hung ác nham hiểm hung ác chiếm hữu dục cường đến bạo lều nam chủ X tiểu ngốc tử lớn lên cùng thiên tiên dường như nữ chủ 】
Số chương: 123
Editor: Bổn cô Nương
Nàng sinh ra không rành thế sự, dù đã lớn nhưng tâm trí vẫn còn ngây thơ, Dương gia cũng vì thế mà bị cười nhạo. Nàng dần lớn lên nhưng vẫn non nớt như vậy, thành gái lỡ thì gả không ra, khiến làng trên xóm dưới đều trào phúng châm biếm.
Mãi đến một ngày nọ, có quý nhân từ kinh thành tới, nói muốn đem nàng cho nhà giàu có làm thiếp xung hỉ.
Năm nay, hoàng tử duy nhất của tiên đế đã đăng cơ, nhưng lại chuẩn ra căn bệnh lạ, Khâm Thiên Giám bói toán, phán rằng huyện Dân Trạch của một nữ tử kì lạ, nếu lập nàng làm hậu, tân đế có thể kéo dài tuổi thọ, quốc mệnh hưng thịnh.
Về sau, người dân của Dân Trạch huyện, mới biết được rằng gái lỡ thì Dương gia, là đem đi cho tân hoàng xung hỉ.
【 hung ác nham hiểm hung ác chiếm hữu dục cường đến bạo lều nam chủ X tiểu ngốc tử lớn lên cùng thiên tiên dường như nữ chủ 】
Quốc Sắc Sinh Hương
Nội dung nhãn hiệu: cung đình hầu tước cung đấu ưa thích không rời
Nhân vật chính: Tống Gia Ninh, Triệu Hằng
Edit: Quýt Đường
Tống Gia Ninh cùng theo mẫu thân tái giá vào Quốc Công phủ, nàng càng lớn càng xinh đẹp, luôn cố gắng đoan trang nhưng mà kế huynh bá đạo luôn để tới nàng.
Tống Gia Ninh tim gan rối bời rung động, trộm đút cho Triệu Hằng một viên kẹo: Ta đối với chàng tốt, tương lai chính là phải làm chỗ dựa cho ta.
Triệu Hằng thích thú giữ chặt eo nàng, cùng nàng hưởng một đời vinh hoa, quốc sắc thiên hương.
P/s: Đây là câu chuyện trải dài từ lúc nữ 9 còn nhỏ, mẹ ruột nữ 9 gả vào QCP làm kế thê. Quốc công gia cũng chỉ là nam nhân ba mươi mấy tuổi, mà mẹ nữ 9 cũng chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi nên xưng hô ông - bà thì thật sự làm cụt cả hứng.
Nên 2 mẹ con nữ 9 mình vẫn sẽ edit là nàng, tùy ngữ cảnh mà thay đổi cho phù hợp, khi nào nữ 9 trưởng thành, thì 2 vc quốc công sẽ là ông-bà.
Nhân vật chính: Tống Gia Ninh, Triệu Hằng
Edit: Quýt Đường
Tống Gia Ninh cùng theo mẫu thân tái giá vào Quốc Công phủ, nàng càng lớn càng xinh đẹp, luôn cố gắng đoan trang nhưng mà kế huynh bá đạo luôn để tới nàng.
Tống Gia Ninh tim gan rối bời rung động, trộm đút cho Triệu Hằng một viên kẹo: Ta đối với chàng tốt, tương lai chính là phải làm chỗ dựa cho ta.
Triệu Hằng thích thú giữ chặt eo nàng, cùng nàng hưởng một đời vinh hoa, quốc sắc thiên hương.
P/s: Đây là câu chuyện trải dài từ lúc nữ 9 còn nhỏ, mẹ ruột nữ 9 gả vào QCP làm kế thê. Quốc công gia cũng chỉ là nam nhân ba mươi mấy tuổi, mà mẹ nữ 9 cũng chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi nên xưng hô ông - bà thì thật sự làm cụt cả hứng.
Nên 2 mẹ con nữ 9 mình vẫn sẽ edit là nàng, tùy ngữ cảnh mà thay đổi cho phù hợp, khi nào nữ 9 trưởng thành, thì 2 vc quốc công sẽ là ông-bà.
Hoàn Khố Thế Tử Phi
Nàng là Vân Thiển Nguyệt đích nữ duy nhất của Vân Vương Phủ Thiên Thánh hoàng Triều, cũng là hoàn khố thiếu nữ trong miệng nhiều người, ngang ngược càn rỡ, tiếng xấu khắp nơi, trong hội thi thơ vì nam tử mình yêu mến mà cùng người tranh giành tình để bị mất mạng.Nàng là Thượng tướng trẻ tuổi nhất tài hoa nhất của Cục bảo an quốc gia, một lần vì nước bỏ mình, linh hồn rơi vào dị giới, Trọng sinh trên thân đích nữ duy nhất của Vân Vương Phủ ở Thiên Thánh hoàng Triều – Vân Thiển Nguyệt.Hoàn khố thiếu nữ chống lại thiếu niên tướng quân, nàng đến khiến cho mặt ngoài yên bình của Thiên Thánh hoàng triều hoàn toàn biến đổi lớn.Nói ta lớn lối?Nói ta quần áo lụa là?Nói ta ‘nâng cao’ danh tiếng đích nữ của Vân Vương Phủ, âm thầm ngụy trang làm Thái Tử Phi, chiếm lấy thân phận nữ tử tôn quý nhất của cả vương triều, sự thật thì chỉ là đệ nhất phế vật của Thiên Thánh Hoàng Triều sao?Ta cần vào!Không nên ép ta nói cho các ngươi biết, hết thảy mọi thứ đều là giả sao?. . . . . .Phật viết: giả bộ cũng không dễ dàng a!Trọng sinh vào thiếu nữ quần áo lụa là, vẫn tiếp tục cuộc sống quần áo lụa là, hay là điều chỉnh danh tiếng làm người dịu dàng tài hoa?Ở kiếp trước tuân thủ cuộc sống huấn luyện nghiêm ngặt nghiêm cẩn, mỗi ngày đều mệt nhọc. Cả đời này khó được trời cao chiếu cố cho một thân phận như vậy, làm sao cũng phải sống một cuộc sống an nhàn chứ.Không biết làm sao mà ngươi muốn an nhàn thì luôn luôn sẽ có một ít người không để cho ngươi có cơ hội.Vậy cô nãi nãi tựu mình mở ra một con đường an nhàn.Kinh tài Diễm Diễm, trí khôn Vô Song, nhìn xem một đôi bàn tay trắng nõn nhỏ dài làm như thế nào mà vén lên bí ẩn mục nát của Vương triều thịnh thế, một đoạn nhạc thịnh thế vinh hoa ở dưới văn chương cẩm tú.Truyện này một chọi một, một đời nhất thế một đôi người.【Tiểu kịch trường đặc sắc không thể bỏ qua 】Nguyệt hắc phong cao dạ (thích hợp làm chuyện xấu), trên tường thành ngồi hai người, thấy không rõ tướng mạo, nhưng có thể dựa theo tiếng nói mà phân rõ là một nam một nữ.Chỉ nghe nữ tử hạ giọng cả giận nói: “Ta còn là xử nữ!”“Ta nói ngươi mang thai thì ngươi mang thai.” Nam tử không thèm điếm xỉa đến việc cô gái gầm nhẹ, thanh âm ôn nhuận.“Hài tử là của ai?” Nữ tử cắn răng.“Của ta.” giọng nói Nam tử không chút do dự.“Tên của ngươi tại sao không gọi là vô sỉ?” Nữ tử chê cười.“Nếu như ngươi thích, sau này hài tử của chúng ta sẽ gọi thế.” Nam tử tựa hồ rất nghiêm túc suy nghĩ.Nữ tử tức giận im bặt.Chỉ nghe nam tử suy tư trong chốc lát, rồi chậm rãi nói tiếp: “Ngày mai ta sẽ đi đến Vân Vương Phủ hạ sính lễ, Vân lão Vương Gia nhất định sẽ rất vui vẻ vì mau sớm có ngoại tôn Tử để ôm.” Dừng một chút, rồi hướng nữ tử khuyên lơn: “Nếu hôm nay ngươi đã mang thai, thì phải không kiêu không ngạo, không nên chạy loạn khắp nơi nữa, an tĩnh mấy ngày này đi! Như vậy đối với hài tử chúng ta mới tốt.”Nữ tử thật sự không thể nhịn được nữa rống giận, “Ta nói ta còn là xử nữ?” Mang cái rắm chửa!Nam tử nghe vậy thì trầm mặc, hồi lâu lại nói: “Nga, ta đã quên.”Nữ tử ôm đầu mà đi, nàng hi vọng cho tới bây giờ đều không quen biết cái tên nam nhân lòng dạ hiểm độc này.
Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế
Tên khác: Con gái là thế đó
Thể loại: Cổ đại, hài, cung đấu nhẹ, sủng, HE.
Editor: Đào Sindy, Bé Củ Hành
Tình trạng: 142 chương + n ngoại truyện
Ngốc manh thật may mắn khi có phụ thân vô cùng cường hãn và một người mẫu thân chuyên bao che khuyết điểm. Đệ quần là áo lụa luôn muốn lấy chính phòng.
Dù bị người từ hôn ba lần nhưng vẫn bình tĩnh.
Y phục hoa lệ, thắt lưng nạm vàng.
Là người có tiền có quyền sao có thể ế phu?
Thể loại: Cổ đại, hài, cung đấu nhẹ, sủng, HE.
Editor: Đào Sindy, Bé Củ Hành
Tình trạng: 142 chương + n ngoại truyện
Ngốc manh thật may mắn khi có phụ thân vô cùng cường hãn và một người mẫu thân chuyên bao che khuyết điểm. Đệ quần là áo lụa luôn muốn lấy chính phòng.
Dù bị người từ hôn ba lần nhưng vẫn bình tĩnh.
Y phục hoa lệ, thắt lưng nạm vàng.
Là người có tiền có quyền sao có thể ế phu?
Hai Kiếp Làm Sủng Phi
Thể loại: Cổ đại, trùng sinh
Editor: Junenar
Số chương: 89
Thời điểm kiếp trước, Hoàng thượng độc sủng Tề qúy phi khiến lục cung ghen tỵ. Sau khi bị bỏ làm dân thường lại chẳng bằng con kiến. Vốn tưởng rằng một người đắc đạo cả gia tộc được nhờ, ai ngờ đón lại là họa diệt môn.
Sống lại một lần nữa, bắt buộc nhập cung nàng nguyện ý trở thành một lãnh phi, không tranh không cướp, cúp đầu làm người. Tuy chẳng mang lại vinh hoa phú quý cho gia đình nhưng ít nhất có thể bảo vệ một môn chu toàn. Nhưng chẳng ngờ, ngay ý nguyện nhỏ nhoi này cũng bị hoàng đế khước từ.
Mà thôi, nếu như số phận đã định, là họa là phúc đều chẳng thế tránh được. Đời này, nàng nhất định phải bảo vệ cả gia đình bình an, đối với kẻ đã hãm hại nàng kiếp trước, đều phải tiên hạ thut vi cường.
Giới thiệu một câu: câu chuyện về một mỹ nữ không muốn được sủng, Hoàng đế lại nhất quyết không để nàng toại nguyện.
Chú ý:
1. Truyện này IQ không cao, báo thù sảng văn, chủ yếu không đau khổ tàn tạ, tình yêu tình báo, không thích đừng vào!
2. Mặc dù là cung đình văn, nhưng vì chỉ số thông minh thấp, cho nên hầu như không tồn tại yếu tố cung đấu, chỉ là một tiểu bạch văn mà thôi!
3. Tôi (tác giả) không biết có nên ngược hay không đây, dù sao trong kế hoạch của tôi chưa tính đến phần ngược!
Editor: Junenar
Số chương: 89
Thời điểm kiếp trước, Hoàng thượng độc sủng Tề qúy phi khiến lục cung ghen tỵ. Sau khi bị bỏ làm dân thường lại chẳng bằng con kiến. Vốn tưởng rằng một người đắc đạo cả gia tộc được nhờ, ai ngờ đón lại là họa diệt môn.
Sống lại một lần nữa, bắt buộc nhập cung nàng nguyện ý trở thành một lãnh phi, không tranh không cướp, cúp đầu làm người. Tuy chẳng mang lại vinh hoa phú quý cho gia đình nhưng ít nhất có thể bảo vệ một môn chu toàn. Nhưng chẳng ngờ, ngay ý nguyện nhỏ nhoi này cũng bị hoàng đế khước từ.
Mà thôi, nếu như số phận đã định, là họa là phúc đều chẳng thế tránh được. Đời này, nàng nhất định phải bảo vệ cả gia đình bình an, đối với kẻ đã hãm hại nàng kiếp trước, đều phải tiên hạ thut vi cường.
Giới thiệu một câu: câu chuyện về một mỹ nữ không muốn được sủng, Hoàng đế lại nhất quyết không để nàng toại nguyện.
Chú ý:
1. Truyện này IQ không cao, báo thù sảng văn, chủ yếu không đau khổ tàn tạ, tình yêu tình báo, không thích đừng vào!
2. Mặc dù là cung đình văn, nhưng vì chỉ số thông minh thấp, cho nên hầu như không tồn tại yếu tố cung đấu, chỉ là một tiểu bạch văn mà thôi!
3. Tôi (tác giả) không biết có nên ngược hay không đây, dù sao trong kế hoạch của tôi chưa tính đến phần ngược!
Độc Sủng Thánh Tâm
Tên khác: Mỗi ngày Cẩu Hoàng đế đều bị vả mặt
Số chương: [177 Chương]
Thể Loại: Cổ đại, Cung đấu, Ngọt sủng, HE, Vả mặt, Hài hước, Nam cường, Nữ cường, 16+
Edit: Team Lãnh Cung.
Người phụ trách: Hy Hoàng Thái Phi.
Năm xưa Tần gia cô nương đội nón xanh cho người trai đó nhưng hiện giờ hắn lại đăng cơ xưng đế
Toàn bộ mọi người trong Đại Diệp triều đều háo hứng chờ xem Tần gia gặp xui xẻo.
Sau đó, Tần gia đền bù cho Hoàng thượng một cô nương khác.
Nghe đồn cô nương này lớn lên lả lướt xinh đẹp, ngoan ngoan đáng yêu, một lần đạt được thánh tâm.
Rồi sau đó, các nương nương khác trong hậu cung không còn "đất dụng võ".
Rồi lại sau đó nữa, Hoàng Thượng cảm thấy bản thân mình làm một vụ mua bán lỗ vốn - mất hết cả vốn gốc.
Số chương: [177 Chương]
Thể Loại: Cổ đại, Cung đấu, Ngọt sủng, HE, Vả mặt, Hài hước, Nam cường, Nữ cường, 16+
Edit: Team Lãnh Cung.
Người phụ trách: Hy Hoàng Thái Phi.
Năm xưa Tần gia cô nương đội nón xanh cho người trai đó nhưng hiện giờ hắn lại đăng cơ xưng đế
Toàn bộ mọi người trong Đại Diệp triều đều háo hứng chờ xem Tần gia gặp xui xẻo.
Sau đó, Tần gia đền bù cho Hoàng thượng một cô nương khác.
Nghe đồn cô nương này lớn lên lả lướt xinh đẹp, ngoan ngoan đáng yêu, một lần đạt được thánh tâm.
Rồi sau đó, các nương nương khác trong hậu cung không còn "đất dụng võ".
Rồi lại sau đó nữa, Hoàng Thượng cảm thấy bản thân mình làm một vụ mua bán lỗ vốn - mất hết cả vốn gốc.
Hoạn Phi Thiên Hạ
Tên gốc: Đích nữ độc thê
Thể loại: Xuyên không, điền văn, trạch đấu, cung đấu, quyền đấu, đại thúc, sư đồ luyến, nam cường nữ cường, 1vs1, blah blah blah =))))
Độ dài: 314 chương.
Edit by Pink Lady & LinhMaroon
Tây Lương Mạt là con gái đầu của Tĩnh quốc công và nữ tướng quân chấn thiên hạ, lại sống cực khổ không bằng người làm, thậm chí còn tranh ăn với chó để đủ no. Để tồn tại, nàng phải cầu cạnh huynh trưởng, ai ngờ cuối cùng thiếu chút nữa đã bị tên khốn nạn độc ác kia cưỡng hiếp, lại còn liên lụy làm nha đầu và ma ma duy nhất che chở cho mình phải chết oan uổng, cuối cùng chính mình lại suýt gãy chân.
Đến cùng nàng cũng không tiếp tục nhẫn nhục nữa, để cho đứa em gái thứ nữ hèn hạ kia cùng với bà mẹ kế tàn nhẫn biết cái gì mới gọi là chân chính hèn hạ và tàn nhẫn của hạ nhân.
Từng bước từng bước, đánh gãy chân của Huyện chủ Nhị muội âm hiểm, bức tử Nhị nương giả nhân giả nghĩa, bán đứng người cha lãnh khốc của mình, hủy hoại dung nhan của Tam muội độc ác, đoạt lấy phu quân của nàng ta, nàng bước từng bước một giẫm lên xương cốt của bọn họ mà tiến lên.
Có điều, mối hôn nhân nàng đoạt được cho bản thân mình, thật sự là một hôn sự khiến người người hâm mộ sao? Tại sao nàng lại ngửi thấy một thứ mùi âm mưu bẩn thỉu hôi thối? Cùng lắm thì, nàng vứt bỏ nhà chồng, ly hôn tái giá.
Chẳng qua là tại sao khi tin kén rể truyền ra, ngay đến cả tên đại thần tội ác chồng chất, tanh máu tàn khốc, Thái giám Vương gia Cửu Thiên Tuế của bản triều cũng dây vào, bức cưới nàng? Mặc dù ngươi có dung mạo tựa thiên tiên, quyền thế ngập trời, nhưng cũng vẫn là — thái giám!
Ta là phụ nữ, cũng có nhu cầu sinh lý chứ ~! Hơn nữa, cô nương ta vẫn còn là xử nữ, không thể chút mùi vị cũng chưa được nếm đã phải theo ngươi cả đời như vậy được.
Hoàng phi cũng được, bách quan cũng được, bọn họ đều muốn thấy nàng thành trò cười, ép nàng thành Hoạn thê, vậy nàng sẽ trở thành Yêu phu nhân đầu tiên trong sử sách, giúp đỡ Thiên Tuế gia hoạn quan nhà nàng làm xằng làm bậy, hoành hành triều dã, nàng đã không sống tốt được, vậy thì hãy để cho đám bách quan cung phi kia cũng khổ sở theo đi thôi.
Bắt Hoàng hậu kính trà, quý phi đổ bô, nuôi mấy gã trai bao có sở “trường” riêng, thỏa mãn tâm lý cùng với nhu cầu sinh lý của bản thân.
Cuộc sống cứ thế mà phơi phới khởi sắc.
Có điều là vị phu quân Hoạn quan đó — Cửu Thiên Tuế, chẳng lẽ là ăn não trẻ con, hay là ăn thai nhi sống, vậy mà lại hùng phong trở lại… Hoặc là hắn căn bản là… thái giám giả?
Cửu Thiên Tuế cong lan hoa chỉ quét sơn móng tay: “Phu nhân, nghe nói nàng bắt Quý phi nương nương lột sạch… chạy rông ở trong cung?”
Tây Lương Mạt thở dài: “Chẳng lẽ phu quân có hứng thú, đã làm hoạn quan, cho dù có ngàn vạn người hò hét chạy qua trước mặt ngươi thì phu quân cũng đâu có ngóc lên được ~”
Cửu Thiên Tuế vẽ mi xong lại nói: “Phu nhân, nghe nói hôm qua Thái tử trèo lên giường nàng?”
Tây Lương Mạt che miệng cười khẽ: “Ai da, người ta cũng có nhu cầu chứ, đầu óc của Thái tử không tốt, nhưng mà dáng người thì khá là đẹp.”
Cửu Thiên Tuế cầm gương soi: “Vậy mấy ngày hôm trước, chồng trước của nàng —- Đức Vương gia, nửa đêm chạy ra từ phòng nàng thì sao?”
Tây Lương Mạt khinh thường: “Công phu của gã đó quá kém, còn chưa gột hết mùi hồ ly trên người, bản phu nhân đây còn khinh thường.”
Cửu Thiên Tuế khẽ mỉm cười: “Vậy phu nhân cảm thấy bản đốc công thế nào, có đẹp hay không, có tốt hơn, cũng sạch sẽ hơn Thái tử và Vương gia không?”
Tây Lương Mạt ngẩng mặt, khẽ thở dài: “Phu quân quả đúng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, hiềm nỗi chàng lớn tuổi quá, lại là thái giám, bản phu nhân dù có muốn hưởng dụng mỹ nhân cũng không hưởng dụng nổi!”
Cửu Thiên Tuế mỉm cười bổ nhào qua: “Bản đốc công còn nhiều cách để phục vụ phu nhân mà, phu nhân không thử, làm sao mà biết được?”
Chen ngang chen ngang, mỗ Du lâu lắm rồi không viết văn cổ ~ hoan nghênh quang lâm, nhớ lưu lại!
Nữ chính vô sỉ máu lạnh, chỉ có đi ngược người khác, thỉnh thoảng bị tình nhân vô sỉ hèn hạ nh
Thể loại: Xuyên không, điền văn, trạch đấu, cung đấu, quyền đấu, đại thúc, sư đồ luyến, nam cường nữ cường, 1vs1, blah blah blah =))))
Độ dài: 314 chương.
Edit by Pink Lady & LinhMaroon
Tây Lương Mạt là con gái đầu của Tĩnh quốc công và nữ tướng quân chấn thiên hạ, lại sống cực khổ không bằng người làm, thậm chí còn tranh ăn với chó để đủ no. Để tồn tại, nàng phải cầu cạnh huynh trưởng, ai ngờ cuối cùng thiếu chút nữa đã bị tên khốn nạn độc ác kia cưỡng hiếp, lại còn liên lụy làm nha đầu và ma ma duy nhất che chở cho mình phải chết oan uổng, cuối cùng chính mình lại suýt gãy chân.
Đến cùng nàng cũng không tiếp tục nhẫn nhục nữa, để cho đứa em gái thứ nữ hèn hạ kia cùng với bà mẹ kế tàn nhẫn biết cái gì mới gọi là chân chính hèn hạ và tàn nhẫn của hạ nhân.
Từng bước từng bước, đánh gãy chân của Huyện chủ Nhị muội âm hiểm, bức tử Nhị nương giả nhân giả nghĩa, bán đứng người cha lãnh khốc của mình, hủy hoại dung nhan của Tam muội độc ác, đoạt lấy phu quân của nàng ta, nàng bước từng bước một giẫm lên xương cốt của bọn họ mà tiến lên.
Có điều, mối hôn nhân nàng đoạt được cho bản thân mình, thật sự là một hôn sự khiến người người hâm mộ sao? Tại sao nàng lại ngửi thấy một thứ mùi âm mưu bẩn thỉu hôi thối? Cùng lắm thì, nàng vứt bỏ nhà chồng, ly hôn tái giá.
Chẳng qua là tại sao khi tin kén rể truyền ra, ngay đến cả tên đại thần tội ác chồng chất, tanh máu tàn khốc, Thái giám Vương gia Cửu Thiên Tuế của bản triều cũng dây vào, bức cưới nàng? Mặc dù ngươi có dung mạo tựa thiên tiên, quyền thế ngập trời, nhưng cũng vẫn là — thái giám!
Ta là phụ nữ, cũng có nhu cầu sinh lý chứ ~! Hơn nữa, cô nương ta vẫn còn là xử nữ, không thể chút mùi vị cũng chưa được nếm đã phải theo ngươi cả đời như vậy được.
Hoàng phi cũng được, bách quan cũng được, bọn họ đều muốn thấy nàng thành trò cười, ép nàng thành Hoạn thê, vậy nàng sẽ trở thành Yêu phu nhân đầu tiên trong sử sách, giúp đỡ Thiên Tuế gia hoạn quan nhà nàng làm xằng làm bậy, hoành hành triều dã, nàng đã không sống tốt được, vậy thì hãy để cho đám bách quan cung phi kia cũng khổ sở theo đi thôi.
Bắt Hoàng hậu kính trà, quý phi đổ bô, nuôi mấy gã trai bao có sở “trường” riêng, thỏa mãn tâm lý cùng với nhu cầu sinh lý của bản thân.
Cuộc sống cứ thế mà phơi phới khởi sắc.
Có điều là vị phu quân Hoạn quan đó — Cửu Thiên Tuế, chẳng lẽ là ăn não trẻ con, hay là ăn thai nhi sống, vậy mà lại hùng phong trở lại… Hoặc là hắn căn bản là… thái giám giả?
Cửu Thiên Tuế cong lan hoa chỉ quét sơn móng tay: “Phu nhân, nghe nói nàng bắt Quý phi nương nương lột sạch… chạy rông ở trong cung?”
Tây Lương Mạt thở dài: “Chẳng lẽ phu quân có hứng thú, đã làm hoạn quan, cho dù có ngàn vạn người hò hét chạy qua trước mặt ngươi thì phu quân cũng đâu có ngóc lên được ~”
Cửu Thiên Tuế vẽ mi xong lại nói: “Phu nhân, nghe nói hôm qua Thái tử trèo lên giường nàng?”
Tây Lương Mạt che miệng cười khẽ: “Ai da, người ta cũng có nhu cầu chứ, đầu óc của Thái tử không tốt, nhưng mà dáng người thì khá là đẹp.”
Cửu Thiên Tuế cầm gương soi: “Vậy mấy ngày hôm trước, chồng trước của nàng —- Đức Vương gia, nửa đêm chạy ra từ phòng nàng thì sao?”
Tây Lương Mạt khinh thường: “Công phu của gã đó quá kém, còn chưa gột hết mùi hồ ly trên người, bản phu nhân đây còn khinh thường.”
Cửu Thiên Tuế khẽ mỉm cười: “Vậy phu nhân cảm thấy bản đốc công thế nào, có đẹp hay không, có tốt hơn, cũng sạch sẽ hơn Thái tử và Vương gia không?”
Tây Lương Mạt ngẩng mặt, khẽ thở dài: “Phu quân quả đúng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, hiềm nỗi chàng lớn tuổi quá, lại là thái giám, bản phu nhân dù có muốn hưởng dụng mỹ nhân cũng không hưởng dụng nổi!”
Cửu Thiên Tuế mỉm cười bổ nhào qua: “Bản đốc công còn nhiều cách để phục vụ phu nhân mà, phu nhân không thử, làm sao mà biết được?”
Chen ngang chen ngang, mỗ Du lâu lắm rồi không viết văn cổ ~ hoan nghênh quang lâm, nhớ lưu lại!
Nữ chính vô sỉ máu lạnh, chỉ có đi ngược người khác, thỉnh thoảng bị tình nhân vô sỉ hèn hạ nh
TRUYỆN ĐÃ HOÀN THÀNH
Xem thêm
– Thể loại: cổ đại, ngược luyến tình thâm (ngược tâm), chính kịch, (có chút) cung đấu, HE.<br>– Nam chính: lạnh lùng kiên nghị<br>– Nữ chính: Tài nữ, ngoại nhu nội cương, trầm lặng.<br>– Nhận xét: văn phong đẹp, cấu tứ chặt chẽ, không có tình tiết thừa thãi, cô đọng hàm xúc, cảm sâu nặng, nhiều tranh đấu nội tâm dằn vặt.<br><br>Năm nàng tám tuổi, y từng nói sẽ dẫn nàng đi, nên nàng đã vui vẻ chờ đợi, chờ hết thu đông này, lại đến xuân hạ kia, mười năm sau đó, cuối cùng nàng đã đợi được đến ngày y cầu hôn, nàng hồi hộp bước lên kiệu hoa, nhưng mà…… đêm động phòng hôm đó, người mà y gọi, sao lại là tỷ tỷ của nàng?~~~~~~~Y thầm nghĩ suốt cả cuộc đời này sẽ không động tâm vì ai, nhưng tại yến hội cách đây hai năm, y không thể nào quên được bóng hình mảnh mai kia, nhưng y lại phát hiện ra, tân nương của mình đã bị đánh tráo……~~~~~~~Y nói, chỉ cần ngươi nói ra tung tích của Liễu Uẩn Nịnh, trẫm sẽ cho ngươi mọi thứ ngươi mong muốn.Nàng đáp, thứ mà ta muốn, ngươi không thể cho được.Y nói, nếu ngươi đã muốn làm kẻ thế thân, vậy thì sẽ đúng như ngươi mong muốn.Nàng đáp, nếu được, ta chỉ muốn chạy trốn đến một nơi thật xa.Y nói, ngươi trốn không thoát đâu, đời đời kiếp kiếp ngươi sẽ bị trẫm giam lỏng, lấy thân phận là Liễu Uẩn Nịnh.Nàng đáp, ta là Liễu Vận Ngưng, sẽ không bao giờ là Liễu Uẩn Nịnh.~~~~~~~Nàng ngẩng đầu, ánh mắt xuyên qua mọi người trong điện, dừng lại ở đôi mắt lạnh lùng đang nhìn nàng của vị Đế Vương, thầm hỏi: “Liễu Vận Ngưng, ở đâu đây?”
Quỷ
Editor: Summerbreeze
Thể loại: Cung đình, huyền huyễn, ngược (kiếp trước),
Hiện đại, pink, HE (kiếp sau)
Ta tên Tô Tương, ở trong cung mọi người đều gọi ta tiểu Tô tử, ta 10 tuổi tiến cung, đến nay đã được 5 năm, ta 13 tuổi năm ấy được điều đến chỗ Ngọc phi nương hầu hạ nàng. Không phải ta khoa trương, Ngọc phi nương nương là, tiểu mỹ nhân chỉ trên trời mới có, nhân gian khó tìm, Hoàng thượng tuy rằng có hậu cung ba nghìn, lại duy độc sủng nàng. Nương nương thiên sinh lệ chất, ba ngàn sủng ái tập một thân, theo lý mà nói thì đi theo chủ tử như vậy, ngày của ta phải rất thoải mái, trên thực tế thì có thể như thế, bởi vì ta ngu ngốc trong lúc đó mạo phạm thánh giá, Hoàng thượng thịnh nộ trút giận, từ đó về sau mỗi ngày của ta trôi qua càng thống khổ.
Đau quá!
Ta nhắm mắt lại, cắn chặt hàm răng, chịu đựng nam nhân trên người ta một lần lại một lần thô bạo xâm phạm, ta không phản kháng, cũng không có cơ hội chạy trốn, bởi hắn là chủ nhân của chủ nhân ta, là chúa tể thiên hạ – – Hoàng thượng.
Đây là một bí mật khác của ta, chẳng qua nó là một bí mật bán công khai, nam nhân gây cho ta tột cùng đau đớn chính là người được thiên hạ xưng tụng là thánh chủ minh quân, ân trạch vạn tuế, ở trong mắt dân chúng thiên hạ lạ một thế hệ minh quân hiếm có, nhưng mà vị minh quân này lại đối ta như thế tàn nhẫn, bởi vì ta là một cái hèn mọn tiện nô, là công cụ phát tiết nộ hỏa cùng dục hỏa của hắn.
Thể loại: Cung đình, huyền huyễn, ngược (kiếp trước),
Hiện đại, pink, HE (kiếp sau)
Ta tên Tô Tương, ở trong cung mọi người đều gọi ta tiểu Tô tử, ta 10 tuổi tiến cung, đến nay đã được 5 năm, ta 13 tuổi năm ấy được điều đến chỗ Ngọc phi nương hầu hạ nàng. Không phải ta khoa trương, Ngọc phi nương nương là, tiểu mỹ nhân chỉ trên trời mới có, nhân gian khó tìm, Hoàng thượng tuy rằng có hậu cung ba nghìn, lại duy độc sủng nàng. Nương nương thiên sinh lệ chất, ba ngàn sủng ái tập một thân, theo lý mà nói thì đi theo chủ tử như vậy, ngày của ta phải rất thoải mái, trên thực tế thì có thể như thế, bởi vì ta ngu ngốc trong lúc đó mạo phạm thánh giá, Hoàng thượng thịnh nộ trút giận, từ đó về sau mỗi ngày của ta trôi qua càng thống khổ.
Đau quá!
Ta nhắm mắt lại, cắn chặt hàm răng, chịu đựng nam nhân trên người ta một lần lại một lần thô bạo xâm phạm, ta không phản kháng, cũng không có cơ hội chạy trốn, bởi hắn là chủ nhân của chủ nhân ta, là chúa tể thiên hạ – – Hoàng thượng.
Đây là một bí mật khác của ta, chẳng qua nó là một bí mật bán công khai, nam nhân gây cho ta tột cùng đau đớn chính là người được thiên hạ xưng tụng là thánh chủ minh quân, ân trạch vạn tuế, ở trong mắt dân chúng thiên hạ lạ một thế hệ minh quân hiếm có, nhưng mà vị minh quân này lại đối ta như thế tàn nhẫn, bởi vì ta là một cái hèn mọn tiện nô, là công cụ phát tiết nộ hỏa cùng dục hỏa của hắn.
Nhật Ký Xoay Người Ở Hậu Cung
Edit: team Lãnh Cung
Phu thê tương kính như tân, quy củ nhất mực tuân theo - tất cả những điều đó đều là lời nói hưu vượn của hắn. Chẳng phải nàng dù ở vị trí cao nhất cũng bị gian phi bức tử mà chết hay sao?
Đời này Diệp Linh đã rút ra được bài học cho mình, khi cần thu đoạn thì phải thật thủ đoạn, lúc nên ngây thơ thì phải ngây thơ, cần ngoan độc thì phải ngoan độc. Trăm hồng nghìn tía ở hậu cung, xuất chúng nhất chỉ vĩnh viễn có một người.
Cùng xem nữ chủ thận trọng ra sao, từ Canh y[1] thấp hèn từng bước đi lên hậu vị!
Câu cửa miệng của nữ chủ: Sau lưng mỗi một nữ nhân ngoan độc luôn có một nam nhân phụ bạc xứng đáng chịu thiên đao vạn quả[2]!
[1] Canh Y: phân vị thấp nhất trong hậu cung.
[2] thiên đao vạn quả: chém ngàn vạn nhát đao.
Nhân vật chính: Diệp Linh Sương ┃ phối hợp diễn: Đại Yến Đế, nhiều phi tần khác, nha hoàn công công
【 Biên tập Tấn Giang đánh giá 】
Kiếp trước bởi vì gia tộc bị gán tội thông đồng với địch mà nàng bị tống vào lãnh cung. Hoàng đế vô tình để mặc nàng bị gian phi giết hại, chết thảm trong lãnh cung.
Diệp Linh Sương trọng sinh xuyên vào một nử tử ở địch quốc, bị tiến cống vào hậu cung, Diệp Linh Sương chỉ có một mục đích đó là làm cho tất cả những kẻ đã hại nàng không được chết tử tế!
Nàng sẽ đòi lại từng món nợ một, sẽ tự tay đưa những kẻ hại người thân của nàng xuống vực sâu, khiến chúng không thể xoay người!
Phu thê tương kính như tân, quy củ nhất mực tuân theo - tất cả những điều đó đều là lời nói hưu vượn của hắn. Chẳng phải nàng dù ở vị trí cao nhất cũng bị gian phi bức tử mà chết hay sao?
Đời này Diệp Linh đã rút ra được bài học cho mình, khi cần thu đoạn thì phải thật thủ đoạn, lúc nên ngây thơ thì phải ngây thơ, cần ngoan độc thì phải ngoan độc. Trăm hồng nghìn tía ở hậu cung, xuất chúng nhất chỉ vĩnh viễn có một người.
Cùng xem nữ chủ thận trọng ra sao, từ Canh y[1] thấp hèn từng bước đi lên hậu vị!
Câu cửa miệng của nữ chủ: Sau lưng mỗi một nữ nhân ngoan độc luôn có một nam nhân phụ bạc xứng đáng chịu thiên đao vạn quả[2]!
[1] Canh Y: phân vị thấp nhất trong hậu cung.
[2] thiên đao vạn quả: chém ngàn vạn nhát đao.
Nhân vật chính: Diệp Linh Sương ┃ phối hợp diễn: Đại Yến Đế, nhiều phi tần khác, nha hoàn công công
【 Biên tập Tấn Giang đánh giá 】
Kiếp trước bởi vì gia tộc bị gán tội thông đồng với địch mà nàng bị tống vào lãnh cung. Hoàng đế vô tình để mặc nàng bị gian phi giết hại, chết thảm trong lãnh cung.
Diệp Linh Sương trọng sinh xuyên vào một nử tử ở địch quốc, bị tiến cống vào hậu cung, Diệp Linh Sương chỉ có một mục đích đó là làm cho tất cả những kẻ đã hại nàng không được chết tử tế!
Nàng sẽ đòi lại từng món nợ một, sẽ tự tay đưa những kẻ hại người thân của nàng xuống vực sâu, khiến chúng không thể xoay người!
Hầu Môn Kiêu Nữ
Editor: Yui Yuuki
Nữ chính có tính cách cực kỳ thông minh, có thể nói là cực phẩm.
Nam chính ở kiếp trước là người tàn nhẫn lạnh lùng, nhưng kiếp này....
Nữ phụ chỉ tóm gọn trong ba chữ "không biết sống"
Nữ chính có tính cách cực kỳ thông minh, có thể nói là cực phẩm.
Nam chính ở kiếp trước là người tàn nhẫn lạnh lùng, nhưng kiếp này....
Nữ phụ chỉ tóm gọn trong ba chữ "không biết sống"
Thệ Tử Tương Tuỳ
Thể loại vô cùng quen thuộc với độc giả khi nam chính lại có được nhân duyên xuyên không về một thế giới kỳ lạ. Quỷ dị xuyên không tới một thế giới kỳ lạ, lại có thêm một hộ vệ tận tâm. Hơn thế không chỉ tính cách mà cả tướng mạo của người này đều hợp khẩu vị của hắn, nếu cứ thế buông tha thì thật đáng tiếc.
Cứ thế, chuyện xưa về chủ tử xấu xa đem trung khuyển hậu vệ đẩy ngã rồi ăn, ăn rồi lại ăn bắt đầu.
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Thệ Tử Tương Tuỳ!
Hoàng Cung Tư Truyện
Thể loại: Xuyên không,nữ phụ văn,cung đấu,tự sáng tác...
Số chương: Khoảng 70-80 chương gì đó + vài ngoại truyện
Đang yên đang lành,chỉ là ham muốn đọc sách nổi lên thôi mà?Có cần phải đối xử với cô thế không?
Xuyên qua cuốn sách đang bán chạy nhất,trở thành nữ phụ có kết bi thảm nhất.Cô phải làm cái gì bây giờ?
Phải thay đổi kế hoạch thôi!Tránh xa tên hoàng đế ngựa đực kia ra,tiêu dao thiên hạ,cứu người chữa bệnh mới là phong cách của cô!
Đây là lần đầu em viết cung đấu (mấy thể loại khác đều đã thử qua),mong mọi người góp ý và ủng hộ em.
Số chương: Khoảng 70-80 chương gì đó + vài ngoại truyện
Đang yên đang lành,chỉ là ham muốn đọc sách nổi lên thôi mà?Có cần phải đối xử với cô thế không?
Xuyên qua cuốn sách đang bán chạy nhất,trở thành nữ phụ có kết bi thảm nhất.Cô phải làm cái gì bây giờ?
Phải thay đổi kế hoạch thôi!Tránh xa tên hoàng đế ngựa đực kia ra,tiêu dao thiên hạ,cứu người chữa bệnh mới là phong cách của cô!
Đây là lần đầu em viết cung đấu (mấy thể loại khác đều đã thử qua),mong mọi người góp ý và ủng hộ em.
Say Mộng Giang Sơn
1. Tuổi thơ, thảm họa
Cậu bé a Sửu chín tuổi chỉ trong một ngày mất đi người thân. Cậu tận mắt chứng kiến người chị bị giết ngay trước mắt, không chỉ vậy, cha mẹ cậu và toàn bộ thôn Đào Nguyên nơi cậu sống bị giết sạch không một ai sót, ngoại trừ cậu. Từ đó, cậu trở thành đứa trẻ chuyên ăn trộm, lang bạt khắp nơi nhưng ẩn sâu trong cậu là một người mang lòng hận thù, luôn muốn tìm những kẻ đã giết cả nhà mình, hủy diệt thôn làng của mình.
Cô bé Nữu Nữu sáu tuổi, từ nhỏ đã theo mẫu thân đi ăn xin, đến một ngày mẫu thân cũng ra đi bỏ lại Nữu Nữu một mình.
Từ đó, a Sửu và Nữu Nữu sống nương tựa vào nhau.
“Nữu Nữu cúi đầu xuống, a Sửu vén tóc của Nữu Nữu, lấy một sợi tuyến dây khác buộc chặt trên tóc bé lại, rồi buông tay ra,. hồ điệp Cánh bướm kia trên tóc Nữu Nữu cứ thế đập cánh bay lên.
- A huynh, đẹp không?
Nữu Nữu chờ đợi nhìn a Sửu.
A Sửu ra sức gật đầu:
- Đẹp lắm! Rất đẹp! Nữu Nữu cài trâm hồ điệp, đẹp hơn so với bất cứ người nào khác.”
Vì đảm bảo cho cuộc sống của Nữu Nữu tốt đẹp hơn, a Sửu đã bằng lòng để một vị quý nhân đưa Nữu Nữu đi với lời ước hẹn của hai người: bất kể thể nào sau này lớn lên hai người sẽ tìm nhau.
2. Trưởng thành:
Dương Phàm (a Sửu lúc nhỏ) đã trở thành một chàng trai tuấn tú, giỏi võ nghệ, một lòng muốn tìm mọi cách để được vào cung, tiếp cận Thiên tử, Võ đế Võ Tắc Thiên... nhằm tìm ra kẻ chủ mưu đã giết hại cha mẹ, tỷ tỷ của mình, và tàn sát thôn làng của mình. Nhưng cho dù lòng mang thù hận thế nào, Dương Phàm vẫn giữ được phẩm chất một chàng trai giàu lòng nhân hậu, nghĩa khí, hài hước, một lòng dành tình yêu cho Nữu Nữu.
Tạ Mộc Văn (Nữu Nữu lúc nhỏ) đã trở thành một cô gái xinh đẹp mạnh mẽ, giỏi võ nghệ, là nữ cận vệ thân tín bên cạnh Võ hậu. Nàng không ngại bôn ba, cực khổ để tìm a huynh của mình, tìm tình yêu của cuộc đời mình. Nàng cho rằng a huynh của mình vẫn là người ăn mày, nên bao năm đã đi tìm khắp ngõ lớn, hẻm nhỏ hỏi thăm từng người ăn mày một. Đã bao kẻ giả mạo làm a huynh của nàng, nhưng không một ai trả lời được câu hỏi của nàng: món quà a huynh tặng nàng lúc nhỏ là gì?
3. Âm mưu cung đình, sự trả thù, tình yêu, giang sơn, mỹ nhân:
Hai người đã bao lần giáp mặt nhưng không nhận ra nhau.
Hai người đã vô tình cuốn vào vòng xoáy tranh giành quyền lực trong cung, âm mưu cung đình không ngừng: Võ đế, Thiên tử, Thái Bình công chúa, Thượng Quan Uyển Nhi, Địch Nhân Kiệt...
Thân thế Dương Phàm như nào, có lai lịch gì, có những bí mật gì mà cha mẹ hắn không bao giờ nói cho hắn biết? Vì sao cả thôn làng bị tàn sát? Vì sao vụ tàn sát đẫm máu lại không để lại chút dấu vết manh mối nào? Kẻ chủ mưu đứng sau bức màn bí mật là ai? Là Võ hậu? Hay là ai khác?
Vai trò của 2 thế lực Hiển Tông và Ẩn Tông trong truyện này là gì? Dương Phàm đứng về bên nào?
Dương Phàm – chàng trai tuấn tú nghĩa hiệp tốt bụng, đa mưu túc trí nhưng khi trả thù cũng vô cùng tàn bạo, khốc liệt, không từ thủ đoạn ...
Nhân vật chính của chúng ta không phải là người xuyên việt, không biết trước lịch sử, không dùng trí tuệ người đời sau để thay đổi lịch sử, nhưng cốt truyện được tác giả viết lại vô cùng hấp dẫn, kịch tính, khốc liệt...
Đan xen trong những tình tiết kịch tính, khốc liệt là những mối tình cao thượng đầy cảm động. Một chàng trai cắt cổ tay để cô gái uống máu khi cả hai lạc đường, sắp chết đói chết khát giữa sa mạc mênh mông. Một cô gái sẵn sàng nhảy xuống vực sâu, nhận lấy cái chết để người mình yêu được sống. Một hôn lễ mà ngay trong đêm tân hôn, tân lang lại không ngủ với tân nương mà bỏ đi gặp người yêu đích thực của mình…
4. Lời dịch giả:
Mình đã từng xem rất nhiều bộ phim về Võ Tắc Thiên, cũng từng đọc về lịch sử Trung quốc nói về sự tàn bạo của Võ Tắc Thiên, nhưng khi đọc truyện Túy Chẩm giang sơn, mình cảm thấy trong truyện này còn viết rõ nét về Võ Tắc Thiên hơn, đó là một con người đầy thủ đoạn, tàn bạo, tàn độc, tàn nhẫn, máu lạnh, để đạt mục đích không
Cậu bé a Sửu chín tuổi chỉ trong một ngày mất đi người thân. Cậu tận mắt chứng kiến người chị bị giết ngay trước mắt, không chỉ vậy, cha mẹ cậu và toàn bộ thôn Đào Nguyên nơi cậu sống bị giết sạch không một ai sót, ngoại trừ cậu. Từ đó, cậu trở thành đứa trẻ chuyên ăn trộm, lang bạt khắp nơi nhưng ẩn sâu trong cậu là một người mang lòng hận thù, luôn muốn tìm những kẻ đã giết cả nhà mình, hủy diệt thôn làng của mình.
Cô bé Nữu Nữu sáu tuổi, từ nhỏ đã theo mẫu thân đi ăn xin, đến một ngày mẫu thân cũng ra đi bỏ lại Nữu Nữu một mình.
Từ đó, a Sửu và Nữu Nữu sống nương tựa vào nhau.
“Nữu Nữu cúi đầu xuống, a Sửu vén tóc của Nữu Nữu, lấy một sợi tuyến dây khác buộc chặt trên tóc bé lại, rồi buông tay ra,. hồ điệp Cánh bướm kia trên tóc Nữu Nữu cứ thế đập cánh bay lên.
- A huynh, đẹp không?
Nữu Nữu chờ đợi nhìn a Sửu.
A Sửu ra sức gật đầu:
- Đẹp lắm! Rất đẹp! Nữu Nữu cài trâm hồ điệp, đẹp hơn so với bất cứ người nào khác.”
Vì đảm bảo cho cuộc sống của Nữu Nữu tốt đẹp hơn, a Sửu đã bằng lòng để một vị quý nhân đưa Nữu Nữu đi với lời ước hẹn của hai người: bất kể thể nào sau này lớn lên hai người sẽ tìm nhau.
2. Trưởng thành:
Dương Phàm (a Sửu lúc nhỏ) đã trở thành một chàng trai tuấn tú, giỏi võ nghệ, một lòng muốn tìm mọi cách để được vào cung, tiếp cận Thiên tử, Võ đế Võ Tắc Thiên... nhằm tìm ra kẻ chủ mưu đã giết hại cha mẹ, tỷ tỷ của mình, và tàn sát thôn làng của mình. Nhưng cho dù lòng mang thù hận thế nào, Dương Phàm vẫn giữ được phẩm chất một chàng trai giàu lòng nhân hậu, nghĩa khí, hài hước, một lòng dành tình yêu cho Nữu Nữu.
Tạ Mộc Văn (Nữu Nữu lúc nhỏ) đã trở thành một cô gái xinh đẹp mạnh mẽ, giỏi võ nghệ, là nữ cận vệ thân tín bên cạnh Võ hậu. Nàng không ngại bôn ba, cực khổ để tìm a huynh của mình, tìm tình yêu của cuộc đời mình. Nàng cho rằng a huynh của mình vẫn là người ăn mày, nên bao năm đã đi tìm khắp ngõ lớn, hẻm nhỏ hỏi thăm từng người ăn mày một. Đã bao kẻ giả mạo làm a huynh của nàng, nhưng không một ai trả lời được câu hỏi của nàng: món quà a huynh tặng nàng lúc nhỏ là gì?
3. Âm mưu cung đình, sự trả thù, tình yêu, giang sơn, mỹ nhân:
Hai người đã bao lần giáp mặt nhưng không nhận ra nhau.
Hai người đã vô tình cuốn vào vòng xoáy tranh giành quyền lực trong cung, âm mưu cung đình không ngừng: Võ đế, Thiên tử, Thái Bình công chúa, Thượng Quan Uyển Nhi, Địch Nhân Kiệt...
Thân thế Dương Phàm như nào, có lai lịch gì, có những bí mật gì mà cha mẹ hắn không bao giờ nói cho hắn biết? Vì sao cả thôn làng bị tàn sát? Vì sao vụ tàn sát đẫm máu lại không để lại chút dấu vết manh mối nào? Kẻ chủ mưu đứng sau bức màn bí mật là ai? Là Võ hậu? Hay là ai khác?
Vai trò của 2 thế lực Hiển Tông và Ẩn Tông trong truyện này là gì? Dương Phàm đứng về bên nào?
Dương Phàm – chàng trai tuấn tú nghĩa hiệp tốt bụng, đa mưu túc trí nhưng khi trả thù cũng vô cùng tàn bạo, khốc liệt, không từ thủ đoạn ...
Nhân vật chính của chúng ta không phải là người xuyên việt, không biết trước lịch sử, không dùng trí tuệ người đời sau để thay đổi lịch sử, nhưng cốt truyện được tác giả viết lại vô cùng hấp dẫn, kịch tính, khốc liệt...
Đan xen trong những tình tiết kịch tính, khốc liệt là những mối tình cao thượng đầy cảm động. Một chàng trai cắt cổ tay để cô gái uống máu khi cả hai lạc đường, sắp chết đói chết khát giữa sa mạc mênh mông. Một cô gái sẵn sàng nhảy xuống vực sâu, nhận lấy cái chết để người mình yêu được sống. Một hôn lễ mà ngay trong đêm tân hôn, tân lang lại không ngủ với tân nương mà bỏ đi gặp người yêu đích thực của mình…
4. Lời dịch giả:
Mình đã từng xem rất nhiều bộ phim về Võ Tắc Thiên, cũng từng đọc về lịch sử Trung quốc nói về sự tàn bạo của Võ Tắc Thiên, nhưng khi đọc truyện Túy Chẩm giang sơn, mình cảm thấy trong truyện này còn viết rõ nét về Võ Tắc Thiên hơn, đó là một con người đầy thủ đoạn, tàn bạo, tàn độc, tàn nhẫn, máu lạnh, để đạt mục đích không
Thái Giám
Thể loại: Đam mỹ cổ trang cung đình văn, Hoàng đế cường công, thông minh, nhược thụ, công sủng thụ
Bản gốc: Hoàn (47 chương)
Dịch: Tịt
Vào đêm hôm ấy ở ngự hoa viên, dưới ánh trăng xuất hiện một dung mạo mơ hồ, , thân thể mê người yếu ớt giãy dụa, tiếng xin trầm thấp cố gắng kiềm nén trong miệng, khiến Hạ Vô Ưu cảm thấy thật vui vẻ. Vốn dịnh phong người ấy làm quý nhân, giữ lại bên người tận tình hưởng dụng, ai ngờ, đột nhiên lại trốn không thấy bóng. Đã không biết cảm kích đến rơi lệ thì thôi đi, vậy mà đến tên cũng là giả, là vì không muốn để hẳn tìm thấy sao?
Hừ, y nghĩ mình là ai chứ hả, chẳng qua chỉ là một tên thái giám thấp hèn mà thôi.
Nhưng mình có phải bị trúng tà rồi không, vậy mà lại nhớ mãi không quên y, cứ luôn nhớ về hương vị của đêm xuân mê người ấy. Không được, tên thái giám to gan này, hắn nhất định phải tìm ra y.
Y chỉ là một một thái giám trong cung thích “trồng hoa chăm cỏ”, sao mà ngờ được hoàng thượng lại bị hương vị “hoa cỏ” trên người y hấp dẫn, lập tức vội vã trải qua “đêm xuân nồng” tại ngự hoa viên, làm một lần thì thôi đi, vậy mà còn muốn lần hai, lần ba. Mặc dù y đã cố hết sức trốn chạy, nhưng cái tên giả mình dùng cuối cùng cũng sẽ bị hắn phát hiện, chẳng lẽ là ông trời thấy y sống những ngày quá yên bình, cho nên mới để cho y sống chung với nam nhân vô tình này cả đời sao?
Bản gốc: Hoàn (47 chương)
Dịch: Tịt
Vào đêm hôm ấy ở ngự hoa viên, dưới ánh trăng xuất hiện một dung mạo mơ hồ, , thân thể mê người yếu ớt giãy dụa, tiếng xin trầm thấp cố gắng kiềm nén trong miệng, khiến Hạ Vô Ưu cảm thấy thật vui vẻ. Vốn dịnh phong người ấy làm quý nhân, giữ lại bên người tận tình hưởng dụng, ai ngờ, đột nhiên lại trốn không thấy bóng. Đã không biết cảm kích đến rơi lệ thì thôi đi, vậy mà đến tên cũng là giả, là vì không muốn để hẳn tìm thấy sao?
Hừ, y nghĩ mình là ai chứ hả, chẳng qua chỉ là một tên thái giám thấp hèn mà thôi.
Nhưng mình có phải bị trúng tà rồi không, vậy mà lại nhớ mãi không quên y, cứ luôn nhớ về hương vị của đêm xuân mê người ấy. Không được, tên thái giám to gan này, hắn nhất định phải tìm ra y.
Y chỉ là một một thái giám trong cung thích “trồng hoa chăm cỏ”, sao mà ngờ được hoàng thượng lại bị hương vị “hoa cỏ” trên người y hấp dẫn, lập tức vội vã trải qua “đêm xuân nồng” tại ngự hoa viên, làm một lần thì thôi đi, vậy mà còn muốn lần hai, lần ba. Mặc dù y đã cố hết sức trốn chạy, nhưng cái tên giả mình dùng cuối cùng cũng sẽ bị hắn phát hiện, chẳng lẽ là ông trời thấy y sống những ngày quá yên bình, cho nên mới để cho y sống chung với nam nhân vô tình này cả đời sao?
Thả Thí Thiên Hạ
Khi các quốc gia tranh đấu thì cũng là lúc nghiệp đế vương lay chuyển. Lúc này trên đỉnh núi xuất hiện một thiếu nữ đẹp như tiên thiên, mang theo hành động và lời nói không hề kỵ úy khiến toàn võ lâm thiên hạ phải kính ngưỡng.
Cùng với đó sự xuất hiện của chàng trai mang y phục đen tuyền, tác phong ung dung nhận được sự ngưỡng mộ của toàn thiên hạ.
Cùng với đó sự xuất hiện của chàng trai mang y phục đen tuyền, tác phong ung dung nhận được sự ngưỡng mộ của toàn thiên hạ.
Chúng Ta Cung Đấu Đi
Nội dung: xuyên qua thời không, cung đình hầu tước, cung đấu
Diễn viên: Chu Anh
Phối hợp diễn: Khuyết Tĩnh Hàn, Chu Dữu, Trương Từ, Khương Khanh Khanh
Cv: Iamgirl91
Edit: Lengkeng_Sophie
Bìa: Mạc Thiên Y (Stent)
Số chương: 102 (chính văn + ngoại truyện)
Là chuyện cũ, à không, là chuyện xưa kể về một nữ viên đang đi lĩnh giải thưởng vương hậu, thật bi thảm bị xuyên qua, hơn nữa nhanh chóng bị đưa vào hậu cung tiếp tục diễn trò.
Truyện này mất quyền lực, không có thật.
Phân vị
(Đây là bảng phân vị mà mình thống kê từ trong truyện ra, ko giống bảng phân vị trong các truyện khác cung đấu nhé!)
Hoàng hậu
Hoàng quý phi
Chính nhất phẩm: Đức phi, quý phi, Thục phi, Hiền Phi,
Sườn nhất phẩm: phi
Chính nhị phẩm:
Sườn nhị phẩm: quý cơ, quý tần
Chính tam phẩm: chiêu dung, chiêu nghi
Sườn tam phẩm: tu nghi
Chính tứ phẩm: sung nghi
Sườn tứ phẩm: uyển nghi
Chính ngũ phẩm: tần, tiệp dư
Sườn ngũ phẩm: dung hoa
Chính lục phẩm: quý nhân
Sườn lục phẩm: mỹ nhân, tài tử
Chính thất phẩm: bảo lâm
Sườn thất phẩm: thừa huy, thái nữ
Chính bát phẩm: thường tại
Sườn bát phẩm: canh y
Diễn viên: Chu Anh
Phối hợp diễn: Khuyết Tĩnh Hàn, Chu Dữu, Trương Từ, Khương Khanh Khanh
Cv: Iamgirl91
Edit: Lengkeng_Sophie
Bìa: Mạc Thiên Y (Stent)
Số chương: 102 (chính văn + ngoại truyện)
Là chuyện cũ, à không, là chuyện xưa kể về một nữ viên đang đi lĩnh giải thưởng vương hậu, thật bi thảm bị xuyên qua, hơn nữa nhanh chóng bị đưa vào hậu cung tiếp tục diễn trò.
Truyện này mất quyền lực, không có thật.
Phân vị
(Đây là bảng phân vị mà mình thống kê từ trong truyện ra, ko giống bảng phân vị trong các truyện khác cung đấu nhé!)
Hoàng hậu
Hoàng quý phi
Chính nhất phẩm: Đức phi, quý phi, Thục phi, Hiền Phi,
Sườn nhất phẩm: phi
Chính nhị phẩm:
Sườn nhị phẩm: quý cơ, quý tần
Chính tam phẩm: chiêu dung, chiêu nghi
Sườn tam phẩm: tu nghi
Chính tứ phẩm: sung nghi
Sườn tứ phẩm: uyển nghi
Chính ngũ phẩm: tần, tiệp dư
Sườn ngũ phẩm: dung hoa
Chính lục phẩm: quý nhân
Sườn lục phẩm: mỹ nhân, tài tử
Chính thất phẩm: bảo lâm
Sườn thất phẩm: thừa huy, thái nữ
Chính bát phẩm: thường tại
Sườn bát phẩm: canh y