TRUYỆN MỚI
Xem thêm
Dong Chơi Mạt Thế (sáng tác)
Đạo Hữu nào ghé qua thì đọc thử xem câu chữ của mình thế nào ạ.
Mình viết truyện lần đầu nên còn nhiều cái chưa tốt, các sư huynh sư tỉ ghé qua thì cmt cho mình biết chỗ chưa tốt để mình sửa ạ.
Cảm ơn mọi người nhiều ^^
Vợ Anh Mới Chính Là Một Con Đĩ
Chi, cô gái làm đĩ bất đắc dĩ vì phải kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ. Cũng chính cái nghề mạt hàng này mà khiến cô từ một người con gái hiền lành trở thành một con đĩ mặt dày.
Bạn Thân: Yêu Nhau Đi?
Thể loại: thanh xuân vườn trường, sủng, ngọt, HE, H, nữ truy nam..
Truyện kể về một cặp đôi thanh mai trúc mã chơi thân cùng nhau từ nhỏ, học chung từ cấp một đến cấp ba, đã vậy còn có hôn ước giữa hai gia đình.
Chung quanh là một trái được xếp bằng hoa hồng, Trình Phương Chu đứng ở chính giữa, mạnh miệng nói rõ to:"Thiên Sở Mộc, chúng ta làm bạn thân lâu như vậy, hay là yêu nhau đi?".
Thiên Sở Mộc phì cười, con gái tỏ tình con trai thật lạ!
Hắn bước vào trái tim to kia, im lặng không nói. Điều đó làm cho cô hụt hẫng vô cùng, không lẽ hắn không đồng ý.
Trình Phương Chu xụ mặt, nhìn xuống đất, chẳng dám ngước lên nhìn hắn, nói nhỏ:"Cậu không đồng ý sao? Cậu im lặng như vậy làm mình rất sợ".
Thiên Sở Mộc ôm lấy cô, nói:"Cậu còn chưa hiểu sao? Mình đã bước vào trái tim của cậu, và bước vào từ lâu rồi". Đoán xem họ có yêu nhau không?
Truyện kể về một cặp đôi thanh mai trúc mã chơi thân cùng nhau từ nhỏ, học chung từ cấp một đến cấp ba, đã vậy còn có hôn ước giữa hai gia đình.
Chung quanh là một trái được xếp bằng hoa hồng, Trình Phương Chu đứng ở chính giữa, mạnh miệng nói rõ to:"Thiên Sở Mộc, chúng ta làm bạn thân lâu như vậy, hay là yêu nhau đi?".
Thiên Sở Mộc phì cười, con gái tỏ tình con trai thật lạ!
Hắn bước vào trái tim to kia, im lặng không nói. Điều đó làm cho cô hụt hẫng vô cùng, không lẽ hắn không đồng ý.
Trình Phương Chu xụ mặt, nhìn xuống đất, chẳng dám ngước lên nhìn hắn, nói nhỏ:"Cậu không đồng ý sao? Cậu im lặng như vậy làm mình rất sợ".
Thiên Sở Mộc ôm lấy cô, nói:"Cậu còn chưa hiểu sao? Mình đã bước vào trái tim của cậu, và bước vào từ lâu rồi". Đoán xem họ có yêu nhau không?
Cầu Vồng Sau Mưa
Đùng!!! Đùng!!! Đoàng!!!...rn
Âm thanh vang lên xé tan cả không gian yên bình nơi biệt thự nhà họ Triệu. Tiếng thét chói tai, tiếng truy lùng, hô gọi, tiếng thầm thì, từ biệt... Máu và nước mắt.
- Ngọc Hiên, e và con mau chạy đi, phải sống, nhất định phải sống. đưa bé Phượng Hoàng chạy đi...
- Ko được, Thế Hiển có chạy cùng chạy, e phải bên cạnh anh..
- Em mau chạy đi, anh phải cầm chân tụi nó, mau lên e. Anh iu em.
- ko, ko đc anh ơi...
Người mẹ trẻ ôm đứa con nhỏ chưa đầy 2 tháng chạy đi trong đêm mưa, cô chạy xa lắm nhưng vẫn ngoảnh đầu nhìn lại, nước mắt hòa chung với mưa.
Chỉ sau một đêm, mấy chục nhân mạng của biệt thự ông trùm kim cương họ Triệu ko còn nữa.
Âm thanh vang lên xé tan cả không gian yên bình nơi biệt thự nhà họ Triệu. Tiếng thét chói tai, tiếng truy lùng, hô gọi, tiếng thầm thì, từ biệt... Máu và nước mắt.
- Ngọc Hiên, e và con mau chạy đi, phải sống, nhất định phải sống. đưa bé Phượng Hoàng chạy đi...
- Ko được, Thế Hiển có chạy cùng chạy, e phải bên cạnh anh..
- Em mau chạy đi, anh phải cầm chân tụi nó, mau lên e. Anh iu em.
- ko, ko đc anh ơi...
Người mẹ trẻ ôm đứa con nhỏ chưa đầy 2 tháng chạy đi trong đêm mưa, cô chạy xa lắm nhưng vẫn ngoảnh đầu nhìn lại, nước mắt hòa chung với mưa.
Chỉ sau một đêm, mấy chục nhân mạng của biệt thự ông trùm kim cương họ Triệu ko còn nữa.
[Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân
Gửi cho tuổi trẻ của chúng ta, hãy cố gắng trân trọng những điều tốt đẹp của thanh xuân.
Đàn Bà Xấu Thì Không Có Quà
Truyện kể về những người phụ kém may mắn. Truyện đề cập đến Nấm- nhân vật chính là 1 cô gái không may bị dị tật. Nàng xấu đến nỗi khi một đồng nghiệp say rượu lột truồng ra, nhìn kỹ, tỉnh cả rượu, vái ba vái rồi bỏ đi. Xấu đến mức nàng nhìn người anh rể với ánh mắt khao khát, anh rể lại có cảm giác kinh tởm. Bù lại cô lại có một tâm hồn nhạy cảm đến tuyệt vời và một tài năng văn học. Một cô nàng tật nguyền nhưng được tạo hóa ban cho trí tuệ sáng láng. Cô luôn ôm bao khát vọng sẽ được 1 người đàn ông yêu thương, nhưng cô không ảo tưởng.
Cứu cánh của Nấm ở chỗ nàng biết cách nhận chân tình yêu, biết gìn giữ cái mà nàng đang có và tự giải phóng cho nàng bằng trí tuệ của mình. Người phụ nữ bình thường khi nhìn một người đàn ông bằng ánh mắt khao khát nhưng anh ta lại cảm thấy ghê tởm thì có thể treo cổ lên ngay. Nhưng nàng Nấm nhờ thông minh nên đã tìm được lối thoát, tìm được một nẻo cho riêng mình.
Xen kẽ trong truyện là những tác phẩm đầy xúc động của Nấm và những nhìn nhận về cuộc sống rất khách quan và xác đáng của tác giả. Cuộc sống đang diễn ra với nhịp độ rất gấp gáp, mọi thứ trôi đi rất nhanh, cái đập vào mắt con người nhiều nhất vẫn là hình thức bên ngoài. Người ta không có thời gian ngồi tâm sự với nhau hàng giờ, không có thời gian để cho những vẻ đẹp nội tâm bộc lộ.
Cứu cánh của Nấm ở chỗ nàng biết cách nhận chân tình yêu, biết gìn giữ cái mà nàng đang có và tự giải phóng cho nàng bằng trí tuệ của mình. Người phụ nữ bình thường khi nhìn một người đàn ông bằng ánh mắt khao khát nhưng anh ta lại cảm thấy ghê tởm thì có thể treo cổ lên ngay. Nhưng nàng Nấm nhờ thông minh nên đã tìm được lối thoát, tìm được một nẻo cho riêng mình.
Xen kẽ trong truyện là những tác phẩm đầy xúc động của Nấm và những nhìn nhận về cuộc sống rất khách quan và xác đáng của tác giả. Cuộc sống đang diễn ra với nhịp độ rất gấp gáp, mọi thứ trôi đi rất nhanh, cái đập vào mắt con người nhiều nhất vẫn là hình thức bên ngoài. Người ta không có thời gian ngồi tâm sự với nhau hàng giờ, không có thời gian để cho những vẻ đẹp nội tâm bộc lộ.
Đôi Mắt Của Hầu Gái
Thể loại: Tiểu thuyết
Ngày còn là hầu gái, cô là một cô gái mới tuổi mười tám sở hữu một đôi mắt khiến những người gặp đều muốn đắm chìm trong đó, nó ngây thơ, trong trẻo và sâu thẳm như bầu trời đêm.
Sau này, khi cậu gặp lại cô, đã là người phụ nữ thành đạt ở tuổi hai mươi mốt, đôi mắt ấy vẫn đẹp như vậy, có chăng là nó đã thêm phần tự tin và sự hận thù còn vương lại.
Còn bây giờ, Nguyễn An Ninh cô là người phụ nữ hai lăm tuổi đầy tham vọng, thù hận và quả quyết sắc bén.
Dù cô có thay đổi ra sao thì cậu vẫn luôn yêu cô.
Cô không làm sai, người sai chính là cậu vì thế nên cậu không có quyền ngăn cản cô. Việc mà cô làm chính vì để bảo vệ cuộc sống của mình, bảo vệ những gì quan trọng với mình.
- Anh không cần gì cả, anh có thể không có công ty, có thể không phải là con của nhà họ Lưu, nhưng xin em, hãy chấp nhận anh dù chỉ một lần. - Cậu ôm chầm An Ninh từ phía sau.
- Tại sao chứ? Tôi chỉ là một cô hầu gái tầm thường. Một đại thiếu gia như anh có thể có được bất kỳ người con gái nào. Tại sao cứ phải là tôi?
- Không phải là Nguyễn An Ninh thì anh không cần ai cả.
Ngày còn là hầu gái, cô là một cô gái mới tuổi mười tám sở hữu một đôi mắt khiến những người gặp đều muốn đắm chìm trong đó, nó ngây thơ, trong trẻo và sâu thẳm như bầu trời đêm.
Sau này, khi cậu gặp lại cô, đã là người phụ nữ thành đạt ở tuổi hai mươi mốt, đôi mắt ấy vẫn đẹp như vậy, có chăng là nó đã thêm phần tự tin và sự hận thù còn vương lại.
Còn bây giờ, Nguyễn An Ninh cô là người phụ nữ hai lăm tuổi đầy tham vọng, thù hận và quả quyết sắc bén.
Dù cô có thay đổi ra sao thì cậu vẫn luôn yêu cô.
Cô không làm sai, người sai chính là cậu vì thế nên cậu không có quyền ngăn cản cô. Việc mà cô làm chính vì để bảo vệ cuộc sống của mình, bảo vệ những gì quan trọng với mình.
- Anh không cần gì cả, anh có thể không có công ty, có thể không phải là con của nhà họ Lưu, nhưng xin em, hãy chấp nhận anh dù chỉ một lần. - Cậu ôm chầm An Ninh từ phía sau.
- Tại sao chứ? Tôi chỉ là một cô hầu gái tầm thường. Một đại thiếu gia như anh có thể có được bất kỳ người con gái nào. Tại sao cứ phải là tôi?
- Không phải là Nguyễn An Ninh thì anh không cần ai cả.
Độc Thân Cần Yêu
Thể loại: Tiểu thuyết
"Độc thân cần yêu" là một tuyển tập những truyện ngắn gần gũi, nhẹ nhàng và đi vào lòng người. Ở đó là những câu chuyện xảy ra xung quanh mỗi người chúng ta. Cuốn sách giống như một món ăn tinh thần lấp đầy cái dạ dày rỗng của những người đang cần tình yêu. Hy vọng sẽ mang đến cho độc giả cảm xúc hạnh phúc và luôn tin vào sự hiện hữu của tình yêu.
Trích đoạn:
"Suốt mấy ngày sau đó, cô làm khách trọ bất đắc dĩ trong chiếc hộp trên tầng 8 ở Jalan Chow Kit của anh. Mới đầu, cô chỉ định ở lại một đêm để tranh thủ lên mạng tìm khách sạn khác. Nhưng sau khi biết cô đã thanh toán hết tiền phòng cho web A. và số tiền cô mang theo thì chỉ đủ để thuê chỗ ngủ trong những dom cả chục khách nam nữ lẫn lộn của nhà trọ bình dân, anh đã quyết định để cô tiếp tục ở lại. Dù không được chuẩn bị để đón khách nên phải mất cả tiếng dọn dẹp mới tạm thu xếp xong một chỗ ngủ, căn hộ này vẫn tiện nghi và an toàn hơn hẳn.
-----
Tiếng nhạc bớt dồn dập hơn. Hai người đàn ông trong đó có chú rể dắt tay nhau đi vào giữa điện, nơi thầy tu đang ngồi. Chú rể có vẻ còn khá trẻ, mặc áo sơ mi dài kiểu Ấn, vạt và tay áo thêu những hoa văn cầu kỳ bằng chỉ vàng óng ánh. Thầy tu ở trần, vắt một chiếc khăn trắng dài qua bên vai, không ngừng rung chiếc chuông trong tay. Khi chú rể đã ngồi xuống bên thầy tu, những du khách nước ngoài tò mò vây quanh chụp ảnh bắt đầu giãn ra, những tiếng trò chuyện râm ran tạm lắng, khắp chính điện chỉ còn tiếng đọc ê a của thầy tu, có lẽ là một bài kinh hay lời khấn.
Cô tranh thủ cúi xuống xem lại mấy bức vừa chụp trên máy ảnh, tự nhiên bấm quá tay khiến máy tua về tới bức ảnh chụp trước đó. Trong ảnh, người đi cùng cô đang đứng ở một góc tường ven đường nói chuyện điện thoại. Ảnh chụp từ quá xa nên không thấy rõ, nhưng cô vẫn nhớ nét mặt của anh lúc đấy, một vẻ không kiên nhẫn mà trước kia cô từng thấy rất nhiều lần. Giờ đây, nó dành cho người khác. Cô biết người ấy là ai.
*
Đêm đầu tiên ở Malaysia, phần vì lạ nhà, phần vì đã ngủ đủ trong các chặng di chuyển, Thuỷ gần như thức trắng. Cô không dám trằn trọc trở mình nhiều, sợ làm phiền Dũng, chỉ nằm yên trong bóng tối, để đầu óc chạy lan man về mười năm trước, vài ngày trước, vài giờ trước rồi lại chạy lan man sang ngày mai, ngày kia, ngày kìa… Chợt cô nghe thấy tiếng nói chuyện từ giường vọng ra. Ban đầu chỉ là những tiếng ậm ừ thì thào như nói mê, nhưng chỉ sau vài phút, cô biết đó là một cuộc cãi vã qua điện thoại. Tuy trình độ tiếng Anh không đủ để theo sát từng chữ, cô vẫn biết người ở đầu bên kia là nữ, đang tức giận và có vẻ khá… vô lý. Một lúc lâu sau, cuộc cãi vã chấm dứt, căn phòng chợt tĩnh lặng đến mức nghe rõ tiếng ro ro của tủ lạnh.
- Ngủ chưa Thuỷ? – Dũng hỏi đột ngột.
- Chưa ạ. – Cô trả lời sau vài giây nghĩ ngợi.
Trái với suy đoán của cô, anh không giải thích gì về cuộc cãi vã, chỉ hỏi một câu vô thưởng vô phạt:
- Ngày mai có định đi đâu không?
- Chắc em đi tháp đôi.
- Nếu không cần lên cầu nối hai tháp, thì bảy giờ bảy rưỡi tối hãy đi, lúc đó hoàng hôn, chụp ảnh đẹp hơn.
- Vâng.
- Ban ngày nên đi công viên hoặc cung điện.
- Vâng… Để mai em xem lại.
Anh ngập ngừng muốn nói thêm gì đó, cô cũng ngập ngừng muốn hỏi thêm gì đó, nhưng cuối cùng không ai mở lời. Căn phòng chỉ còn tiếng ro ro của tủ lạnh.
*
Khi lời cầu khấn dành cho chú rể chấm dứt, một người đàn bà đứng tuổi bưng chiếc đĩa có lửa và hoa huơ huơ trước mặt chú rể. Sau vài nghi thức trang trọng nữa, một đoàn phụ nữ đưa cô dâu tiến vào. Cô dâu mặc bộ saree màu tía, trang điểm cầu kỳ và đeo những chiếc vòng vàng chạm trổ lộng lẫy trên trán, trên cổ tay. Đôi uyên ương ngồi bên nhau, đưa tay hơ lên ngọn đèn trên đĩa kết hoa và nhận những hành động ban phước của thầy tu cũng như của người thân.
Nhìn nụ cười ngượng ngập ngọt ngào của họ, bất giác Thuỷ nghĩ về Dũng và cô bạn gái cũ thích gây sự của anh…"
(Còn tiếp trích Cái nắm tay ở đền Sri Maha-Ma
"Độc thân cần yêu" là một tuyển tập những truyện ngắn gần gũi, nhẹ nhàng và đi vào lòng người. Ở đó là những câu chuyện xảy ra xung quanh mỗi người chúng ta. Cuốn sách giống như một món ăn tinh thần lấp đầy cái dạ dày rỗng của những người đang cần tình yêu. Hy vọng sẽ mang đến cho độc giả cảm xúc hạnh phúc và luôn tin vào sự hiện hữu của tình yêu.
Trích đoạn:
"Suốt mấy ngày sau đó, cô làm khách trọ bất đắc dĩ trong chiếc hộp trên tầng 8 ở Jalan Chow Kit của anh. Mới đầu, cô chỉ định ở lại một đêm để tranh thủ lên mạng tìm khách sạn khác. Nhưng sau khi biết cô đã thanh toán hết tiền phòng cho web A. và số tiền cô mang theo thì chỉ đủ để thuê chỗ ngủ trong những dom cả chục khách nam nữ lẫn lộn của nhà trọ bình dân, anh đã quyết định để cô tiếp tục ở lại. Dù không được chuẩn bị để đón khách nên phải mất cả tiếng dọn dẹp mới tạm thu xếp xong một chỗ ngủ, căn hộ này vẫn tiện nghi và an toàn hơn hẳn.
-----
Tiếng nhạc bớt dồn dập hơn. Hai người đàn ông trong đó có chú rể dắt tay nhau đi vào giữa điện, nơi thầy tu đang ngồi. Chú rể có vẻ còn khá trẻ, mặc áo sơ mi dài kiểu Ấn, vạt và tay áo thêu những hoa văn cầu kỳ bằng chỉ vàng óng ánh. Thầy tu ở trần, vắt một chiếc khăn trắng dài qua bên vai, không ngừng rung chiếc chuông trong tay. Khi chú rể đã ngồi xuống bên thầy tu, những du khách nước ngoài tò mò vây quanh chụp ảnh bắt đầu giãn ra, những tiếng trò chuyện râm ran tạm lắng, khắp chính điện chỉ còn tiếng đọc ê a của thầy tu, có lẽ là một bài kinh hay lời khấn.
Cô tranh thủ cúi xuống xem lại mấy bức vừa chụp trên máy ảnh, tự nhiên bấm quá tay khiến máy tua về tới bức ảnh chụp trước đó. Trong ảnh, người đi cùng cô đang đứng ở một góc tường ven đường nói chuyện điện thoại. Ảnh chụp từ quá xa nên không thấy rõ, nhưng cô vẫn nhớ nét mặt của anh lúc đấy, một vẻ không kiên nhẫn mà trước kia cô từng thấy rất nhiều lần. Giờ đây, nó dành cho người khác. Cô biết người ấy là ai.
*
Đêm đầu tiên ở Malaysia, phần vì lạ nhà, phần vì đã ngủ đủ trong các chặng di chuyển, Thuỷ gần như thức trắng. Cô không dám trằn trọc trở mình nhiều, sợ làm phiền Dũng, chỉ nằm yên trong bóng tối, để đầu óc chạy lan man về mười năm trước, vài ngày trước, vài giờ trước rồi lại chạy lan man sang ngày mai, ngày kia, ngày kìa… Chợt cô nghe thấy tiếng nói chuyện từ giường vọng ra. Ban đầu chỉ là những tiếng ậm ừ thì thào như nói mê, nhưng chỉ sau vài phút, cô biết đó là một cuộc cãi vã qua điện thoại. Tuy trình độ tiếng Anh không đủ để theo sát từng chữ, cô vẫn biết người ở đầu bên kia là nữ, đang tức giận và có vẻ khá… vô lý. Một lúc lâu sau, cuộc cãi vã chấm dứt, căn phòng chợt tĩnh lặng đến mức nghe rõ tiếng ro ro của tủ lạnh.
- Ngủ chưa Thuỷ? – Dũng hỏi đột ngột.
- Chưa ạ. – Cô trả lời sau vài giây nghĩ ngợi.
Trái với suy đoán của cô, anh không giải thích gì về cuộc cãi vã, chỉ hỏi một câu vô thưởng vô phạt:
- Ngày mai có định đi đâu không?
- Chắc em đi tháp đôi.
- Nếu không cần lên cầu nối hai tháp, thì bảy giờ bảy rưỡi tối hãy đi, lúc đó hoàng hôn, chụp ảnh đẹp hơn.
- Vâng.
- Ban ngày nên đi công viên hoặc cung điện.
- Vâng… Để mai em xem lại.
Anh ngập ngừng muốn nói thêm gì đó, cô cũng ngập ngừng muốn hỏi thêm gì đó, nhưng cuối cùng không ai mở lời. Căn phòng chỉ còn tiếng ro ro của tủ lạnh.
*
Khi lời cầu khấn dành cho chú rể chấm dứt, một người đàn bà đứng tuổi bưng chiếc đĩa có lửa và hoa huơ huơ trước mặt chú rể. Sau vài nghi thức trang trọng nữa, một đoàn phụ nữ đưa cô dâu tiến vào. Cô dâu mặc bộ saree màu tía, trang điểm cầu kỳ và đeo những chiếc vòng vàng chạm trổ lộng lẫy trên trán, trên cổ tay. Đôi uyên ương ngồi bên nhau, đưa tay hơ lên ngọn đèn trên đĩa kết hoa và nhận những hành động ban phước của thầy tu cũng như của người thân.
Nhìn nụ cười ngượng ngập ngọt ngào của họ, bất giác Thuỷ nghĩ về Dũng và cô bạn gái cũ thích gây sự của anh…"
(Còn tiếp trích Cái nắm tay ở đền Sri Maha-Ma
Đảo Mộng Mơ
Thể loại: Tiểu thuyết
Truyện là một lát cắt đời sống của những đứa trẻ lên mười giàu trí tưởng tượng. Giống như bao đứa trẻ khác chúng đều có những mơ mộng, tưởng tưởng và cố gắng biến nó thành sự thực.
Câu chuyện bắt đầu từ một đống cát, và được ra theo nhân vật tôi - cu Tin. Có một hòn đảo hoang, trên đảo có Chúa đảo, phu nhân Chúa đảo, và một chàng Thứ... Bảy. Hàng ngày vợ chồng Chúa đảo và Thứ Bảy vẫn phải đi học, nhưng sau giờ học là một thế giới khác, của đảo, của biển có cá mập, và rừng có thú dữ. Hấp dẫn, đầy quyến rũ, có cãi vã, có cai trị, có yêu thương, có ẩu đả, và cả... những nụ hôn!
***
Gần 2 năm sau Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ thu hút nhiều đối tượng độc giả khắp mọi miền đất nước, nhà văn viết sách thiếu nhi “best-seller” Nguyễn Nhật Ánh tiếp tục trình làng tác phẩm mới: Đảo mộng mơ (do Công ty Sách Đông A và NXB Trẻ ấn hành với hai bản bìa cứng và bìa mềm, sách vừa được chính thức phát hành vào ngày 11-3-2010).
Cùng với 9 tập truyện mới trong bộ Kính vạn hoa, Đảo mộng mơ hứa hẹn là tác phẩm gây “sốt” tại Hội Sách TPHCM.
Lấy cảm hứng từ chuyện Robinson lạc vào hoang đảo, tác giả đã kể một câu chuyện thật dễ thương, ngộ nghĩnh về cậu nhóc Tin, cũng lạc vào hoang đảo nhưng đó là... đống cát trong vườn nhà. “Chúa đảo” Tin đã xây dựng một hoang đảo có phó chúa đảo, rồi thổ dân và cả... chúa đảo phu nhân.
“Hoang đảo Robinson” của Tin cũng có cây xanh, đại dương là một rãnh nước xung quanh đống cát và có đủ cá heo, cá mập, bão biển, mưa dông...
Trên hoang đảo, chị Hai trở thành... hải tặc, chó mèo trở thành sư tử biển và beo gấm. Phó chúa đảo chỉ cần mặc quần tà lỏn là thành thổ dân và có mưa gió bão bùng thế nào cũng phải hiên ngang đối mặt chứ không được bỏ chạy vào nhà trú mưa – dù từ nhà ra hoang đảo chỉ cách có vài bước chân cũng phải xem đó là đại dương mênh mông bí hiểm... Trí tưởng tượng của những đứa trẻ đã làm nên một thế giới tuổi thơ thật hồn nhiên, trong trẻo.
Đảo mộng mơ luôn khiến người đọc phải bật cười vì sự ngô nghê trong cách nhìn của trẻ con. Một câu chuyện trong veo, thuần khiết như chính tâm hồn của trẻ nhỏ. Lồng vào đó là những ý nghĩa nhẹ nhàng nhưng rất cần thiết cho những bậc cha mẹ về cách giáo dục và yêu thương trẻ nhỏ, bắt đầu từ những điều tưởng chừng vô cùng giản đơn nhưng hết sức quan trọng.
Tin ghét ai gọi hòn đảo là “đống cát”. Và ba Tin đã thừa nhận với cậu bé là ông đã nhìn thấy cậu trên hòn đảo bằng cái ống nhòm, rằng ông không dám phiêu lưu trên đại dương để đi thăm chúa đảo. Cô giáo của Tin cũng nói với cậu “không dám mạo hiểm bơi qua đại dương” để vào nhà, dù cô có thể xách giày đi lên, đi xuống hòn đảo khá dễ dàng.
Bọn bạn từng chọc ghẹo hoang đảo – đống cát của Tin cũng dần dần tin đó là một hòn đảo, một điểm đến để khám phá thú vị và cả thằng Phàn –đứa hay bắt chẹt bọn Tin - cuối cùng cũng thập thò ngoài hàng rào nhìn “hòn đảo” mà... thèm.
Người lớn có thể phủ bạt niềm tin của một đứa trẻ bằng tiếng cười chọc quê, trêu ghẹo nhưng người lớn cũng có thể làm cho trí tưởng tượng, sự say mê hào hứng của đứa trẻ ấy lớn lên thêm.
Như ba của Tin, ông đã cho con trai cả một niềm tin, niềm hãnh diện về bản thân và một thế giới đầy bí ẩn, dạy cho con cách khám phá những điều lớn lao và chính ông cũng đã giữ lại cho cậu bé hòn đảo – vốn là đống cát chờ xây nhà – như giữ cho thiên thần của mình cả một thiên đường tuổi thơ trong trẻo và rộn rã tiếng cười.
Truyện là một lát cắt đời sống của những đứa trẻ lên mười giàu trí tưởng tượng. Giống như bao đứa trẻ khác chúng đều có những mơ mộng, tưởng tưởng và cố gắng biến nó thành sự thực.
Câu chuyện bắt đầu từ một đống cát, và được ra theo nhân vật tôi - cu Tin. Có một hòn đảo hoang, trên đảo có Chúa đảo, phu nhân Chúa đảo, và một chàng Thứ... Bảy. Hàng ngày vợ chồng Chúa đảo và Thứ Bảy vẫn phải đi học, nhưng sau giờ học là một thế giới khác, của đảo, của biển có cá mập, và rừng có thú dữ. Hấp dẫn, đầy quyến rũ, có cãi vã, có cai trị, có yêu thương, có ẩu đả, và cả... những nụ hôn!
***
Gần 2 năm sau Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ thu hút nhiều đối tượng độc giả khắp mọi miền đất nước, nhà văn viết sách thiếu nhi “best-seller” Nguyễn Nhật Ánh tiếp tục trình làng tác phẩm mới: Đảo mộng mơ (do Công ty Sách Đông A và NXB Trẻ ấn hành với hai bản bìa cứng và bìa mềm, sách vừa được chính thức phát hành vào ngày 11-3-2010).
Cùng với 9 tập truyện mới trong bộ Kính vạn hoa, Đảo mộng mơ hứa hẹn là tác phẩm gây “sốt” tại Hội Sách TPHCM.
Lấy cảm hứng từ chuyện Robinson lạc vào hoang đảo, tác giả đã kể một câu chuyện thật dễ thương, ngộ nghĩnh về cậu nhóc Tin, cũng lạc vào hoang đảo nhưng đó là... đống cát trong vườn nhà. “Chúa đảo” Tin đã xây dựng một hoang đảo có phó chúa đảo, rồi thổ dân và cả... chúa đảo phu nhân.
“Hoang đảo Robinson” của Tin cũng có cây xanh, đại dương là một rãnh nước xung quanh đống cát và có đủ cá heo, cá mập, bão biển, mưa dông...
Trên hoang đảo, chị Hai trở thành... hải tặc, chó mèo trở thành sư tử biển và beo gấm. Phó chúa đảo chỉ cần mặc quần tà lỏn là thành thổ dân và có mưa gió bão bùng thế nào cũng phải hiên ngang đối mặt chứ không được bỏ chạy vào nhà trú mưa – dù từ nhà ra hoang đảo chỉ cách có vài bước chân cũng phải xem đó là đại dương mênh mông bí hiểm... Trí tưởng tượng của những đứa trẻ đã làm nên một thế giới tuổi thơ thật hồn nhiên, trong trẻo.
Đảo mộng mơ luôn khiến người đọc phải bật cười vì sự ngô nghê trong cách nhìn của trẻ con. Một câu chuyện trong veo, thuần khiết như chính tâm hồn của trẻ nhỏ. Lồng vào đó là những ý nghĩa nhẹ nhàng nhưng rất cần thiết cho những bậc cha mẹ về cách giáo dục và yêu thương trẻ nhỏ, bắt đầu từ những điều tưởng chừng vô cùng giản đơn nhưng hết sức quan trọng.
Tin ghét ai gọi hòn đảo là “đống cát”. Và ba Tin đã thừa nhận với cậu bé là ông đã nhìn thấy cậu trên hòn đảo bằng cái ống nhòm, rằng ông không dám phiêu lưu trên đại dương để đi thăm chúa đảo. Cô giáo của Tin cũng nói với cậu “không dám mạo hiểm bơi qua đại dương” để vào nhà, dù cô có thể xách giày đi lên, đi xuống hòn đảo khá dễ dàng.
Bọn bạn từng chọc ghẹo hoang đảo – đống cát của Tin cũng dần dần tin đó là một hòn đảo, một điểm đến để khám phá thú vị và cả thằng Phàn –đứa hay bắt chẹt bọn Tin - cuối cùng cũng thập thò ngoài hàng rào nhìn “hòn đảo” mà... thèm.
Người lớn có thể phủ bạt niềm tin của một đứa trẻ bằng tiếng cười chọc quê, trêu ghẹo nhưng người lớn cũng có thể làm cho trí tưởng tượng, sự say mê hào hứng của đứa trẻ ấy lớn lên thêm.
Như ba của Tin, ông đã cho con trai cả một niềm tin, niềm hãnh diện về bản thân và một thế giới đầy bí ẩn, dạy cho con cách khám phá những điều lớn lao và chính ông cũng đã giữ lại cho cậu bé hòn đảo – vốn là đống cát chờ xây nhà – như giữ cho thiên thần của mình cả một thiên đường tuổi thơ trong trẻo và rộn rã tiếng cười.
TRUYỆN ĐÃ HOÀN THÀNH
Xem thêm
Một vùng quê nghèo, những hoàn cảnh cơ khổ, và không thiếu những nhà giàu có, những "ông hội đồng" phất lên vì ruộng đồng nhiều, cho vay lúa lấy lãi. Người dân nghèo túng quẫn, lỡ vì miếng ăn mà phải vay lúa, lãi mẹ chồng lãi con, cả đời đừng hòng trả hết...<br><br>*** Trích đoạn<br><br>Một đám khoảng 3 4 người tay xách theo gậy gộc, dây nhợ, xồng xộc xông vào nhà tôi hét la inh ỏi.<br><br>- Thằng Tuất đâu, ra tao bảo, nhanh... thằng Tuất đâu.<br><br>Má và tôi chạy ra xem ai, tôi cũng ẵm con em còn bé xíu chạy ra theo, thì ra là mấy tên gia nô nhà ông hội đồng Toàn. Má tôi hoảng lắm lạy lục van xin.<br><br>- Tôi xin mấy anh, tôi lạy mấy anh. Thư thư cho tôi vài hôm rồi tôi trả.<br><br>Một tên đi đầu hổ báo nhất, chỉ cây gậy to đùng về phía mặt má tôi.<br><br>- Mày mà còn ko bảo thằng Tuất lo trả đi. Nhà mày vay của ông hội đồng Toàn tất cả là 3 dạ lúa, đúng hẹn trả thì lãi 2 dạ lúa. Trễ 1 ngày là 1 dạ lúa. Vậy mà nó dám trễ 3 ngày rồi, muốn tao đốt nhà ko hả?<br><br>- Tôi lạy mấy anh mà, mùa màn thất bát quá, nhà tôi cũng chạy vạy ngược xuôi, anh ấy đang ốm, xin anh nói ông bà cho tôi nợ lại vài hôm tôi sẽ trả mà.<br><br>- Tao làm gì có quyền đó, nợ hay khất thì mày đi mày đi mà xin với ông hội đồng ấy. Nhà mày mà trả trợ ko xong là đem nhau ra sông mà nhảy hết đi nghe không.
Dì Ghẻ
"Dì ghẻ" hay còn được gọi là "Mẹ kế" là một danh từ cực kì có tính phản cảm mỗi khi nhắc đến. Ai củng có ác cảm và chán ghét khi nhắc đến dì ghẻ. "Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng". người thường nghĩ mẹ kế là xấu và có tính ác, mặc dù không thích nhưng thật sự chẳng mấy ai có thể nói nên lời chê trách. Cái khó, cái khổ của người làm dì ghẻ cũng không phải ai cũng hiểu được.
--Trong gia đình cuộc sống của hai đứa trẻ phải ở với mẹ kế sẽ được câu chuyện kể lại và họa ra, đồng thời còn mang đến những trải nghiệm cuộc sống đời thường chân thật nhất, những tâm tính đậm chất tâm lý xã hội, và không tránh khỏi những tình tiết có hơi hướng bạo lực và kích thích.
Tôi Hi vọng rằng. " Dì Ghẻ" sẽ mang lại cho bạn đọc một cảm nhận chân thực nhất về xã hội. Mời các bạn đọc và xem nhé.
--Trong gia đình cuộc sống của hai đứa trẻ phải ở với mẹ kế sẽ được câu chuyện kể lại và họa ra, đồng thời còn mang đến những trải nghiệm cuộc sống đời thường chân thật nhất, những tâm tính đậm chất tâm lý xã hội, và không tránh khỏi những tình tiết có hơi hướng bạo lực và kích thích.
Tôi Hi vọng rằng. " Dì Ghẻ" sẽ mang lại cho bạn đọc một cảm nhận chân thực nhất về xã hội. Mời các bạn đọc và xem nhé.
Yêu Chủ Nợ Của Chồng
Một người phụ nữ có nhan sắc và mặn mà như Nhung, lại có một người chồng "lam lũ, khố rách áo ôm" như mọi người nhận xét. Một bộ quần áo giản dị cũng không che lấp được nét đẹp căng tràn và đặc trưng nữ tính của chị.
Lâm không được, đưa tay xé toang chiếc áo sơ mi của Nhung. Chiếc áo dường như đã quá cũ, cứ xé như vậy mà đã rách toạc ra. Đôi bầu ngực căng tròn, ẩn sau chiếc áo lót đơn giản càng trở nên gợi cảm, mê người hơn. Chỉ nhìn thôi mà đã khiến Lâm không thể nhịn được suy nghĩ, "làn da căng bóng mịn màng như vậy, vùng ngực càng đẹp hơn, tên chồng của cô ta thật sự là có phúc mà không biết hưởng"... Và chiếc quần âu của chị cũng không thoát khỏi số phận bị lâm xé rách, rồi trượt xuống đất
Trên người chị chỉ còn bộ đồ lót, càng khêu gợi hơn, dụ dỗ người hơn.
Nhất thời chị Nhung đơ ra mấy giây, ko hiểu nổi hành động bá đạo lúc này của Lâm. Có chút kháng cự lúc đầu bị kéo vào đây... song hiện tại, cảm giác được 1 người đàn ông giỏi làm tình đang si mê ngắm nhìn cơ thể chị... chị thấy rất ư thỏa mãn. Ánh mắt đó của anh ta rà roát khắp nơi trên cơ thể chị, ko chừa điểm nào. Mặt chị khẽ nóng ran lên, đầu thầm nghĩ: đây là lần thứ 2. ***
Lâm không được, đưa tay xé toang chiếc áo sơ mi của Nhung. Chiếc áo dường như đã quá cũ, cứ xé như vậy mà đã rách toạc ra. Đôi bầu ngực căng tròn, ẩn sau chiếc áo lót đơn giản càng trở nên gợi cảm, mê người hơn. Chỉ nhìn thôi mà đã khiến Lâm không thể nhịn được suy nghĩ, "làn da căng bóng mịn màng như vậy, vùng ngực càng đẹp hơn, tên chồng của cô ta thật sự là có phúc mà không biết hưởng"... Và chiếc quần âu của chị cũng không thoát khỏi số phận bị lâm xé rách, rồi trượt xuống đất
Trên người chị chỉ còn bộ đồ lót, càng khêu gợi hơn, dụ dỗ người hơn.
Nhất thời chị Nhung đơ ra mấy giây, ko hiểu nổi hành động bá đạo lúc này của Lâm. Có chút kháng cự lúc đầu bị kéo vào đây... song hiện tại, cảm giác được 1 người đàn ông giỏi làm tình đang si mê ngắm nhìn cơ thể chị... chị thấy rất ư thỏa mãn. Ánh mắt đó của anh ta rà roát khắp nơi trên cơ thể chị, ko chừa điểm nào. Mặt chị khẽ nóng ran lên, đầu thầm nghĩ: đây là lần thứ 2. ***
Chú À, Tôi Yêu Chú
-- Hôm nay là ngày tôi cưới, thế nhưng tôi lại chẳng cười nổi, vì người tôi cưới là một ông chú già hơn tôi mười mấy tuổi, đã già mà còn khó tính như ma ý, ghét kinh khủng.
Nói về cái đám cưới bất đắc dĩ này phải nói đến sinh nhật lần thứ 17 vừa rồi của tôi, ba mẹ tôi là dân làm ăn nên cũng có mời một số bạn bè đến dự, tôi hôm đấy trong chiếc váy trắng thanh thoát và trang điểm thật đẹp, 17 tuổi nhưng do di truyền từ ba nên tôi cao một mét sáu bốn, nên cũng ra dáng một thiếu nữ rồi. Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào mà hôm đấy tôi uống hơi nhiều, rồi đến khi tỉnh dậy trên người trống trơn, không một mảnh vải che thân, bên cạnh là ông chú già đang ngủ như chết.
Theo phản xạ tôi liền hét toáng lên:
- Á, sao chú lại ở đây...? Chú.. Chú đã làm gì tôi..
Chú Toàn nhíu mày mở mắt, người chú cũng chẳng khác gì tôi, cả hai toàn thân đều như nhộng.
- - Chú đã làm gì tôi rồi.. Huhu..? Chú nói đi, sao chú huhu... Tôi sẽ giết chú!
Tôi ném gối loạng xạ vào người chú già khốn kiếp ấy.
Chú Toàn ôm đầu, mày nhíu chặt:
- - cái quái gì thế này? Sao tôi lại ở đây?
- - Chú còn hỏi.. Huhu…chú nhìn đi..
Tôi chỉ vệt máu còn vương trên ga nệm, thân thể của tôi, thân thể mười bảy năm của tôi.
Vừa lúc ba mẹ tôi cũng chạy vào:
- - chuyện gì vậy Tuyền? Ơ, Toàn, sao chú lại ở đây...? Hai đứa đã.. Đã..
sstruyen mời các bạn xem tiếp...
Nói về cái đám cưới bất đắc dĩ này phải nói đến sinh nhật lần thứ 17 vừa rồi của tôi, ba mẹ tôi là dân làm ăn nên cũng có mời một số bạn bè đến dự, tôi hôm đấy trong chiếc váy trắng thanh thoát và trang điểm thật đẹp, 17 tuổi nhưng do di truyền từ ba nên tôi cao một mét sáu bốn, nên cũng ra dáng một thiếu nữ rồi. Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào mà hôm đấy tôi uống hơi nhiều, rồi đến khi tỉnh dậy trên người trống trơn, không một mảnh vải che thân, bên cạnh là ông chú già đang ngủ như chết.
Theo phản xạ tôi liền hét toáng lên:
- Á, sao chú lại ở đây...? Chú.. Chú đã làm gì tôi..
Chú Toàn nhíu mày mở mắt, người chú cũng chẳng khác gì tôi, cả hai toàn thân đều như nhộng.
- - Chú đã làm gì tôi rồi.. Huhu..? Chú nói đi, sao chú huhu... Tôi sẽ giết chú!
Tôi ném gối loạng xạ vào người chú già khốn kiếp ấy.
Chú Toàn ôm đầu, mày nhíu chặt:
- - cái quái gì thế này? Sao tôi lại ở đây?
- - Chú còn hỏi.. Huhu…chú nhìn đi..
Tôi chỉ vệt máu còn vương trên ga nệm, thân thể của tôi, thân thể mười bảy năm của tôi.
Vừa lúc ba mẹ tôi cũng chạy vào:
- - chuyện gì vậy Tuyền? Ơ, Toàn, sao chú lại ở đây...? Hai đứa đã.. Đã..
sstruyen mời các bạn xem tiếp...
Người Thay Thế - Trang Buby
-- Mở đầu:
- Đêm Noel, mọi người đều hạnh phúc cùng sánh đôi..chỉ có riêng tôi, năm nào cùng vậy,chỉ biết làm bạn một mình cùng đêm tối..một mình ngồi trong căn phòng vắng,lắng nghe khúc nhạc cô đơn... tôi không biết ánh sáng là gì, tôi không biết thế giới kia ra làm sao, cuộc sống của tôi khép lại bằng một màu đen..nó cũng giống như cuộc đời tôi vậy, tôi là Dương Thu Huyền, năm nay tôi 17 tuổi..tôi sinh ra không được may mắn như các bạn đồng chang lứa, người ta nói tôi là thứ được hình thành từ t*ng trùng khuyết tật của một người đàn ông đến ngay cả mẹ tôi còn không biết chính xác ông ta là ai...
Nghe mọi người kể lại, mẹ tôi vốn dĩ rất xinh đẹp và tài giỏi, bà nấu ăn rất ngon.. bà là con gái duy nhất của một phú ông làng bên.. mẹ tôi, cũng như bao người con gái khác, bà ấp ủ giấc mơ được vào trường sân khấu điện ảnh từ khi còn nhỏ.. ước mơ ấy tưởng chừng đã với trong tầm tay rồi một chốc một lát đã sụp đổ hoàn toàn...trước một hôm ngày ứng tuyển, trong lúc đi dự tiệc sinh nhật bạn ở làng kế bên, bà đã bị một người đàn ông lạ mặt hiếp dâm trong bóng tối...và tôi, tôi chính là kết quả mà bà gọi đó là nỗi nhục lớn nhất đời.. nó chính là nỗi ám ảnh của bà trong suốt 17 năm qua, nó hằn in sâu trong tâm trí bà, bà hận người đàn ông ác ma kia, ngày đêm bà gọi ông ta là quỷ dữ, và tôi, chính là con của quỷ dữ..
- Tại sao mẹ không yêu con, không mong muốn có con nhưng mẹ vẫn quyết định để con có mặt trên đời..
sstruyen mời các bạn xem tiếp...
- Đêm Noel, mọi người đều hạnh phúc cùng sánh đôi..chỉ có riêng tôi, năm nào cùng vậy,chỉ biết làm bạn một mình cùng đêm tối..một mình ngồi trong căn phòng vắng,lắng nghe khúc nhạc cô đơn... tôi không biết ánh sáng là gì, tôi không biết thế giới kia ra làm sao, cuộc sống của tôi khép lại bằng một màu đen..nó cũng giống như cuộc đời tôi vậy, tôi là Dương Thu Huyền, năm nay tôi 17 tuổi..tôi sinh ra không được may mắn như các bạn đồng chang lứa, người ta nói tôi là thứ được hình thành từ t*ng trùng khuyết tật của một người đàn ông đến ngay cả mẹ tôi còn không biết chính xác ông ta là ai...
Nghe mọi người kể lại, mẹ tôi vốn dĩ rất xinh đẹp và tài giỏi, bà nấu ăn rất ngon.. bà là con gái duy nhất của một phú ông làng bên.. mẹ tôi, cũng như bao người con gái khác, bà ấp ủ giấc mơ được vào trường sân khấu điện ảnh từ khi còn nhỏ.. ước mơ ấy tưởng chừng đã với trong tầm tay rồi một chốc một lát đã sụp đổ hoàn toàn...trước một hôm ngày ứng tuyển, trong lúc đi dự tiệc sinh nhật bạn ở làng kế bên, bà đã bị một người đàn ông lạ mặt hiếp dâm trong bóng tối...và tôi, tôi chính là kết quả mà bà gọi đó là nỗi nhục lớn nhất đời.. nó chính là nỗi ám ảnh của bà trong suốt 17 năm qua, nó hằn in sâu trong tâm trí bà, bà hận người đàn ông ác ma kia, ngày đêm bà gọi ông ta là quỷ dữ, và tôi, chính là con của quỷ dữ..
- Tại sao mẹ không yêu con, không mong muốn có con nhưng mẹ vẫn quyết định để con có mặt trên đời..
sstruyen mời các bạn xem tiếp...
Vợ Anh Mới Chính Là Một Con Đĩ
Chi, cô gái làm đĩ bất đắc dĩ vì phải kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ. Cũng chính cái nghề mạt hàng này mà khiến cô từ một người con gái hiền lành trở thành một con đĩ mặt dày.
Đôi Mắt Của Hầu Gái
Thể loại: Tiểu thuyết
Ngày còn là hầu gái, cô là một cô gái mới tuổi mười tám sở hữu một đôi mắt khiến những người gặp đều muốn đắm chìm trong đó, nó ngây thơ, trong trẻo và sâu thẳm như bầu trời đêm.
Sau này, khi cậu gặp lại cô, đã là người phụ nữ thành đạt ở tuổi hai mươi mốt, đôi mắt ấy vẫn đẹp như vậy, có chăng là nó đã thêm phần tự tin và sự hận thù còn vương lại.
Còn bây giờ, Nguyễn An Ninh cô là người phụ nữ hai lăm tuổi đầy tham vọng, thù hận và quả quyết sắc bén.
Dù cô có thay đổi ra sao thì cậu vẫn luôn yêu cô.
Cô không làm sai, người sai chính là cậu vì thế nên cậu không có quyền ngăn cản cô. Việc mà cô làm chính vì để bảo vệ cuộc sống của mình, bảo vệ những gì quan trọng với mình.
- Anh không cần gì cả, anh có thể không có công ty, có thể không phải là con của nhà họ Lưu, nhưng xin em, hãy chấp nhận anh dù chỉ một lần. - Cậu ôm chầm An Ninh từ phía sau.
- Tại sao chứ? Tôi chỉ là một cô hầu gái tầm thường. Một đại thiếu gia như anh có thể có được bất kỳ người con gái nào. Tại sao cứ phải là tôi?
- Không phải là Nguyễn An Ninh thì anh không cần ai cả.
Ngày còn là hầu gái, cô là một cô gái mới tuổi mười tám sở hữu một đôi mắt khiến những người gặp đều muốn đắm chìm trong đó, nó ngây thơ, trong trẻo và sâu thẳm như bầu trời đêm.
Sau này, khi cậu gặp lại cô, đã là người phụ nữ thành đạt ở tuổi hai mươi mốt, đôi mắt ấy vẫn đẹp như vậy, có chăng là nó đã thêm phần tự tin và sự hận thù còn vương lại.
Còn bây giờ, Nguyễn An Ninh cô là người phụ nữ hai lăm tuổi đầy tham vọng, thù hận và quả quyết sắc bén.
Dù cô có thay đổi ra sao thì cậu vẫn luôn yêu cô.
Cô không làm sai, người sai chính là cậu vì thế nên cậu không có quyền ngăn cản cô. Việc mà cô làm chính vì để bảo vệ cuộc sống của mình, bảo vệ những gì quan trọng với mình.
- Anh không cần gì cả, anh có thể không có công ty, có thể không phải là con của nhà họ Lưu, nhưng xin em, hãy chấp nhận anh dù chỉ một lần. - Cậu ôm chầm An Ninh từ phía sau.
- Tại sao chứ? Tôi chỉ là một cô hầu gái tầm thường. Một đại thiếu gia như anh có thể có được bất kỳ người con gái nào. Tại sao cứ phải là tôi?
- Không phải là Nguyễn An Ninh thì anh không cần ai cả.
Công Ty
Thể loại: Tiểu thuyết
Truyện "Công Ty" xoay quanh các mối quan hệ trong một công ty thiết kế.
Những người ở đây đều là những người trẻ, họ có nhiều hoài bão và ước mơ riêng.
Câu chuyện cũng là những bài học về sự đánh đổi, trả giá và cảm nhận hạnh
Truyện "Công Ty" xoay quanh các mối quan hệ trong một công ty thiết kế.
Những người ở đây đều là những người trẻ, họ có nhiều hoài bão và ước mơ riêng.
Câu chuyện cũng là những bài học về sự đánh đổi, trả giá và cảm nhận hạnh
Người Đến Trước Thành Kẻ Đến Sau
Cảm giác khi bị trở thành kẻ thứ ba là như thế nào? Bạn gái chính thức lại trở thành kẻ dư thừa, trong khi người chen vào sau lại mang vẻ hợp tình hợp lý!?
Thế nào là đến trước, thế nào là đến sau?
Cô cảm thấy thật nực cười...
Thế nào là đến trước, thế nào là đến sau?
Cô cảm thấy thật nực cười...
Nhật Ký Mang Thai Tuổi 17
Thể loại: Tình cảm học đường, hài hước, nhật kí mang thai
Đây là cuốn nhật ký kể về những suy nghĩ và mọi việc xảy ra quanh cô bé Min Min chỉ mới 17 tuổi lại bất ngờ mang thai với cậu bạn trai cool boy cùng trường. Và cũng bắt đầu chuỗi sự việc hài hước xảy ra khi cô về làm dâu....
Ông bà vẫn thường nói câu:
"Hãy là hoa nhưng chớ nên là trái, hoa nồng hương còn trái lắm khi chua."
Tình yêu lầm lỡ ở tuổi thơ ngây đôi khi giết chết hạnh phúc tương lai một người.
Mang trong mình đứa con khi tuổi còn nhỏ là điều khó khăn và không dễ dàng.
Bạn đủ dũ cảm vượt qua mọi thứ...?
Nước mắt - ân hận muộn màng cho những trái tim vì một phút nông nỗi.
Tuổi trẻ vấp ngã với chính bi kịch của bản thân.
Thế nhưng, đôi khi cuộc sống lại cần những vấp ngã để có thể: TRƯỞNG THÀNH.
Đây là cuốn nhật ký kể về những suy nghĩ và mọi việc xảy ra quanh cô bé Min Min chỉ mới 17 tuổi lại bất ngờ mang thai với cậu bạn trai cool boy cùng trường. Và cũng bắt đầu chuỗi sự việc hài hước xảy ra khi cô về làm dâu....
Ông bà vẫn thường nói câu:
"Hãy là hoa nhưng chớ nên là trái, hoa nồng hương còn trái lắm khi chua."
Tình yêu lầm lỡ ở tuổi thơ ngây đôi khi giết chết hạnh phúc tương lai một người.
Mang trong mình đứa con khi tuổi còn nhỏ là điều khó khăn và không dễ dàng.
Bạn đủ dũ cảm vượt qua mọi thứ...?
Nước mắt - ân hận muộn màng cho những trái tim vì một phút nông nỗi.
Tuổi trẻ vấp ngã với chính bi kịch của bản thân.
Thế nhưng, đôi khi cuộc sống lại cần những vấp ngã để có thể: TRƯỞNG THÀNH.