108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 66 : Kẻ sĩ chết vì tri kỷ

Ngày đăng: 23:11 19/04/20


Tô Tinh đột nhiên cảm thấy từ trong cổ họng truyền lại một cỗ ướt át ấm áp, một cỗ khí tức kỳ lạ đang di chuyển trong người làm hắn tỉnh lại. Hắn từ từ mở mắt ra thì thấy Ngô tâm đang nằm sát bên người, đôi mắt nhắm lại, dùng cái lưỡi thơm tho của mình hôn hắn say đắm. Tô Tinh nhất thời xúc động, sau đó liền ôm lấy nàng, hai tay vòng qua lưng rồi lướt xuống kiều đồn mượt mà của nàng.



Ngô Tâm Giải khẽ rên lên, mi mắt khẽ động, thân hình lại càng chủ động cọ xát thêm.



"Ngô dụng, ngươi đang làm gì đó?!"



Lâm Anh Mi đang mang bình nước vào phòng thì đột nhiên chứng kiến cảnh hai người đang ôm hôn nhau trên giường, lông mày nhíu lại liền quát một tiếng. Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn



"Tâm Giải cũng đang định gọi công tử rời giường." Thiên Cơ Tinh đạt được mục đích, khoé mắt ánh lên nét dễ thương, "Công tử, có thích cảm giác yêu chiều như vậy không?"(thằng nào dám nói không)



Tô Tinh chột dạ, cũng biết không thể giả bộ ngủ được nữa đành ha hả cười.



"Thiếu chủ, thần lôi cùng noãn thủy kia thế nào rồi?" Lâm Anh Mi hỏi nhỏ sau đó lặng yên 1 lúc rồi bưng tới một chén thuốc bổ Đông y cho Tô Tinh, cái này có thể nhanh chóng khôi phục trình độ sau khi tu luyện mỏi mệt.



Tô Tinh uống một hơi cạn sạch, sau đó ngồi xuống điều tức, hắn cảm thấy trong đan điền có một viên trân châu giống như giọt nước mưa nhỏ đang lớn dần qua sự nuôi dưỡng của khí tức trong tinh hà. Giọt mặc thạch này trong suốt chứ không giống như trong bí pháp miêu tả, thỉnh thoảng lại loé ra lôi quang. Thật không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà Quý Thủy thần lôi lại hoàn hảo bị luyện hóa thành một giọt nước mưa chưa lôi quang, chính xác thì Quý Thủy thần lôi được bao bọc bởi 1 lớp vỏ nước mỏng manh, tuy rằng mỏng manh nhưng vẫn an toàn chậm rãi tăng trưởng. Đồng dạng trải qua quá trình luyện hoá kia, lớp vỏ cũng trở nên cứng rắn giống như với nguyên bản thần lôi, tựa hồ không có chuyện xấu mà ngược lại có nhiều chỗ tốt.



Nói ra chuyện này, Ngô Tâm Giải cũng phải ngạc nhiên đến mức há miệng thở dốc, cười nói: "Đại khái là Quý Thủy thần lôi này cùng noãn thủy đều tự dung hợp một thành khối tuy chúng xung khắc nhau, chuyện này thật đúng là chó ngáp phải ruồi."



Xem ra không phải chuyện xấu, Tô Tinh cũng yên lòng, tiếp đó lại chiếu theo tầng đầu của trích thuỷ chân pháp tu luyện mấy chu thiên. Trong quá trình giọt mặc thạch lại tự phân ra lưỡng khỏa. Dựa theo bí pháp, chỉ cần giọt mặc thạch được săn sóc ân cần trong đan điền, sau này không ngừng tu luyện liền có thể liên tục luyện chế ra vài khỏa, nếu tinh giả có nguồn tinh lực khổng lồ thì có thể luyện ra vài trăm khoả cung không là vấn đề, tuy nhiên việc này cần thời gian rất dài đến tôi luyện, theo ăn vào trứng thủy đến hiện tại cũng mấy canh giờ thôi, thể nội Tô Tinh cũng đã dùng tầng đầu bí pháp lần đầu luyện hoá xong giọt mặc thạch.



Kỳ thật việc này cũng ít nhiều dựa tâm như minh kính cực chân tâm pháp, 1 bí pháp hội tụ tất cả những tinh hoa trong tu luyện của người sáng tạo ra, tam trọng cảnh giới cũng có những thần thông khác nhau. Tô Tinh ở dưới cơ duyên xảo hợp đột phá đệ nhất trọng "Xem sơn là sơn" đạt đến cảnh giới tâm tĩnh như nước, sau này tu luyện những công pháp khác cung thập phần dễ dàng lại không tốn nhiều công sức.



Với tinh lực trong thức hải của Tô Tinh hiện tại, việc nhanh chóng luyện ra hơn mười giọt không là vấn đề, bất quá cũng không phải càng nhiều càng mạnh. Chỗ lợi hại của gọt mặc thạch đầu tiên là nó dung hợp được lực lượng của quý thuỷ thần lôi. Nếu không mà nói so với thanh niên áo lam Thiên Hà kiếm phái kia thì cũng chả khác gì nhau, dù có hơn mười giọt cũng không thể xuyên thủng được lớp vảy của Thanh Long.



"Vào lúc này mà đi trộm tuyệt học trấn pháp Quý Thuỷ kiếm tông không biết là có mạo hiểm quá không." Tô Tinh nhìn xem sắc trời đã dần tối mà Thời Viện bây giờ vẫn còn không có tin tức gì.
Thật ra thì Ngô Tâm Giải cũng không yên tâm về 1 điểm nữa là về thân phân của Thời Viện, dù chỉ là 1 tay siêu trộm, những cũng vẫn hiểu được thế cục hiện nay. Đừng nhìn Thời Viện mấy ngày này cùng bọn họ ở chung hòa hảo, nhưng cũng khó bảo đảm sẽ không tiếu lí tàng đao, dù sao Thời Viện cũng đã có nói sẽ giống như Lâm Xung trước kia, không muốn ký ước với một hàng tinh giả nào. Có thể nói ra lời này liền biểu lộ, Thời Viện có dã tâm, nàng sẽ không cứ như vậy mà ngồi chờ chết, một siêu cấp đạo tặc ở thời khắc mấu chốt so với thích khách thì còn có thể đáng sợ hơn.



Thiên Cơ Tinh thậm chí cảm thấy Thời Viện cố ý nói ra bản thân nàng có thể hãm hại Tô Tinh nhằm mục đích là lấy tín nhiệm của hắn, làm hắn trở nên mù quáng, bởi vì lời nói này thường thường sẽ khiến người kia cảm thấy đối phương thực ra không có dụng ý như vậy. Điều này càng làm cho Thiên Cơ Tinh cảm thấy khả nghi, đối với một chút thủ đoạn loại này, Ngô Tâm Giải cũng muốn làm cho Tô Tinh suỹ nghĩ kỹ lại.



"Tâm Giải, ta biết ngươi quan tâm ta, nhưng đã dùng người thì không được nghi ngờ còn nếu nghi ngờ thì không dùng người, nếu là ta nhờ nàng đi làm, nàng nói ra yêu cầu hợp lý, nếu ta đổi ý không phải đại biểu ta sợ sao? Ngươi muốn nhìn thấy ta sợ hãi sao?" Tô Tinh bình tĩnh nhìn nàng.



"Tại hạ sẽ bảo hộ Thiếu chủ, nếu nàng phản bội, tại hạ nhất định sẽ làm cho nàng hối hận." Lâm Anh Mi lạnh lùng mở miệng đồng thời nhìn Thời Viện đang uống rượu ở trên bàn, kỳ thật ý tứ trong lời nói cũng ít nhiều tin tưởng nàng ta.



Thiên Cơ Tinh bất lực nói: "Anh Mi ngươi cùng công tử đều nói như vậy, Tâm Giải lại thành ra đóng vai phản diện rồi."



Tô Tinh cười cười, vuốt ve khuôn mặt mềm mại của nàng: "Đừng lo lắng, ta cũng sẽ không ngồi chờ chết." Hắn tiến đến ghé tai Thiên Cơ Tinh nói mấy câu.



Ngô Tâm Giải mặt đỏ lên, hơi thẹn thùng gật gật đầu.



"Khi viện, ngươi thật sự sẽ không ám hại công tử chứ?" An Tố Vấn hỏi kèm theo cảm giác lo lắng.



Thời Viện uống rượu cười mà không đáp: "Tố Vấn tỷ, bổn tiểu thư đột nhiên cũng muốn kiếm một khế chủ."



"Với năng lực của Thời Viện muội muội muốn tìm được cũng không khó đâu." An Tố Vấn an ủi.



"Kẻ sĩ thì chết vì tri kỷ, nhưng có ai lại vì đạo tặc mà đi mạo hiểm đâu." Thời Viện lắc đầu, ánh mắt nhìn Tô Tinh cùng hắn hai nàng tinh tướng, một loại cảm giác ghen tị khó hiểu dâng lên trong lòng nàng, đành uống vài ngụm cho nguôi ngoai.



An Tố Vấn thì lại như có suy nghĩ gì đó.