...

Chương 1 : Đoạt Xá.

Ngày đăng: 01:02 27/06/20

"Cái tên ẻo lả đáng chết, ai cho ngươi lá gan làm bẩn y phục của quận vương gia vậy hả? Còn dám chế giễu chúng ta, đúng là muốn chết mà!!!"
"Chết đi tên đoạn tụ này..."
"............"
Bên trong một cung điện hẻo lánh ở hoàng cung Thịnh Khải hoàng triều. Một đám thiếu niên trẻ tuổi mặc y phục quý giá là đang tay đấm chân đá lên người một thiếu niên khác. Chỉ thấy thiếu niên kia là vô cùng sợ hãi mà ôm đầu, cuộn người liên tục xin tha :"Đừng đánh mà, ô ô...van xin các người a."
Thế nhưng, đối diện với lời cầu xin của hắn, đám thiếu niên kia liền càng thêm hung ác tăng mạnh lực đạo. Vô cùng khinh thường mà phỉ nhổ.
"Ha hả, đúng là một tên thỏ đế nhát cấy thật a. Nghe người khác gọi ngươi một tiếng Dung vương thì liền cho rằng bản thân mình là Vương gia thật rồi sao? Nói cho ngươi biết, ngươi chỉ là một cái con tin thấp kém, cha không thương, mẹ không đau mà thôi!"
Một lúc sau, dưới quyền cước của bọn họ, thiếu niên rất nhanh đã mau hấp hối nằm trên mặt đất. Ngay cả giãy giụa cũng không làm ra được. Thấy vậy, đám thiếu niên kia cũng đều đồng loạt dừng tay, phun lấy một ngụm nước miếng vào trên người hắn.
"Các ngươi mau nhìn hắn đi. Có giống một con chó nhà có tang hay không hả? Haha..."
"Lần này tha cho ngươi đó, nếu còn lần sau? Hừ, xem ta có hay không đánh gãy chân chó của ngươi...."
"Chúng ta đi!"
Nói xong, cũng không quản thiếu niên kia có phản ứng hay không. Một đám người liền lập tức kéo nhau rời đi. Để lại một mình thiếu niên như một khối tử thi nằm dài trên nền đất lạnh băng.
Khẽ động đậy, thiếu niên liền rít vào một hơi khí lạnh rồi từ từ bò dậy. Trong mắt đều tràn đầy âm hiểm cùng không cam lòng :"Bọn khốn các ngươi, chờ đó cho lão tử. Lão tử nhất định sẽ không tha cho các ngươi."

Vừa nói, thiếu niên lại vừa cắn răng, từ trong tay áo lấy ra một thanh chủy thủ. Ngoan tâm mà dùng lưỡi dao, cắt đứt cổ tay của mình, khiến cho máu tươi tuôn trào không ngừng. Thế nhưng, cũng không quản nhiều như vậy. Hắn chỉ đưa tay đem máu của mình thoa xuống nền đất. Tạo thành một cái đồ án kỳ quặc.
"Ác thần tái thế, nay dùng huyết nhục của ta làm thành vật dẫn. Đem ngươi từ trong ngục giam vạn giới gọi ra..."
Theo âm thanh của thiếu niên vừa dứt, chỉ thấy xung quanh hắn bỗng dưng lại nổi lên cuồng phong cuồn cuộn. Trong nháy mắt, bóng tối lại giăng lên tứ phía, đem hắn bao phủ lại. Sương đen cũng dần dần hình thành một bóng người lơ lửng trước mặt hắn.
Ngay khi hắn đang điên cuồng vui sướng vì bản thân đã thành công thì bóng đen không rõ hình dạng này lại mở miệng nói chuyện. Âm thanh thanh lãnh ẩn chứa lửa giận :"Là ngươi đem ta đánh thức sao?"
Thế nhưng, thiếu niên từ sớm đã rơi vào trong trạng thái mừng như điên, làm sao có thể nghe ra được sự bực bội của chủ nhân giọng nói kia chứ? Hắn còn nghĩ rằng, bóng đen này chắc hẳn là còn phải cảm tạ hắn đã đem nó cứu ra kia kìa.
Vì thế, hắn liền lập tức hất cằm, âm trầm nói ra :"Đúng vậy, là ta đem ngươi đánh thức. Ta muốn ngươi giúp ta đem tất cả bọn chúng đều giẫm xuống dưới chân..."
"Khoan đã, stop!"
"Ngươi coi bản thân mình là gì mà dám sai sử ta? Còn có, muốn giẫm ai thì ngươi tự đi mà giẫm. Ta buồn ngủ, muốn đi về ngủ."
Đối diện với hùng tâm tráng khí của thiếu niên, bóng đen là chỉ làm ra động tác ngáp rồi khinh bỉ nói ra. Trực tiếp khiến cho thiếu niên trợn mắt há mồm.

‎Đậu móa, nếu hắn tự làm được thì hắn còn cần triệu hồi nó làm gì nữa. Hắn có phải là đụng phải ác thần giả rồi đúng không? Nói tốt ác thần được triệu hồi ra sẽ đối chủ nhân cung kính nghe lời đâu?
"Ngươi ngươi..." Tức đến lòng ngực phập phồng, thiếu niên liền run rẩy giơ lên một ngón tay chỉ vào bóng đen.
"Ta, ta, ta làm sao? Phiền phức..."
Hừ hừ một tiếng, bóng đen liền trực tiếp nâng lên cánh tay. Mà cùng lúc này, thiếu niên bỗng dưng lại có cảm giác linh hồn của mình giống như đang bị người rút ra. Ánh mắt của hắn lập tức trợn trừng lên, tràn đầy không thể tin được.
Chỉ thấy lúc này, cơ thể của thiếu niên đã trực tiếp rũ xuống trên mặt đất. Một đoàn khí đen đang liên tục giãy giụa cũng liền từ trong cơ thể của hắn bay ra. Bị bóng đen hút về phía của mình. Đem nó hoàn toàn vùi lấp vào trong cơ thể, nhanh chóng hấp thụ hết.
Sau đó, bóng đen liền lập tức hóa thành một luồng khí cuồn cuộn mà chui vào trong cơ thể của thiếu niên. Hoàn toàn mất tích giữa thiên địa.
Nhưng là, cũng không lâu lắm. Cơ thể vốn dĩ đã mất đi sinh cơ của thiếu niên này cư nhiên lại bắt đầu có lại tiếng hít thở đều đều. Đôi mắt đang nhắm chặt kia cũng từ từ mở ra.
"Ai nha, đoạt xá thành công rồi?"
Từ trên nền đất ngồi dậy, Dịch Thủy Hàn chỉ cảm thấy cả người đau nhức, chóng mặt, vô cùng khó chịu. Thế nhưng, lúc này đây, trong đầu của hắn liền phát ra một âm thanh máy móc vô cùng nhân tính hóa.
[ Đinh, đang trói lấy ký chủ...]
[ Đinh, trói lấy thành công!]
[ Bắt đầu dung hợp hồn phách, tiến độ 0,01%...]

‎[ Đinh, Điểm tích lũy của ký chủ không đủ, dung hợp tạm dừng. Độ dung hợp hiện tại : 0,02%]
Đây là truyện mới của Nhóc a, ai không thích thì xin rời đi trong im lặng, đừng cmt như 'truyện như l, đọc giải trí chứ xàm, blah blah...'. Bởi vì chưa chắc bản thân cảm thấy vậy mà người khác cũng thấy vậy. Đừng gây hoang mang cho những người chưa đọc. ( Và gây khó chịu cho tác giả .)
**Với tư cách là một người đọc thì xin hãy xử sự có văn hóa. Đừng buông lời cay đắng.