7 Ngày Ân Ái

Chương 124 : – Đến thăm hỏi

Ngày đăng: 05:39 22/04/20


Úc Noãn Tâm đem trái táo đặt sang một bên, trên mặt hiện lên một chút mất tự nhiên, nàng liếm liếm môi, nhẹ giọng nói: "Hôn kỳ đã định rồi…"

"Noãn Tâm à…"

Úc mẹ kéo tay nàng qua, vẻ mặt thân thiết mà hỏi: "Con nói thật với mẹ đi, đến tột cùng thì giữa con và Hoắc Thiên Kình đã xảy ra chuyện gì?"

"Cái gì mà xảy ra chuyện gì? Con và anh ấy… là quan hệ vợ chồng trong tương lai." Úc Noãn Tâm khẽ thở dài một hơi.

"Vậy còn Lăng Thần thì sao? Lúc trước con đáp ứng sẽ gả cho nó, sao lại đổi thành Hoắc Thiên Kình chứ? Noãn Tâm à, gần đây con rất rất bận rộn, không phải ba mẹ không biết đã xảy ra chuyện, cho nên mới dám hỏi chuyện này. Hôm nay con phải nói thật với ba mẹ, vì sao Hoắc gia đột nhiên tuyên bố hủy bỏ hôn ước với Phương Thị mà muốn cưới con chứ?" Úc mẹ thực sự không nén được nghi vấn trong lòng.

"Mẹ, con và Lăng Thần không hợp cho nên mới hủy bỏ hôn ước." Úc Noãn Tâm vừa nghĩ đến chuyện đã xảy ra đêm đó, tâm tình càng suy sụp.

"Sao có thể không hợp chứ? Ba năm trước các con cũng đã cùng một chỗ, nếu như không hợp thì đã sớm phát hiện, bây giờ mới nói không hợp là sao?" Úc mẹ khó hiểu.

Úc Noãn Tâm thở dài một tiếng. "Mẹ, mẹ có từng nghĩ qua rằng nếu như con cùng Lăng Thần thật sự đã định là có thể đi tới cùng thì từ ba năm trước đã kết hôn, không cần chờ tới bây giờ."

"Thế nhưng…"

"Mẹ, hôn kỳ đều đã định ra, tất cả đều là kết cục đã định, nói chung con cùng Lăng Thần không có khả năng được nữa." Ngực nàng cảm thấy chua xót.

Úc ba nghe nàng nói xong, rốt cục không kiềm chế được, sắc mặt có chút nghiêm túc mà nhìn con gái. "Noãn Tâm, con nói thật với ba đi, Hoắc Thiên Kình từ hôn với tiểu thư của Phương Thị có phải vì cậu ta thay lòng đổi dạ hay không? Là con chia rẽ nhân duyên của người ta đúng không?"

"Ba…" Úc Noãn Tâm cảm thấy thái dương đau nhức. "Thực sự không phải, chuyện này phức tạp như mọi ngươi tưởng đâu."

"Vậy… " Giọng nói chất vấn đang nói được nửa chừng thì bị một tiếng gõ cửa rất lịch sự cắt đứt, Úc Noãn Tâm vội vã đứng dậy mở cửa.

Cửa mở, một bó hoa to mà thanh nhã đập vào mắt, hương hoa thoang thoảng quấn quýt lấy nàng.

"Anh, sao anh lại tới đây?" Nàng đối diện với đôi mắt sâu thẳm dịu dàng của hắn, hơi sửng sốt.

"Cái này vốn có trong kế hoạch ban đầu, không phải sao?"
Giọng nói kiên định và cố chấp của hắn lộ vẻ ngang ngược trời sinh, kèm theo vẻ chú trọng khiến người ta không thể kháng cự hay coi thường, Úc ba cùng Úc mẹ đều bị khí thế này của hắn làm kinh sợ. Bọn họ biết… người đàn ông này không nói dối. Hắn là một người không dễ dàng hứa hẹn, nhưng một khi đã hứa hẹn là sẽ thực hiện!

Phải thừa nhận, Noãn Tâm đã tìm được một cậu con rể khiến bọn họ rất hài lòng!

"Ba, mẹ, hai người đừng nghe anh ấy nói bậy, sự tình cũng không phải như mọi người tưởng tượng đâu…"

Úc Noãn Tâm nóng lòng giải thích, nàng cũng không muốn khi ba biết chuyện này xong thì tức giận đến mức lại phát bệnh. Từ nhỏ nàng đã lớn lên trong một gia đình truyền thống, ba mẹ dạy cho cho nàng quan niệm: bất luận lúc nào, con gái cũng phải coi trọng trinh tiết. Thế nhưng hôm nay…

"Noãn, sự thực là như vậy, sao chúng ta phải giấu diếm?" Hoắc Thiên Kình ôm lấy nàng, thậm chí dùng âm thanh mà hai người lớn cũng có thể nghe được mà nói một câu: "Nói không chừng bây giờ em đã có con của tôi rồi, không phải sao?"

Một câu nói như sấm nổ bên tai Úc Noãn Tâm. Ngay sau đó, tim cũng vỡ ra.

Úc ba cùng Úc mẹ lại cả kinh lần nữa, chỉ ngây ngốc mà nhìn hai người trẻ tuổi trước mắt…

"Noãn, Noãn Tâm, con mang thai sao?" Hơn nữa ngày, Úc mẹ mới mở miệng, có điều không phải tức giận, mà là kích động vì bất ngờ.

"Hả? Không, không, không! Con không có mang thai. Ba mẹ, anh ấy đang nói bậy, hai người đừng tin." Úc Noãn Tâm vội vã giải thích.

Ánh mắt kích động của Úc mẹ dần dần trở nên ảm đạm, lại có vẻ hơi thất vọng. Bà nhìn Hoắc Thiên Kình rồi hỏi: "Thiên Kình, cậu thích trẻ con không?"

Úc Noãn Tâm cũng vô thức mà nhìn về phía hắn.

Hoắc Thiên Kình mỉm cười, ý cười nơi đáy mắt sáng rực như ánh dương bên ngoài phòng bệnh, hắn nhẹ giọng nói: "Chỉ cần là con của con và Noãn, con đều thích!"

Úc ba cùng Úc mẹ bèn nhìn nhau cười…