7 Ngày Ân Ái

Chương 131 : – Cứ như tiên trên trời

Ngày đăng: 05:39 22/04/20


Tình yêu thường là như vậy, từ nghi ngờ cho đến tin tưởng, từ băn khoăn cho đến sáng tỏ, khi tất cả đều đã được định đoạt thì mọi chuyện cũng đã tốt đẹp, cảm giác cũng trở nên thay đổi một cách kì diệu. Sự thay đổi này có lẽ người bên trong không nhận ra nhưng người ngoài cuộc thì lại rất rõ ràng. Tình yêu mang đến hạnh phúc cùng say đắm, làm cho người ta vui vẻ đến không thể kìm chế.

Đời người quả thật rất cần thời vận, Úc Noãn Tâm cũng như vậy. Gần đây, có thể nói nàng được mùa cả tình yêu và sự nghiệp.

Sức nóng của "Vệ Tử Phu" dẫn đến hàng loạt phản ứng dây chuyền, diễn viên chính liên tiếp được đưa tin khiến giá trị nâng cao không ngờ được. Lịch làm việc tiếp theo của Úc Noãn Tâm đã được xếp kín. Không chỉ như thế, công ty âm nhạc do Hoắc Thị mới đầu tư gần đây cũng bắt đầu làm cho Úc Noãn Tâm trở thành đối tượng quan trọng nhất.

Động tác lần này của Hoắc Thị – tập đoàn chưa bao giờ nhúng tay vào vòng giải trí – đã dẫn đến sự quan tâm của đông đảo giới truyền thông, nhưng lại không thấy Hoắc Thị đứng ra can thiệp bất cứ tin tức nào, thật ra cũng ngầm thừa nhận sự thật là chỗ dựa của Úc Noãn Tâm.

Có điều, có liên quan đến tin tức sự nghiệp của Úc Noãn Tâm từng bước lên cao vẫn không bất ngờ cùng thu hút sự quan tâm bằng tin hôn lễ của nàng. Người lãnh đạo Hoắc Thị lớn tiếng kết hôn gần như là làm huyên náo xôn xao. Càng gần đến thời gian kết hôn thì tin tức linh tinh càng nhiều, thậm chí còn lên trang nhất của các tờ báo thương nghiệp, giải trí, xã hội…

Cái gì mà tổng tài của Hoắc Thị vung tiền như rác để tạo con đường sáng lạn cho vợ yêu; tình nhân bao dưỡng chiếm được ánh mắt của tổng tài Hoắc Thị; Úc Noãn Tâm đeo kim cương hồng xa hoa thể hiện phong thái của nhà giàu; chim sẻ biến thành phượng hoàng; kẻ thứ ba vinh dự trèo lên chức bà chủ nhà quyền quý… Ngay cả áo cưới mà Hoắc Thiên Kình mời nhà thiết kế nổi tiếng đến thiết kế có mấy viên kim cương cũng được truyền thông bới móc ra…

"Woa, Noãn Tâm à, đến hôm nay chị mới biết thì ra em còn có thân thế hoàng tộc đó!" Tiểu Vũ vẫy vẫy tờ tạp chí trong tay, cười hết sức khoa trương.

Úc Noãn Tâm đang thử áo cưới nghe thế thì quay đầu, nhìn bộ dạng của Tiểu Vũ, bất đắc dĩ mà lắc đầu. "Tiểu Vũ, là chị muốn qua đây xem em thử áo cưới, sao bây giờ lại cảm thấy có hứng thú với những tin tức nhảm nhí đó?"

"Đâu có, là vừa lật đến trang này, đúng lúc nhìn thấy." Tiểu Vũ nhún vai. "Hiện nay, tin tức có liên quan đến em đúng là bay đầy trời, thậm chí có tờ báo còn bịa đặt ra chuyện."

Úc Noãn Tâm cười cười. "Thì hôm nay em mới biết thì ra mình có thân phận hoàng tộc. Thật ra bọn họ có thể viết về em tốt một chút nữa, cứ viết em thành một công chúa của một vương triều nào đó chẳng phải là tốt hơn sao?"

"Đúng vậy, đúng vậy, như thế thì em gả cho Hoắc tiên sinh có thể gọi là chuyện cổ tích công chúa và hoàng tử rồi. Từ nay về sau, công chúa và hoàng tử sẽ sống một cuộc sống hạnh phúc vui vẻ, trong truyện cổ đều kết thúc như vậy." Tiểu Vũ cười ha ha mà nói.

Úc Noãn Tâm cười khẽ một tiếng, không nói gì thêm nữa.

Khi trợ lí thiết kế tự tay đội khăn che đầu lên cho Úc Noãn Tâm thì gần như cả căn phòng thay đồ được một luồng ánh sáng thắp sáng lên.

"Úc, cô xem xem, có vừa lòng hay không?"

Úc Noãn Tâm từ từ đứng dậy đến trước gương…

Tiểu Vũ cũng không kìm chế được mà đứng dậy, ném tạp chí qua một bên, miệng lập tức há hốc ra…

"Trời ạ, Noãn tâm, em đẹp quá đi!" Cô chạy đến trước gương, vui sướng mà ngắm Úc Noãn Tâm. "Thật là xinh đẹp!"

Úc Noãn Tâm nhìn mình trong gương, trong nhất thời gần như cũng không nhận ra mình.

Trợ lí thiết kế mỉm cười. "Úc trời sinh đã đẹp, mà chiếc áo cưới này lại được làm từ tay nhà thiết kế PE nổi tiếng của chúng tôi, đương nhiên là đẹp không thể tả. Khi PE nhận đơn đặt hàng này thì đã hoàn toàn phối hợp với khí chất của cô mà bắt đầu thiết kế kiểu dáng. Mượn chiếc áo này mà nói, kết cấu của nó là rất xa hoa duyên dáng, phong cách thiết kế rất mộng ảo. Phần lớn chất liệu của áo cưới là dùng tơ tằm quý giá nhất, lại kết hợp với vải hoa thượng hạng nhất. Cứ thế, mặc lên trên người Úc lại càng lộ vẻ phiêu dật cùng mơ mộng."

"Đúng vậy, Noãn Tâm, chiếc áo cưới này mặc lên trên người em quả thật là quá tuyệt vời, cứ như rất sống động vậy…" Tiểu Vũ nhìn trợ lí, tò mò mà hỏi: "Chiếc áo cưới này chắc chắn rất đắt nhỉ? Mấy triệu?"

Trợ lí thiết kế cười lắc đầu…

"Thiết kế của PE có tiếng là xa hoa, hơn nữa anh ta cũng chỉ thiết kế áo cưới cho người trong giới thượng lưu cùng quý tộc hoàng thất mà thôi. Mượn chiếc áo cưới này mà nói, chỉ kim cương đính trên đó cũng đã hơn mười triệu rồi."

Tiểu Vũ bỗng trợn to mắt, không khỏi líu lưỡi…

"Noãn Tâm à, em thật sự gả cho của quý rồi, Hoắc tiên sinh thật là thương em, chỉ một chiếc áo cưới thôi mà đã ra tay hào phóng như vậy."

Úc Noãn Tâm cũng không ngờ được áo cưới lại xa hoa đến mức này, rất cẩn thận mà nắm làn váy lên, ngắm nghía trang trí trên đó, trong lòng thầm nghĩ nếu có ngày nào đó thiếu tiền thì đúng lúc có thể đem những trang sức cùng kim cương trên đó để…
"Ok! Tôi im miệng không được sao?" Mặt PE cười tươi rói.

"Được rồi, em đi thay áo, không nói với mọi người nữa."

Mặt Úc Noãn Tâm nóng tới mức có thể luộc được trứng, nàng xoay người, trợ lí thiết kế vừa muốn bước lên thì lại bị Hoắc Thiên Kình ngăn lại…

"Tôi đi thay cô!" Tình cảm nồng nàn trong mắt không nói cũng biết.

Mọi người đều kinh hãi, nhất là nữ nhân viên trong tiệm, mỗi người bọn họ đều trợn tròn mắt. Đường đường là tổng tài của Hoắc Thị lại chủ động đi giúp một cô gái thay áo? Thế cũng thật…

"Thiên Kình, không, không cần đâu…" Úc Noãn Tâm không khó nhận ra ánh mặt lạ lẫm của mọi người xung quanh, xấu hổ mà từ chối.

"Chỉ là sợ em té xỉu thôi, cô bé ngốc…"

Hoắc Thiên Kình ôm eo nàng, nói với Tiểu Vũ: "Đúng rồi, lịch trình hôm nay của Noãn Tâm đều hủy cả đi."

"Hả?" Tiểu Vũ ngẩn ra.

"Không được, Thiên Kình, lát nữa ăn cơm xong em còn phải về công ty, em…"

"Hôm nay em phải ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, không cho đi đâu hết." Hoắc Thiên Kình ngắt lời nàng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Nhưng em rất bận rộn…"

"Em nói bận với anh sao?" Hoắc Thiên Kình buồn cười mà nhướng mày. "Nếu nói bận, vậy nên để anh nói mới đúng."

"Thiên Kình…"

"Được rồi, được rồi, cứ quyết định thế đi. Tiểu Vũ, không vấn đề chứ?" Hoắc Thiên Kình không cho cô chút cơ hội cự tuyệt nào.

Tiểu Vũ che miệng cười. "Đương nhiên không vấn đề gì, Hoắc tiên sinh đã mở miệng, tôi còn dám giữ người không buông sao? Được rồi, Noãn Tâm…"

Cô cười mà nhìn Úc Noãn Tâm. "Chị biết em yêu nghề kính nghiệp, nhưng để em làm vệc mà không được nghỉ ngơi, tổn thương sức khỏe làm không tổ chức hôn lễ được thì thảm rồi. Đến lúc đó, Hoắc tiên sinh sẽ tìm người diệt khẩu, chị chết thế nào còn không biết."

"Nào có dữ như vậy, Thiên Kình, anh thật là, là chính anh nói sẽ không can thiệp vào công việc của em." Tuy ngoài miệng Úc Noãn Tâm oán trách nhưng trong lòng lại rất ngọt ngào.

"Vậy em đi với anh hay với Tiểu Vũ?" Hoắc Thiên Kình cười xấu xa.

Úc Noãn Tâm đỏ mặt mà trừng hắn một cái. "Được rồi, được rồi, đi với anh được chưa, nhưng…" Cô cười nghịch ngợm, đẩy hắn ra. "Anh đó, cứ đợi ở bên ngoài đi, em không thích để anh thay áo cho em đâu." Nói xong, kéo tay trợ lí thiêt kế bước vào phòng nghỉ.

Tên háo sắc này, để anh ta tiến vào thì không biết sẽ làm ra chuyện gì nữa.

Hoắc Thiên Kình vẫn đứng đó, cười ngây ngô, vẻ mặt rất hạnh phúc…