7 Ngày Ân Ái
Chương 51 :
Ngày đăng: 05:38 22/04/20
Nằm áp trong lòng hắn, cặp mắt ngấn nước nũng nịu, yêu diễm xinh đẹp câu dẫn hồn phách, thân hình kiều mị không xương tự nhiên thêm vào ba phần xinh đẹp, đúng là vốn để hấp dẫn đàn ông của cô ta.
Hoắc Thiên Kình nghe vậy xong, đột nhiên cười.
"Đàn bà tham lam, hai ngày trước tôi đã quyên góp một khoản tiền lấy danh nghĩa của cô, như vậy còn không được?" Nụ cười khẽ trầm thấp gợi cảm nhàn nhã đậu trên khuôn mặt tuấn tuyệt, bàn tay to đã đem thân thể phụ nữ kiều mị tóm lấy ở trong lòng.
"Thiên Kình, người ta biết anh thương em mà…"
Sau khi Ngu Ngọc thấy nét cười trên môi hắn, sự thấp thỏm trong lòng biến mất, thân thể lập tức xụi lơ hóa thành một đầm nước xuân, khuôn mặt nhỏ nhắn được trang điểm tỉ mỉ chôn trong lòng người đàn ông khẽ ngẩng lên. "Người ta là đàn bà của anh, nếu như anh không muốn đi, người ta cũng không dám cưỡng cầu đâu, chỉ là… người ta sẽ không cam lòng thôi."
Mái tóc uốn dài như nước nhẹ nhàng rủ xuống, rơi xuống cánh tay của người đàn ông, cùng với nét mặt điềm đạm đáng yêu đều khiến người khác thương tiếc.
"Yêu cầu của cô càng ngày càng cao rồi đấy!" Tiếng nói gợi cảm, trầm thấp của Hoắc Thiên kình vang lên bên tai người con gái càng gia tăng thêm hương vị kích tình, nhưng trước sau vẫn luôn có vẻ lạnh nhạt.
Hàng mi dài của Ngu Ngọc khẽ khép lại, chiếc cằm xinh đẹp khẽ nhếch lên. "Bởi vì người ta tức giận không nguôi mà…"
"Có việc gì mà tức giận không nguôi?" Hoắc Thiên Kình thờ ơ ôm cô ta, một tay mở tài liệu trên bàn ra.
Hai bầu ngực của Ngu Ngọc cách dây thắt lưng gợi cảm sang quý tựa vào vòm ngực mạnh mẽ của hắn, bất mãn nói: "Còn không bởi vì Úc Noãn Tâm kia? Cũng không biết có phải ban tổ chức cố ý hay không, tự nhiên cuối cùng lại đưa cho Úc Noãn Tâm một thông báo khách mời! Em thực sự không nghĩ cô ta có tư cách gì tới tham gia chương trình này!"
Thực sự là sai lầm đến cực điểm!
Ngu Ngọc thấy thế xong, lập tức nhu thuận đưa thân thể dò xét về phía trước, thấy hắn không có đẩy mình ra, mừng rỡ như điên chủ động đưa bàn tay to của hắn kéo đến chỗ đẫy đà của mình, quần áo vốn đã bại lộ ra càng bị cô cố ý kéo xuống.
Trong phòng làm việc một cảnh xuân…
Khóe miệng Hoắc Thiên Kình khẽ tà mị nhếch lên, bàn tay to thuận thế cố sức xoa nắn chỗ đẫy đà của cô không chút thương tiếc, hắn chưa bao giờ cự tuyệt sự chủ động của cô, nhất là vào lúc tâm tình hắn phức tạp!
"Thiên Kình…người ta muốn…"
Đương nhiên Ngu Ngọc biết rõ dục vọng của hắn, gần như đang khẩn cầu, gắt gao leo lên ngực Hoắc Thiên Kình, bốn phía tràn ngập hương vị nam tính thuộc về hắn, hơi nóng cuồn cuộn không ngừng xuyên thấu qua vải vóc truyền đến da thịt của cô, gương mặt trắng tuyết của cô sớm đã không kiềm chế được tình dục mà hiện lên hai mảng đỏ ửng.
Không đợi Hoắc Thiên Kình động tay vào, bàn tay nhỏ bé của cô cố sức xé rách đai đeo gợi cảm, chỉ trong nháy mắt, thắt lưng đã sớm rơi xuống khỏi người, thân thể cô lạnh run, muốn nói nhưng vẫn còn do dự nhìn hắn. Nhìn khuôn mặt đẹp trai không gì sánh được kia của hắn, đôi mắt của cô trở nên mờ mịt.