Ác Độc Nữ Phụ Trùng Sinh

Chương 9 :

Ngày đăng: 14:50 19/04/20


- Ca ca, ca ca!!



Bạch Thanh nức nở gọi, không để ý cánh tay cùng đau đớn trên người, ngồi bật dậy hướng về phía hắn.



Nước mắt cũng theo này tiếng gọi mà rơi xuống, ánh mắt mông lung, nhìn chằm chằm hắn, thật lâu sau, cũng không ngừng được lệ.



Đây là giọng nói, là ngọc nhan rất thân quen với nàng, rõ ràng cách xa chỉ có mấy ngày, khi gặp lại đã là hai kiếp người.



Lâu đến nỗi, nàng đã nghĩ đến suốt cuộc đời cũng không thể gặp lại.



Nhưng thật may mắn, nàng còn có thể trở về, nàng vẫn còn có cơ hội, nhìn thấy người đau nàng, sủng nàng cả đời, cuối cùng bị nàng hại mất chức quan, tộc trừ tịch (Yul: nghĩa là xóa tên khỏi gia tộc, đuổi đi.), thê tử tái giá, chỉ có thể đem theo nhi tử rời đi tha hương.



[ Gia tộc Bạch thị liền đem một nhà Bạch Tể Viễn rút khỏi tông tộc. Bạch Triệt vô lực phản kháng, đành phải niệm tổ phụ, tổ mẫu và mẫu thân  hài cốt thiêu thành tro bụi. Tính cả phụ thân cùng muội muội Bạch Thanh tro cốt trộn vào nhau đem theo bên người cùng nhi nữ rời đi, không rõ tung tích. Từ nay kinh thành dân chúng không còn ai nhắc đến " ngọc lang" Bạch Triệt.]



Đây là hắn kết cục, cũng là Bạch gia kết cục.



Mọi chuyện thành ra như thế, đều là tại nàng tạo nghiệt. Dù là nàng chết, vẫn không thể nhắm mắt, trong lòng vĩnh viễn mang áy náy.



" Ngọc lang" Bạch Triệt là Bạch gia kiêu ngạo, cũng là của nàng kiêu ngạo.



Hắn dung mạo xuất chúng, dáng vẻ đường đường chính chính, giơ tay nhất chân đều mang theo một cỗ sức quyến rũ.



Hắn văn có thể an dân, võ có thể định nước. Lúc tám tuổi được chọn làm thư đồng của thái tử, năm mười hai tuổi đỗ trạng nguyên gây chấn động khắp kinh thành. Năm mười lăm tuổi, đánh cược thua thái tử, bất đắc dĩ tham gia võ cử, một thanh trường kiếm, đánh khắp trường thi không có địch thủ, trở thành tân khoa võ trạng nguyên.



Trong thời gian ngắn, danh tiếng vang xa, ai mà không biết " Ngọc lang" của Bạch phủ. Khắp kinh thành, đúng là tìm không được vài người  có thể so với hắn.



Chính là như vậy, một cái tuấn nhan như ngọc, nho nhã ôn hòa, khiến cho rất nhiều nữ tử ái mộ, ngay cả công chúa, quận chúa cũng muốn được hắn để ý. Bình thường đi ngoài đường phố, ngẫu nhiên một ánh mắt cũng khiến bao nữ tử không kiềm chế được mà mơ mộng.



Đồ thị được nàng giúp đỡ, thuận lợi gả vào Bạch gia, trở thành " Ngọc lang" thê tử,làm biết bao nhiêu người hâm mộ ghen tỵ.



Ai có thể ngờ được, nàng không những khinh thường" Ngọc lang" cũng không chịu quý trọng hắn. Lại còn mang lòng oán trách, tràn ngập hận ý.



Cuối cùng, còn nhẫn tâm ngoan tuyệt  bỏ rơi hắn.



Quả thật, đáng hận đến cực điểm.


Bạch Triệt vội vàng đưa tay che miệng nàng lại, cho đến khi nàng tỏ vẻ không nói bậy nữa mới buông tay, giọng oán trách:



- Chết cái gì, không được nói bậy nói bạ, mau ngủ đi



- Ca ca ngươi khi nào lại dông dài như vậy?



Chẳng lẽ học theo Đồ thị? Bạch Thanh ngước mắt, liếc nhìn về phía Đồ thị đang diễn vai hiền thê sau lưng Bạch Triệt.



Đồ thị đang dịu dàng cười, nhìn thấy Bạch Thanh trừng mắt liếc mình, nàng chút nữa đã không ức chế được mà nổi giận.



Chớp mắt một cái, nàng liền bình tĩnh, nhìn Bạch Thanh nở nụ cười. 



Sau đó, nhẹ nhàng nâng tay, cầm khăn tay nhẹ nhàng lau trên vai Bạch Triệt, như lau cái gì đó dơ bẩn.



Bạch Thanh tức giận trợn mắt. Chổ đó, rõ ràng là chổ nàng mới vừa rồi dựa vào.



-Muội muội làm sao vậy?



Bạch Triệt con mắt khẽ nheo lại, khóe môi hơi cong lộ ra một chút vui mừng, nhợt nhạt cười.Liền phát hiện Bạch Thanh tức giận, nét mặt liền khẩn trương lo lắng.



- Muội không sao!



Bạch Thanh có chút tức giận, liếc mắt nhìn Bạch Triệt,trong mắt hàm chứa ý tứ “Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép”. Nhưng trong đó lại càng nhiều áy náy cùng bất an.



Ca ca kiếp trước đối với Đồ thị rất tốt, bất luận là nàng năm lần bảy lượt đuổi đi thị nữ trong Hạm Đạm viện, hay là đã sáu năm vẫn chưa sinh con. hắn đều chưa bao giờ nói gì nàng hay oán trách nàng.



Lúc trước, nàng còn khuyên huynh trưởng đối thật tốt với nàng ta, khuyên hắn hãy hiểu cho nàng, thương tiếc nàng.



Nhưng hôm nay, lại thấy hắn nghe lời nàng, lúc nào cũng coi nàng quan trọng nhất.



Lúc trước, nàng tự nhiên quyết định hôn sự của huynh trưởng, cũng chưa để hai người ra quyết định, nàng liền gom họ thành một đôi, cuối cùng mới tạo ra kết cục như vậy.



Hôm nay, nàng lại chưa hỏi ý huynh trưởng, đã muốn tách bọn họ, có phải hay không có điểm rất quá đáng?



Nên làm cái gì trước? Nàng có phải hay không nên hỏi hắn. Hỏi hắn rốt cuộc nghĩ như thế nào?