Ác Độc Nữ Phụ Trùng Sinh

Chương 78 :

Ngày đăng: 14:50 19/04/20


Hưng Khánh Đế cứ ngơ ngác nhìn cảnh tịch dương tàn, trên mặt lo lắng xơ xác tiêu điều, từ từ chậm rãi tiêu thất, sau đó trở nên bình tĩnh. 



Ai cũng không biết, sắc mặt hắn chuyển hóa trong khoảng thời gian này, là hắn suy nghĩ cái gì, cũng không ai biết được, hắn đã ra quyết định gì.



Không ai dám đi quấy rầy, Tô Phúc vẫn yên lặng đứng canh giữ ngoài cửa.



Cho đến cuối giờ Thân, một cung nữ chừng hai mươi tuổi hướng tới ngự thư phòng, hai người nói thầm vài câu. 



Lúc này Tô Phúc mới lặng yên đi vào trong phòng, thấp giọng bẩm báo với Hưng Khánh Đế vẫn còn đang trầm tư:



- Hoàng thượng, Tô Chỉ cô nương ở Dực Khôn cung xin cầu kiến.



Hưng Khánh Đế quay đầu nhìn hắn, nói.



- Tuyên.



Chắc hắn ngẩn người lâu lắm, cũng không uống nước trà, hoặc là tâm tình ảnh hưởng đến trạng thái, nên giọng hắn khàn khan khô khốc.



Tô Phúc chạy nhanh ra ngoài, phân phó người đem nước trà dâng lên, sau đó dẫn cung nữ bên người hoàng hậu vào yết kiến.



Đi sau lưng Tô Phúc, Tô Chỉ cúi đầu phục tùng, mắt không nhìn lung tung.



Đi tới gần, giống như không thấy được đống hỗn độn trước mặt, cúi người quỳ gối nói:



- Nô tỳ khấu kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn phúc kim an.



- Bình thân.



Hưng Khánh Đế nhấp một ngụm nước trà, hỏi:



- Hoàng hậu sai ngươi tới, là có chuyện gì?



Tô Chỉ đứng dậy cúi đầu, nói:



- Khởi bẩm hoàng thượng, hôm nay là khánh thần mười sáu tuổi của Bạch tiểu thư, buổi trưa nương nương liền triệu Bạch tiểu thư tiến cung, tuyên Thái tử phi, Dương Bình công chúa, Chiêu Duyệt công chúa cùng hoàng trưởng tôn, vài vị chủ tử còn trêu ghẹo khiến nương nương ban thưởng yến, nương nương liền chuẩn bị yến hội ở sườn điện Dực Khôn cung, đặc mệnh sai nô tỳ đến bẩm báo, hỏi hoàng thượng có rãnh rỗi dự tiệc hay không?



- Hôm nay là khánh thần của Xíu?



Hưng Khánh Đế buông ly trà, có chút kinh ngạc nhìn Tô Phúc, thấy hắn gật đầu, khóe miệng cong lên lộ ý cười, giọng nói trách móc:



- Khánh thần của Xíu, sao ngươi không nhắc nhở trẫm, nếu thật sự bỏ lỡ, ngay cả lễ vật cũng không đưa đi, nha đầu kia sẽ sinh khí với trẫm.



Tô phúc nghe lời hắn nói, lập tức phối hợp thỉnh tội nói:


Thấy mọi chuyện như vậy không chừng không được bao lâu, hoàng thượng sẽ hạ chỉ tứ hôn, hắn cũng không thể kiên trì được nữa.



Gia cảnh Tiếu Túc quá phức tạp, nhưng chỉ cần nữ nhi vui vẻ hạnh phúc, thì hắn còn nói gì được đây.



Nhưng là đối mặt với tên xú tiểu tử muốn cướp đi nữ nhi nhà mình, hắn vui vẻ không nổi, phải tìm cách làm khó hắn, để hắn biết dù hắn từng cùng nữ nhi lui tới, cũng không dễ dàng cầu thân như vậy.



Cũng mặc kệ Bạch Tể Viễn vì nữ nhi sắp xuất giá mà sầu lo rối rắm, Hưng Khánh Đế cùng mọi người, hướng về Bạch Thanh nâng chén chúc thọ. 



Ăn uống linh đình, nói cười vui vẻ, không khí tốt làm cho người ta quên hết chuyện không vui.



Đúng lúc này, một cái tiểu cung nữ đi vào, bẩm báo:



- Hoàng thượng, nương nương, Thục phi nương nương cầu kiến.



Chưa kịp đợi Đế hậu nói triệu kiến, một thân y phục hoa gấm, váy dài thước tha...



( yul: tỉnh lược 300 từ tả vẻ đẹp thục phi)



Đi vào trong điện, dù nhìn thấy trong điện phân chia hai bàn nam nữ, nhưng ở giữa không có bình phong ngăn cách, trong mắt Thục phi hiện lên kinh ngạc.



Dù biết hoàng thượng cùng hoàng hậu thân cận với đám người Bạch gia, nhưng cũng không ngờ lại thân cận đến vậy.



Trong lòng mặc dù kinh ngạc, trên mặt cũng không biểu lộ gì, chỉ phúc thân làm lễ nói:



- Thần thiếp tham kiến hoàng thượng, tham kiến hoàng hậu tỷ tỷ. Nghe nói hôm nay hoàng hậu tỷ tỷ ở Dực Khôn cung vì Bạch tiểu thư khánh sinh, thần thiếp nghĩ lâu rồi chưa gặp Bạch tiểu thư, trong lòng có chút tưởng niệm, liền chuẩn bị một chút lễ vật, không mời mà đến, xin tỷ tỷ tha thứ.



Mỗi tiếng nói cử động đều dịu dàng cung kính, nhưng cái loại trước giờ không mời mà đến, thật khiến lòng hoàng hậu khó chịu.



Cho dù ban thưởng yến là tới gần sườn điện Dực Khôn cung gần tẩm cung của nàng, cung phi không được truyền triệu thì không thể đến, lúc này lại tự tiện xâm nhập cung điện của hoàng hậu, cũng quá mức.



Bất quá hôm nay có người Bạch gia cùng Tiếu Túc, nàng cũng không tiện phát tác, chỉ đành nghiêm mặt nghiêng đầu qua một bên, tùy ý Hưng Khánh Đế xử trí.



Thục Phi là nhất phẩm, theo lý mà nói còn ở dưới thái phó chính nhất phẩm, nhưng hoàng gia là chủ, quan viên là thần.



Bọn họ là ngoại thần, cho nên Thục Phi vừa xuất hiện, phụ tử Bạch Tể Viễn cùng Tiếu Túc liền đứng dậy hành lễ, sau đó nhanh chóng lui ra ngoài điện, Thái tử cũng thi lễ, rồi đi theo.



Bốn đại nam nhân nhìn nhau cười khổ, Thục Phi đến đây, yến hội lần này sẽ bị phá hỏng, bọn họ cũng không thể ở lại chỗ này, đơn giản lưu lại lễ vật, chuẩn bị rời cung.



Ai ngờ bọn họ còn chưa rời khỏi Dực Khôn cung, ma ma bên người Thục Phi đã chạy ra ngăn cản. 



Hành lễ xong, ngẩn cao đầu, lời nói kiêu căng:



- Bạch thái phó xin dừng bước, sau khi Thục Phi nương nương bái kiến hoàng thượng, còn có việc cùng Bạch thái phó trao đổi, thỉnh thái phó đại nhân đợi ngoài điện chờ truyền triệu.