Ác Độc Nữ Phụ Trùng Sinh

Chương 85 :

Ngày đăng: 14:50 19/04/20


Thuận Ninh trưởng công chúa tính tình nổi tiếng táo bạo, chỉ cần hơi châm ngòi thổi gió một chút, là nàng có thể như pháo nổ.



Mấy năm nay nàng được hoàng đệ Hưng Khánh Đế dung túng, cùng kế phò mã khắp nơi chiều chuộng, sống an nhàn sung sướng, lại dần dần sinh ra tính nết duy ngã độc tôn.



Bình thường vẫn luôn tìm cách lấy lòng nàng, chỉ cầu nàng liếc mắt một.



Hôm nay lại xưng hô xa cách, sao nàng có thể nhẫn được, tức giận ngập trời trách cứ nói:



- Tiếu Túc, bản cung là mẫu thân của ngươi, năm đó vì sinh ngươi, xém chút nữa là ta đã mất mạng. Hôm nay bất quá chỉ kêu ngươi hủy bỏ mối hôn sự không môn đăng hộ đối mà thôi, cũng vì tốt cho ngươi, ngươi lại dám bất hiếu, không chịu nghe theo?



Cũng không thèm để ý trong đại sảnh có rất nhiều người, lời nói tùy ý làm càn, nói mấy câu liền cho hắn cái tội danh bất hiếu.



Có lẽ ở trong mắt nàng, hắn vẫn là tiểu hài tử năm đó tùy ý nàng bài bố!



Nếu hắn nghe lời, lúc nàng cao hứng không chừng sẽ tươi cười với hắn một chút. 



Nhưng một khi hắn làm trái ý tứ của nàng, đó là tội ác tày trời, phải bị nhốt đánh vào mười tám tầng địa ngục.



Như năm đó hắn vì nhũ nương bị đánh chết mắng chữi nàng một câu "ác độc", liền bị nhốt trong viện vắng vẻ gần mười năm.



Nay hắn không chịu thân cận nàng, không theo ý nàng đẩy lui hôn sự mà nàng không thích, hắn liền thành người ngỗ nghịch bất hiếu.



Tiếu Túc cảm thấy buồn cười, khóe miệng nhịn không được nở một nụ cười châm chọc.



Bất hiếu thì thế nào?



Nàng làm mẫu không từ, hắn cần gì phải hiếu thuận nàng?



Hắn lui ra phía sau hai bước, thần sắc vẫn lạnh lùng xa cách, cung kính cúi thân đáp:



- Đa tạ trưởng công chúa điện hạ quan tâm. Bạch tiểu thư ôn nhu động lòng người, thiện lương hào phóng, đúng là người thần ngưỡng mộ. Được ban thánh chỉ tứ hôn, thần rất vui vẻ tiếp nhận. Hôm nay thần đến Bạch phủ hạ sính, nếu trưởng công chúa điện hạ thấy hãnh diện, không ngại lưu lại uống hai ly rượu mừng, thần cùng nhạc phụ, vô cùng cảm kích. Nếu muốn thần cùng Bạch tiểu thư cách biệt, không có khả năng, còn thỉnh trưởng công chúa thứ tội, thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.



Lời ấy, đúng là có ý tiễn khách.



Bạch Tể Viễn vừa lòng vuốt râu, nhìn nữ nhi đang ngây ngốc trừng mắt đứng ngoài cửa, trong mắt hắn rất vui vẻ hứng thú.



Thuận Ninh trưởng công chúa bị hắn nói một cái "Trưởng công chúa điện hạ" cùng "Thần" cách xưng hô như vậy khiến nàng tức giận muốn điên rồi, mở miệng không suy nghĩ cả giận nói:




- Là Tống cô nương người được bọn họ dưỡng trong Thần Sách hầu phủ.



Hưng Khánh Đế biết lòng của nàng giờ khắc này đang rất thống khổ, cũng không giống như trước cố ý lảng tránh, ngược lại có chút giựt dây nói:



- Tống gia đã chắc chắn Tử Truyền sẽ nghe lời Thần Sách hầu thú Tống cô nương, từ năm trước mà bắt đầu chuẩn bị hôn sự, lúc này ta vì bọn họ ban thưởng tứ hôn, Tống gia cùng vị Tống thị kia, chỉ sợ là không cam lòng đi! Đúng rồi, hoàng tỷ bị cấm chừng trong phủ công chúa, là ai truyền tin tức cho ngươi biết hôm nay Tử Truyền hạ sính?



- Tiện nhân to gan.



Thuận Ninh trưởng công chúa nghe xong, còn có gì không rõ. 



Vẻ mặt tức giận vặn vẹo, cả người đều dữ tợn, mắng chửi:



- Chỉ là Tống gia cũng dám mơ tưởng đến nhi tử của ta, tiện nhân kia lại muốn lợi dụng ta đến phá hôn sự của hắn, thành toàn cho Tống gia bọn họ? Quả thực si tâm vọng tưởng.



Cũng may đệ đệ hiểu nàng, đau nàng, che chở nàng, ban thưởng hôn sự cho nhi tử của nàng để áp chế Tiếu Thiên Hạc.



Nếu không nàng nhìn nhi tử của mình thú chất nữ của tiện nhân Tống thị kia làm thê.



Chỉ sợ nàng sẽ tức giận đến hộc máu.



Có Tống Điệp so sánh, Thuận Ninh trưởng công chúa nhìn Bạch Thanh lại thấy thuận mắt hơn nhiều.



Giống như quên mất chuyện vừa rồi, Bạch Thanh còn mắng nàng, mà nàng còn muốn ra tay đánh nàng. 



Lúc này lại cười tủm tỉm từ trên cổ tay lấy xuống hai vòng ngọc trong suốt sáng bóng, đeo vào tay nàng còn trấn an nói:



- Các ngươi yên tâm, chỉ cần bản cung còn sống dù chỉ một ngày, tuyệt đối sẽ không để tiện nhân kia phá hủy hôn sự của các ngươi. Tiện nhân kia còn muốn lợi dụng bản cung, bản cung phải đi tìm nàng lý luận.



(Yul:...)



Lời này nói ra, giống như mới vừa rồi người muốn phá hủy hôn sự không phải nàng.



Bạch Thanh há to miệng kinh ngạc, không dám tin nhìn vòng ngọc trên cổ tay mình, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.



Thuận Ninh trưởng công chúa lúc này cũng không kịp đợi, kéo người rời đi, đi đến Thần Sách hầu phủ trả thù.