Ác Hán

Chương 350 : Tam Học Kỷ Yếu

Ngày đăng: 20:22 18/04/20


Ở vấn đề Đạn Hãn Sơn, Từ Thứ thể hiện sự trầm ổn của hắn:” Đại quân Tiên Ti tập kết không thể kéo dài, chỉ riêng tiêu hao lương thảo đã đủ kéo sập bọn chúng. Mà với binh lực của chúng ta hiện nay thực sự không tiện đấu với bọn chúng. Thứ cho rằng, qua hai ba tháng nữa, quân Hòa Liên tự tan, Thứ có một kế có thể không cần tốn nhiều hơi sức cũng diệt được đại quân Tiên Ti.”



Thế là hắn viết một bản sớ dài dằng dặc, có điều gần đây tâm tình Đổng Phi rất kém, nên chẳng buồn xem.



- Bảo Diêm Phố lấy danh nghĩa của ta viết thư cho Hạ Tề, uyển chuyển đem kiến nghị của Nguyên Trực cho hắn biết, bảo hắn nhẫn nại.



- Vâng.



Đổng Thiết vâng lời định đi.



Đúng lúc này bên ngoài lại có tiếng bước chân truyền tới, Đổng Phi nhíu mày lẩm bẩm :" Ai tới nữa thế?"



Xoay người lại thấy Hoàng Tự vội vã vào chòi nghỉ quỳ xuống:



- Chủ công, bên ngoài có người cầu kiến, nói phụng lệnh Tằng Thứ công tới hiến thư.



Hoàng Tự là con trai Hoàng Trung, tuổi 15, nay làm tòng sự cho Đổng Phi, vừa học tập xử lý công vụ, vừa theo Đổng Phi học võ. Tên nhóc này năm xưa sức khỏe không tốt, may được Mã Chân phát hiện cứu mạng.



Hoàng Tự tới Tây Vực đã mười hai năm, do học Ngũ cầm dẫn đạo thuận, người tráng kiện, Hoàng Trung vốn định cho hắn tòng quân, nhưng thê tử ngăn cản.



Đao thương không có mắt, người làm mẹ nào chẳng lo? Vợ chồng cãi nhau mấy lần, sau Đổng Phi ra mặt, đòi Hoàng Tự làm tòng sự.



Đổng Phi nghe Hoàng Tự báo thì lẩm bẩm :" Tằng Thứ? Đang yên đang lành hiến thư cái quái gì?", cười khổ nói:



- Lão Hoàng này, bảo hắn ở Tây Vực tĩnh dưỡng, lại còn hiến thư cái gì? Viện Dung, đi theo ta.



Trên bàn có một cuốn sách, bên trên dùng chữ Tiểu Triện viết: Tam học kỷ yếu.



Đổng Phi không xem sách mà nhìn Đồng Tử phía trước, đồng tử đó y nhận ra, là đứa con độc nhất của Hoàng Thiệu, Hoàng Dung.
Đổng Phi bước tới nhẹ nhàng xoa đầu Hoàng Dung:



- Dung Nhi, ta sẽ phái người đón mẹ cháu tới, cháu hãy ở lại Trường An. Ta sẽ sai người cấp tiền lương mỗi tháng cho mẹ con cháu. Lão Đới, lát nữ ngươi theo Viện Dung đi tìm nhà, ta sẽ an bài hạ nhân chiếu cố. Tằng Thứ là huynh đệ của ta, ta sẽ chiếu có thỏa đáng theo nguyện vọng của hắn. Dung Nhi, một thời gian nữa nơi này mở hương học, khi ấy cháu vào học, đừng để mất thanh danh cha cháu.



Suy nghĩ trẻ con rất đơn thuần, rất đơn giản, Hoàng Thiệu từng nhiều lần nói, Đổng Phi là chủ công cả nhà bọn họ, phải nghe theo lời y, cho nên Hoàng Dung gật đầu ngay, còn linh cữu của Hoàng Thiệu không cần nó lo nữa.



Đổng Phi còn muốn tổ chức một tang lễ lớn cho Hoàng Thiệu ở Trường An, như thế lòng y mới dễ chịu hơn.



Cầm Tam Học Kỷ Yếu, Đổng Phi ngồi xuống chòi nghỉ ở hoa viên, đó là chế độ mà y cùng đám Thạch Thao, Hoàng Thiệu đã thương lượng nhiều lần, đã bắt đầu chấp hành, về sau bổ xung thêm, nhưng chưa từng công bố, trong đó có trình bày chi tiết về các loại thiếu sót của tam học.



Trong Tam học kỷ yếu, Hoàng Thiệu kiến nghị bỏ Thái học, dùng Quận học thay thế. Vì Thái học lấy danh sĩ làm chủ, thứ giảng dạy khác với hương học và huyện học, thậm chí nhiều chỗ còn sung đột.



Nhưng thái học không thể triệt tiêu, vì trong thời gian này Đổng Phi không thể phát sinh xung đột chính diện với với thế tộc, cần dùng Thái học vỗ về.



Còn Hương học, Huyện học, Quận học chủ yếu là đối diện với bách tính bình dân, học tử hàn môn cầu học không được.



Tam học lấy thực dụng làm chủ, người từ tam học ra, chưa chắc đã có văn tài dào dạt, chưa chắc mưu trí xuất chúng, nhưng chỉ cần cho bọn họ bộ khung cần phải làm, bọn họ có thể chấp hành trọn vẹn điều lệ trong đó.



Chỉ cần chính sách không đổi, các ban nghành chức năng vận chuyển bình thường, quá trình này mặc dù hơi dài nhưng có thể âm thầm chuyển biến cách cục thiên hạ.



Hoàng Thiệu không tham công, chủ ý đó bất kể xuất phát từ ai, hắn đều ghi lại rất rõ ràng.



Toàn bộ Tam học kỷ yếu gồm mười hai cuốn, tám vạn chữ, có thể nói là ngưng tụ tâm huyết một năm qua của Hoàng Thiệu.



Đương nhiên bên trong còn rất nhiều thiếu sót, có lẽ vì năng lực của Hoàng Thiệu, cho nên chỗ thiếu sót hắn đề để trống, hi vọng tương lai có người tiếp tục hoàn thiện Tam học kỷ yếu trên cơ sở đó.



Đổng Phi xem từng chữ một, trời tối rồi Đổng Thiết đốt nến và đèn lên, y cũng không hề hay biết, cứ như Hoàn Thiệu đứng trước mặt y, đọc từng chữ một, xem mãi, xem mãi tới khi mắt Đổng Phi đã ướt nhòe...