Ác Hán

Chương 446 : Thục Trung

Ngày đăng: 20:24 18/04/20


- A.



Bàng Thống giật mình, Bành Dương thì hắn không biết, nhưng Vương Luy.



Vương Luy là người Quảng Hán, vốn là tòng sự của Lưu Chương, tuổi trên 30. Sao hắn lại ở đây, còn mặc áo tù.



Bàng Thống cười tủm tỉm đi tới chắp tay:



- Cái danh Thần Nguyên tiên sinh như sấm bên tai Thống.



Vương Luy cũng cười, mang theo chút châm chọc, lại tựa như tự trào:



- Bàng đại nhân chớ nói những lời khách sáo ấy, Luy nay chẳng qua là một tù nhân ở Giang Du thôi. Nếu chẳng có Vĩnh Niên thì đã chết lâu rồi, hôm nay cầu kiến là có công lao lớn muốn dâng lên.



Bàng Thống nghi hoặc nhìn Vương Luy, sự thẳng thắn của Vương Luy thì hắn không để ý, song công lao lớn mà Vương Luy nói là cái gì?



Vương Luy có vẻ mệt, lùi lại để Bành Dương đứng trước:



- Vĩnh Niên nói đi.



Giọng có vẻ cô đơn, tâm tình rất kém.



Bành Dương thì lại chẳng e dè, chắp tay với Bàng Thống:



- Quảng Hán Bành Dương ra mắt Bàng đại nhân.



- Bành ...



Bàng Thống không biết xương hô ra sao, Vương Luy nói vào:



- Vĩnh niên từng làm thư tá cho Lưu Quý Ngọc, đại nhân có thể gọi tự của hắn.



Bàng Thống cười xòa:
Hắn bị cắt tóc, buộc vòng sắt vào cổ, loại hình phạt cực kỳ xỉ nhục này lại không làm Bành Dương bận tâm.



Vương Luy tới Giang Du, từng khuyên Bành Dương, nhưng hắn nói: Ta là thiên lý mã, nhưng trên đời không có Bá Nhạc.



Có thể thấy kẻ này kiêu ngạo thế nào.



Bàng Thống không nhịn được cười:



- Năm xưa ta theo Lương vương cũng chẳng khác gì hắn, có điều ta may mắn, Lương vương rất khoan dung, tha thứ cho sự kiêu ngạo của ta. Đồng thời dùng các loại phương pháp rèn rũa ta, nay nghĩ lại cảm thấy mình thật may mắn.



- Đại nhân đúng là tốt số.



Vương Luy ánh mắt phức tạp:



- Vĩnh Niên nói đi khuyên hàng Mạnh Đạt kết quả chưa rõ, đại nhân cô quân thâm nhập, phải mau chóng đứng vững chân, nếu không chuyện Giang Du thất thủ muộn nhất là ngày mai sẽ bị người ta phát giác. Ta có một kế có lẽ giúp được đại nhân tạm thời trụ được, sao không phái binh cướp lấy Phù Quan, cắt đứt liên hệ giữa Thành Đô và Ba Tây?



Bàng Thống mắt sáng lên:



- Ta cũng muốn tới Phù Quan, chỉ là nơi đó khác Giang Du, muốn chiếm mà không có kế hay.



- Lưu Chương bất nhân, hai đứa con cũng khó thành đại sự. Vương Luy muốn theo Lương vương, nguyện lấy Phù Quan làm lễ ra mắt.



- Thần Nguyên tiên sinh hãy nói đi.



- Chủ tướng Phù Quan là Hoàng Quyền, tuổi 22, khá có tâm kế, hắn và ta có hữu nghị thông gia. Nếu đại nhân tin ta, ta đi khuyên hàng. Không tốn một binh một tốt lấy được Phù Quan. Khi ấy Lý Khôi ở Miên Trúc ắt có hành động, chúng ta thừa cơ lấy Miên Trúc, nếu Miên Túc mất, Thành Đô sẽ đại loạn, đợi Vĩnh Niên khuyên hàng Mạnh Đạt rồi, đại quân Lương vương vào xuyên, có thể định Thục.



Bàng Thống nheo mắt lại, một lúc sau đứng dậy:



- Kế của tiên sinh quả nhiên rất hay, mời Trọng Mạc cùng Tiên Sinh tới Phù Quan một chuyến, ta ở đây đợi tin lành.



Đây là một vụ đánh cược, nếu thắng, vươn tay ra là có thể lấy được Thành Đô. Nếu thua, mấy vạn Vô Nạn quân vào Xuyên sẽ chết không có đất chôn. Bàng Thống cược Vương Luy quy hàng thực sự ...