Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 101 : Ân oán nhà giàu quyền quý ngày một sâu

Ngày đăng: 14:36 18/04/20


ân oán nhà giàu quyền quý ngày một sâu



Như Âm rất nhanh đã nắm Mộ Dung sơn trang ở trong tay.



Nhưng có điều chỉ có mỗi sơn trang mà thôi, trên thực tế, Mộ Dung Long Sách một tay lập nên tập đoàn tài chính Mộ Dung khổng lồ, cơ cấu các thế lực lớn trước sau như một hoạt động bình thường.



Mộ Dung Long Sách sáng suốt một đời, hắn sáng lập thể chế khiến cho hắn hoàn toàn có thể thoát khỏi công việc bề bộn đem quyền thế nắm giữ ở trong tay mình, cho dù ngẫu nhiên hắn đi vắng hoặc đột nhiên xảy ra tình huống khác thường, vận hành cỗ máy khổng lồ này trước sau như một xoay vần bình thường.



Như Âm dù sao chỉ là một tiểu quan, đối với công việc kinh tế, công việc võ lâm hắn không hiểu rõ ràng lắm. Khi hắn phát hiện thuộc hạ Long Sách đối với chuyện hắn dùng thân phận Mộ Dung Đức Âm cầm quyền cũng không hưởng ứng quá, thì cho rằng lý do là bởi vì Mộ Dung Đức Âm ru rú xó bếp, trái lại mang đến cơ hội tốt cho mình. Trước hết hắn muốn nắm trong tay công việc làm ăn của sơn trang, về sau tiếp tục từ từ nghiên cứu thậm chí từ trong tay Long Sách đoạt lấy quyền xây dựng đế quốc Mộ Dung.



Kỳ thật, thân là ảnh vệ trung thành bên cạnh Mộ Dung Long Sách —— Thị Long, từ trước lúc Long Sách trúng độc đã nhận được mệnh lệnh của Long Sách, vô luận phát sinh cái gì, cũng không cho hắn nhúng tay vào, đây là cơ hội cực kì tốt để rèn luyện Đức Âm, trừ phi Như Âm gây trở ngại tới căn cơ Mộ Dung thế gia hoặc là uy hiếp được sinh mệnh của Mộ Dung Đức Âm, mới cho phép Thị Long ra tay. Vì thế Thị Long cứ đứng một bên trơ mắt nhìn Long Sách mất trí nhớ, bằng hai con mắt của hắn thoạt hình thì lúc mà chủ nhân uống xong chén độc dược kia, sắc mặt còn có một tí hưng phấn kho*i c*m là thật sao?



Long Sách ngươi quả nhiên đem cái âm mưu ngấm ngầm bất ngờ xuất hiện này để thỏa mãn niềm thú vị quái ác cao nhất của bản thân sao?! Ngươi là người cuồng theo đuổi kịch bản máu chó vặn vẹo cỡ nào a!!



Nhưng mà tất cả những việc này, cũng không phải là người bình thường như Như Âm có thể hiểu được.



Trong mắt hắn, Long Sách hôn mê bất tỉnh đã là con rối gỗ do một tay mình điều khiển, thừa dịp hắn chưa tỉnh lại sửa đổi lại Mộ Dung sơn trang mới là việc gấp bách trước mắt. Từ lúc hắn dùng thủ đoạn khủng bố, thì hai người bên người Đức Âm được sủng ái nhất ngày xưa —— thư đồng Ngũ Bảo và nha hoàn Tri Thu không thể không giấu kín hành tung, thay tên đổi họ làm người hầu cấp thấp nhất ở Mộ Dung thế gia dọn vệ sinh bồn cầu. Bọn hắn mỗi ngày đều phải sống trong cảm giác nơm nớp lo sợ, sợ bị cái tên Như Âm ác độc kia đã phát hiện ra thân phận thật của bọn hắn, nhưng bọn hắn không chạy trốn, mà ở lại trong Mộ Dung thế gia, chỉ là vì tìm cơ hội đợi một ngày kia khi Mộ Dung Long Sách tỉnh lại nói ra chân tướng, tố giác bộ mặt tàn ác độc địa của Như Âm!!



Ôm theo niềm tin vững chắc này, hai người chịu nhục, cho dù lúc trước hai bên rất gai mắt nhau, nhưng trong thời khắc nguy cơ, hai người lại kết thành đồng minh, dù cho người tổng quản mới tới ức hiếp nhục nhã bọn hắn như thế nào, bọn hắn cũng cố cắn răng nhẫn nại, đợi đến khi Đức Âm công tử khuếch trương chính nghĩa, đoạt lại gia sản ó.
“Ca ca! Thật tốt quá… Ngươi cuối cùng cũng nhớ tới ta… Ô ô ô…” Như Âm vui mừng đến chảy cả nước mắt, gục ở trong lòng Mộ Dung Long Sách làm nũng, “Ở trên đời này, ca ca ngươi cũng là người mà ta quan tâm nhất, cả đời này Đức Âm cũng che chở ca ca! Hầu hạ cho ca ca!”



Mộ Dung Long Sách nghe thấy lời này, cảm thấy được trong lòng vô cùng ấm áp, hắn vui mừng vì mình có một đệ đệ tốt như vậy, nhưng vì sao trái tim mình có cảm giác như khuyết một khối lớn, rốt cuộc có thứ gì luôn luôn chặn ở trước ngực mình?! Vì cái gì càng cố gắng nhớ lại, càng đau đầu chứ?!



“Đức Âm… đệ đệ ngoan… Ta vì sao không nhớ ra ta là ai vậy?” Mộ Dung Long Sách ôm đầu hỏi.



Như Âm lúc này mới cười hì hì nói: “Ca ca, ngươi là Mộ Dung Long Sách, là đại công tử Mộ Dung thế gia. Ba năm trước đây, ngươi đem Mộ Dung thế gia giao cho ta xử lý, còn mình thì ra ngoài dạo chơi, nhưng không ngờ vậy mà gặp phải kẻ xấu, bị người đẩy ngã xuống sườn núi, ước chừng hôn mê mấy tháng nay mới tỉnh lại! Thật sự là ông trời có mắt, ca ca ngươi cuối cùng cũng đã tỉnh! Xem ra ngoại trừ bị mất trí nhớ, ngươi cũng không có vết thương gì khác, chờ sau khi ca ca tĩnh dưỡng thân thể khỏe lại, Đức Âm sẽ đem quyền lực giao trả lại cho ca ca!”



Long Sách nói: “Đức Âm từ từ hẵng nói, bây giờ đầu của ta rất hỗn loạn, sao có thể quản lý, ngươi cứ quán xuyến công việc là được rồi, ta cần phải có thời gian để sắp xếp lại đầu óc của mình một chút… …”



Hắn nói lời này, không khác gì đem quyền lực chuyển sang tay cho Như Âm, trong lòng Như Âm nhảy nhót a thiếu chút nữa không nhịn được bật cười ra tiếng, vì đang ở trước mặt Long Sách nên không thể không kiềm chế mình lại, bày ra một bộ dáng hiền thục nhu thuận.



Lililicat



Phong



= = =