Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)
Chương 167 : Bi kịch thảm thiết của ngựa đực
Ngày đăng: 14:37 18/04/20
bi kịch thảm thiết của ngựa đực
Trong hoàng cung hỗn loạn thành một đống.
Bởi vì khoảnh khắc bị kéo vào không gian đặc thù quỷ dị của Úc Sơn, chung quanh tạm thời rơi vào trong trạng thái phân cách, thị vệ ở bên ngoài không nhìn thấy tình hình trong phòng, còn cảnh tượng Tuyết Vũ nhìn qua đã bị cắt bỏ một đoạn và vụ việc xảy ra trong thời không cũng bị đẩy lùi lại, lúc này chung quanh Âm Heo cùng Nhung Hoàng cũng đã hình thành không gian Úc Sơn nhỏ.
Có điều nơi đây là một hành cung, bởi vì mới vừa mới Âm Heo phát ra một trận cười như cuồng phá gãy ba đoạn vách ngăn liên hệ giữa các khoảng thời không.
Sau khi Nhung Hoàng ngã xuống, thời không lại hồi phục trở lại bình thường, Tuyết Vũ kinh hô: “Âm Bảo! Âm Bảo! Ngươi có ổn không?!”
“Ta không sao, hắn đột nhiên ngã xuống thôi.” Âm Heo bò qua bên người Tuyết Vũ, nói: “Tuyết Vũ, ta gọi người đến trị liệu cho ngươi.” “Không được! Không thể kinh động đám người ở phía ngoài, bằng không chúng ta chắc chắn sẽ phải chết!” Tuyết Vũ nhịn đau ngồi dậy, chậm rãi chuyển tới chỗ Nhung Hoàng ngã xuống đất, muốn đem hắn chuyển đến trên giường, giả tạo thành hiện trường đang ngủ.
Có điều cánh tay hắn bị gãy xương, không còn chút khí lực nào cả, Âm Bảo lại không thể đứng thẳng, không thể hỗ trợ. Đang lúc hắn vô cùng lo lắng thì đột nhiên trong đầu lóe sáng, hắn nói: “Âm Bảo, ngươi qua đây hỗ trợ, tháo lớp mặt nạ da ở trên mặt hắn đi!”
“Mặt nạ da người?” Âm Heo ngạc nhiên nói.
Tuyết Vũ cười lạnh nói: “Kẻ này xưa nay giả dối, mỗi khi ra ngoài cũng không bao giờ lấy bộ mặt thật gặp người, từ ánh mắt đầu tiên khi nhìn hắn, ta đã biết hắn đeo mặt nạ da người!” “Được.” Âm Heo lại chuyển lại đây, hai tay ở trên mặt Nhung Hoàng lột nửa ngày, rốt cục cũng kéo ra một tầng da dán chặt chẽ trên mặt.
Thế nhưng khi thấy rõ dưới dung mạo bên dưới lớp mặt nạ thì Âm Heo không khỏi phát ra một tiếng thét kinh hãi: “Ai nha!”
“Làm sao vậy?” Tuyết Vũ hỏi, “Đừng bị tướng mạo của hắn đánh lừa! Kỳ thật hắn chính là tên cầm thú!” Nói xong hung hăng đá Nhung Hoàng hai cước.
Mà lý do Đức Âm bật ra tiếng kinh hô, không chỉ là bởi vì dưới lớp mặt nạ là một dung nhan lạnh lẽo yêu mị diễm lệ mà là cái khuôn mặt này lớn lên cùng với
Địa
Ngục
Khuyển
Kỳ thật, đứng ở trước mặt bọn họ, bất quá chỉ là Địa Ngục Khuyển hơi đổi đổi giọng nói chút xíu mà thôi. Địa Ngục Khuyển mặt không chút thay đổi nhìn thị vệ tống Tuyết Vũđang gào thét đến mức hộc máu đi xuống, ngay lập tức khóe miệng gợi lên một nụ cười tà mị————
Chính mình
Cuối cùng cũng
Có tiền!
Không cần phải vì vấn đề kinh tế mà phải nhìn sắc mặt của Long Sách nữa! ( Hanh, có vẻ như thân phận chủ nhân siêu cấp có tiền này, cơ hội để mua tiểu chủ nhân sẽ lớn hơn)
Địa Ngục Khuyển thoải mái xoay người, quay về tẩm điện đi hầu hạ tiểu chủ nhân xinh đẹp nhà mình, nhưng khi xoay được một nửa, hắn đột nhiên nhớ ra cái gì đó, vì thế ngoắc ngoắc tay gọi tên tùy tùng đang quỳ ở một bên, nói: “Tới đây đổi cho ta một tá ngân phiếu.”
Vì thế, sau một khắc đồng hồ, Địa Ngục Khuyển hưng phấn quỳ trên mặt đất, đem chồng ngân phiếu cao cao quá đỉnh đầu bưng tới cho Đức Âm, sau đó cực kỳ kích động nói: “Chủ nhân! Ta có tiền! Có thể cho ngài ngân phiếu để quăng chơi!”
“Toàn bộ là một ngàn lượng a, thật lớn quá!” Đức Âm xoa xoa tay cầm ngân phiếu phiếu (⊙o⊙)
Hoa Ảnh quỳ trên mặt đất hưng phấn mà đong đưa cái đuôi không tồn tại.
“Nhưng mà, ” Âm Heo đột nhiên phiền muộn, “Đã quăng một lượng quen rồi, đột nhiên không có thói quen …”
Địa Ngục Khuyển nháy mắt sụp đổ.
Quả nhiên, huynh trưởng đại nhân vĩnh viễn giống như núi thái sơn, không thể dao động.
Lililicat
Phong