Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 171 : Châu Long Song Kiêu

Ngày đăng: 14:37 18/04/20


Châu Long Song Kiêu



Quán mì thịt dê, mấy người ngồi một bàn, không khí ngưng trọng làm các khách hàng khác sợ tới mức chạy mất, ông chủ quán vốn cũng muốn bỏ chạy về… nhà nhưng lại bị Địa Ngục Khuyển mạnh mẽ kéo trở lại phía dưới. Rất nhanh, sau khi làm xong bốn bát mì thịt dê nóng hôi hổi mang lên, lão bản sợ tới mức tiếp tục quay đầu bỏ chạy.



Nhưng mà, bốn bát mì kia chỉ có một mình Đức Âm oạch oạch không chút cố kỵ mà đội tấm mặt nạ da người ăn lấy ăn để, trên mặt Tuyết Vũ cùng Mộ Dung Long Sách cực kì ngưng trọng, Địa Ngục Khuyển bị Đức Âm mệnh lệnh ngồi ở bên cạnh hắn, không hề áp lực nhìn chăm chú chủ nhân ăn mì sợi.



Bầu không khí ngưng trọng kiểu này trì kéo dài một thời gian rất lâu, không ai nói chuyện.



Rốt cục, Đức Âm cũng đánh vỡ cục diện bế tắc, nói với địa ngục khuyển: “Cho chút dấm chua.”



Long Sách ánh mắt trượt sang một bên, rốt cục hừ ra hai chữ: “Ăn hàng.” Giờ phút này, cuối cùng thì Tuyết Vũ cũng rút rút khóe miệng, cơ hồ là gằn từng tiếng chỉ vào Đức Âm: “Hắn là Âm Bảo!”



Sau đó chỉ vào địa ngục khuyển: “Hắn là Nhung Sở!”



Mộ Dung Long Sách hé miệng nở nụ cười, không đợi hắn mở miệng, Tuyết Vũ đột nhiên dùng tay lật cái bàn!



“A a a a a a a a a a a a a a a a!!!!!!! Mấy tên khốn các ngươi!!!!!” Rốt cục, Tuyết Vũ bị hai huynh đệ nhà Mộ Dung làm nổi điên.



Phách!




Cuối cùng thì Tuyết Vũ cũng tỉnh lại.



Khi hắn tỉnh lại, một vòng trăng rằm treo bên trên màn trời, bốn phía tĩnh lặng tối đen, chỉ có thể nương theo ánh trăng nhìn cảnh vật. Hắn leo ra khỏi sơn động núi giả, thấy bên ngoài nằm một người, ngồi một người. Người đang ngồi chính là cái tên Long Sách vô liêm sỉ lừa mình đến rối tinh rối mù!



“Ngươi cuối cùng cũng chịu tỉnh.” Long Sách đem phần cơm chừa lại đẩy qua cho hắn, “Nhỏ giọng một chút, chúng ta bây giờ núp ở trong hoàng cung.”



Tuyết Vũ nhìn nhìn hộp đựng thức ăn, nhưng không có động đũa, ngược lại nói: ” Rốt cuộc thì các ngươi có lai lịch gì! Nói thật đi, bằng không ta sẽ kêu to, để cho người tới bắt các ngươi!”



“Quả nhiên vẫn là muốn ăn đòn.” Đức Âm bọc mền nói.



“Ngươi có phải Âm Bảo hay không?! Ta biết, ngươi chính là hắn! Ngươi cũng là cái tên gạt người! Đồ khốn!” Tuyết Vũ giận dữ trừng Âm Heo.



Long Sách trấn an nói: “Dù sao bây giờ thì chúng ta cũng là châu chấu trên sợi dây, cũng không ngại nói cho ngươi biết lai lịch của chúng ta —— chúng ta là Châu Long Song Kiêu đến từ Trung Nguyên, vốn muốn nhân cơ hội buổi họp chợ nô lệ này lẻn vào hoàng cung, nhưng ai dè toàn bộ đều bị ngươi làm lộn xộn hết cả lên!”



Châu Long Song Kiêu… Đức Âm nháy nháy mắt.



Thật ra thì Trư LongSong Sát mới đúng.