Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 175 : Mỗi người đều là không tầm thường

Ngày đăng: 14:37 18/04/20


mỗi người đều là không tầm thường



Tuy rằng hai anh em nhà Mộ Dung mang theo đầy bụng nghi vấn, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo sau nhóm đại thần đi tới một gian tiểu lâu riêng biệt gần đó, trên tiểu lâu đã dọn sẵn bàn tiệc rượu rồi, cửa sổ bốn phía chạm khắc hoa, có thể ngắm nhìn cảnh đêm tuyệt đẹp trong hoàng cung, nhưng mà vị kỳ nhân biết được hết thảy kia từ đầu tới cuối vẫn luôn một mực đội mũ sa, không lấy khuôn mặt thực gặp người.



Mộ Dung Đức Âm nhìn thấy một bàn món ngon quý và lạ, đột nhiên cảm thấy



Một chút cũng không đói bụng.



Ai kêu hắn và Long Sách mới vừa rồi đã chén một bữa no nê trong ngự thiện phòng rồi chứ? Vì thế Đức Âm không có hứng thú nói: “Ta đi ngủ đây, các ngươi cứ từ từ mà tán gẫu. Huynh trường ta có thể toàn quyền thay ta quyết định mọi việc.”



Đám người Tiêu Kỳ lại = =: “Mộ Dung Long Sách, ngươi làm cũng không tệ lắm, vậy mà có thể đem đại họa kéo ngàn đời này khống chế đến loại tình trạng này.” “Đức Âm mới không phải là đại họa lưu ngàn đời gì hết! Hắn là đệ đệ của ta!” Long Sách lạnh lùng liếc hắn, “Hơn nữa Mộ Dung gia ta luôn luôn có cách dạy dỗ, các hạ cũng không cần phải ngạc nhiên như thế.” Nói xong đứng lên, mang theo Đức Âm đến một bên góc tường nằm xuống một chiếc giường lộng lẫy, đắp chăn lại cho hắn, cũng nhân cơ hội thấp giọng nói: “Một lát nghe ta ném cái chén làm hiệu, tình thế không tốt chúng ta bỏ chạy.”



“Ừm.” Đức Âm nhéo nhéo mu bàn tay Long Sách.



Long Sách thừa dịp bọn Tiêu Kỳ đang ngồi xuống bắt đầu hàn huyên, vội vàng bổ sung nói: “Vừa tên Tiêu Kỳ vừa rồi nói, ngươi gặp được hắn sẽ không thoải mái, là thật à?”



“Tới gần hắn quả thật có chút mệt mỏi.” Đức Âm ngáp một cái nói. Long Sách sờ sờ trán của hắn: “Yên tâm, ca ca sẽ mau chóng giải quyết mấy việc vụn vặt ở nơi này, mang ngươi tới chỗ an toàn.”



Hắn tuy rằng chỉ là một người phàm, nhưng mà cũng biết trên đời này kỳ thật có rất nhiều thư tồn tại thoát khỏi sự hiểu biết của người thường, cho nên không hề nghi ngờ mấy người trước mắt chính là vậy, hơn nữa không thể nghi ngờ sự tồn tại của bọn hắn sẽ ảnh hưởng đến thể chất đặc thù kia của Đức Âm, hắn tuyệt đối không cho phép những người này gây trở ngại thậm chí đoạt lấy Đức Âm từ bên cạnh hắn đi! Cho dù có phải đánh đổi bằng tánh mạng, cũng không cho phép!




Tiêu Kỳ thở phào nhẹ nhõm ra một hơi, vỗ vỗ bả vai của Long Sách nói: “Hãy trông kỹ Đức Âm của ngươi, còn có, cha ngươi nói kỳ thật hắn rất nhớ ngươi.”



“Cha ta, ở âm phủ nhờ ngươi nhắn cho ta à? Hắn còn chưa có đầu thai sao? Nói như vậy ngươi là vị thần tiên đến từ âm phủ?” Long Sách quả nhiên mất đi một đoạn trí nhớ vừa rồi rồi.



“Ừ.” Tiêu Kỳ vội vàng gật đầu, “Lại nói tiếp nói vị tiên sinh vấn đề gì cũng biết kia, làm sao để tiêu trừ khả năng biết mọi thứ đây.”



Một mực ngồi ở bên cạnh lẳng lặng nghe nam tử đội mũ sa rốt cục cũng có động tĩnh, lên tiếng nói: “Xin Tiêu Kỳ đại nhân nói rõ!”



Tiêu Kỳ nói: “Đem năng lực hỗn độn đại dương trên người ngươi, trả lại cho đại dương hỗn độn.”



“Ta phải làm như thế nào?” Nam tử trong giọng nói không thể che dấu cảm xúc khẩn thiết.



“Hiện tại chúng ta cứ ở trong này, đem tiểu lâu này kéo vào trong đại dương hỗn độn, đến lúc đó ngươi bỏ thứ gì đó đeo ở trên người ngươi xuống đi!” Tiêu Kỳ cười thần bí.



Lililicat



Phong