Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 196 : Ba người cứu vớt thế giới...

Ngày đăng: 14:37 18/04/20


ba người cứu vớt thế giới...



Toàn bộ mọi người trong phủ quốc sư đã bị thủ hạ của Hiên Viên Cực Ngọc dùng độc hương làm cho hôn mê hết cả, Long Sách đành phải tự mình nấu cơm cho Âm Heo, Âm Heo ở ngay trong phòng bếp nhìn hắn nấu cơm, Long Sách một bên bận việc, một bên hỏi: “Nội công của ngươi đã khôi phục?”



“Ừ.” Âm Heo ngồi ở trên ghế dựa một bên nói.



“Cục cưng, rốt cuộc thì vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, ta có cảm giác trí nhớ hỗn loạn.” Long Sách xoa nhẹ trán của mình, sau khi hắn tỉnh lại có cảm giác như đã mơ một giấc mộng rất dài.



Âm Heo nói: “Đêm hôm đó, các ngươi trêu đùa hoàng tử khổ bức, kết quả hoàng tử chuyển dạ, nhưng đứa nhỏ mà hắn sinh ra không phải người bình thường, mà là ma tinh, cho nên tất cả mọi người đều phải chịu ảnh hưởng của ma tinh, tính cách đều trở nên cổ quái. Còn có, vừa rồi huynh trưởng ngươi rốt cục cũng tự mình hoàn mỹ tự mình thể nghiệm khổ tình lâm li thỏa thích.”



“Ngao ngao!” Long Sách kích động, “Ta muốn đem một khắc tuyệt vời này vĩnh viễn khắc ghi!! Hoàng tử khổ bức quả nhiên là vưu vật a! Cục cưng, một lát chúng ta tiếp tục diễn đi!” “Vậy ta có chỗ tốt gì?” Âm Heo nhân cơ hội vòi vĩnh.



“Đừng có hám lợi như vậy! Ngươi nhìn huynh trưởng ngươi xem! Cho tới bây giờ lúc nào ta cũng đều chí công vô tư như vậy!” Long Sách (╰╯)#



Chỉ một lát sau, Long Sách trổ tài nấu nướng, dĩ nhiên loayoay một chặp đã làm ra bốn món mặn một món canh sắc vị đều đủ cả, hai người ở ngay trong phòng bếp kéo cái bàn ngồi xuống, bắt đầu ăn.



“Huynh trưởng, chúng ta cùng đi đối đầu với ma tinh, giải trừ lời nguyền trên người mọi người đi.” Đức Âm một bên hút mì sợi, một bên nghiêm túc nói. “Yên tâm, có huynh trưởng ở đây, dù trời có sập cũng không sợ, cái tên ma tinh khổ bức gì gì đó còn không dễ như trở bàn tay.” Long Sách tự tin nói, “Cái tên hoàng tử khổ bức và đứa nhỏ ma tinh kia nhất định ẩn mình ở trong thâm cung, vừa lúc chúng ta có thể diễn diễn màn khổ bức, đem ma tinh bức đi ra.”



Long Sách vừa dứt lời tự nhiên có một trận cười khẽ quỷ dị, ở bên ngoài phòng bếp nhẹ nhàng lọt vào.



“Là ai?” Long Sách quay đầu hỏi.



Chỉ thấy cửa gỗ từ từ mở ra, một bóng hình màu xanh chậm rãi bước vào phòng bếp, bước đi tao nhã nhẹ nhàng đến, quần áo tung bay, ý cười dạt dào, chính là nụ cười kia nhìn như ôn hòa, kì thực lạnh như băng, hàm chứa một cỗ sát ý!



“Lão Yên Quỷ! Là Lão Yên Quỷ!” Huynh đệ Mộ Dung kinh ngạc, ngay cả Lão Yên Quỷ cũng vô giúp vui!


“Đúng vậy! Buồn nôn muốn chết! Đi chết đi! Cái con chó hoang này!” Long Sách thở hồng hộc ở một bên nhe răng nhếch miệng, phát điên đuổi sát Địa Ngục Khuyển thật sự là rất khảo nghiệm thể lực của người ta hay không!!



Cùng lúc đó, ở trong tẩm cung của hoàng đế, Nguyệt công tử ăn cá khô no nê, lại thoải mái đánh một giấc là cả một ngà rốt cục ban đêm tinh thần mới tỉnh táo trở lại.



“Ngươi làm gì vậy hử?” Tuyết Vũ còn đang buồn ngủ —— hắn cũng không giống như đại meo meo ngày đêm đảo lộn, ngủ thẳng cẳng say sưa như vậy, lại bị tiếng vang do đại meo meo gây ra đánh thức.



Nguyệt công tử nghiêm túc nói: “Bổn thần muốn đi trừ ma vệ đạo.”



“Ồ… Bỏ đi.” Tuyết Vũ ngáp một cái, xoay người tiếp tục ngủ, “Nhỏ giọng một chút… Giấc ngủ không đủ người ta rất mau già…”



Vì thế đại meo meo cạ một cái hoa lệ biến thân, biến thành một con nãi meo meo to bự, hai mắt sáng ngời có thần ngồi ở trong tẩm cung, đợi tín hiệu của Âm Heo.



Tối nay, chính là thời khắc bọn họ cùng ma tinh khổ bức quyết chiến! Thế giới này tuyệt đối không thể chắp tay tặng cho khổ bức! Nếu không bóp chết ma tinh khổ bức lúc trứng còn trong nước, cứ tiếp tục như vậy thì toàn bộ thiên hạ cũng sẽ tràn ngập trong khổ bức mà chắp tay dâng một mảnh núi sông này, rồi sẽ lại vì lam nhan giận dữ mà xảy ra cuộc tranh đoạt Cửu Châu cả giang hồ cũng đều tràn ngập trong huyết lệ của các nam nhân khổ bức và cây hoa cúc!



Đây là cuộc chiến tranh vì mục tiêu bảo vệ thiên hạ!



Đại meo meo vẻ mặt nghiêm túc gật đầu, ngay lập tức ————



Ôm cột trụ đồ sộ trong tẩm cung lật cái bụng mài móng vuốt chơi.



“Ta bảo ngươi nhỏ giọng một chút… Quên đi… Đồ khốn, cái loại mặt hàng như mèo này chắc là sẽ không nghe người ta nói …” Tuyết Vũ lật người, nhìn đại meo meo tự mình chơi đùa rất thỏa thích, cuối cùng cũng tuyệt vọng.



Lililicat



Phong