Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 35 : Rơi nước mắt gặp lại

Ngày đăng: 14:35 18/04/20


Mộ Dung Đức Âm rốt cuộc xách cặp sách về chỗ ở của mình. Cặp sách của hắn là do Tuyệt Ảnh Thành phát cho, làm từ tơ lụa, dây đeo nghiêng có tua, trên mặt thêu hoa lan, hai bên còn có chuỗi ngọc châu làm trang sức. Mộ Dung Đức Âm đã quyết định sẽ mang cái túi này làm đồ lưu niệm đem về nhà.



[Ý tưởng mất mặt vậy cũng nghĩ được.]



Lúc Đức Âm đi vào hiên, hắn phát hiện trong phòng mình có một thị nữ, có vẻ là đại nha hoàn tùy thân mà mấy ngày trước đã được thông báo đến.



“Đi chuẩn bị nước tắm.” Mộ Dung Đức Âm ra vẻ cha ông phân phó ‘thị nữ’ kia.



Khóe miệng của ‘thị nữ’ âm âm cười làm cho Mộ Dung Đức Âm cảm thấy vô cùng quen thuộc, vì thế hắn nói: “Không nghĩ tới lại có nữ nhân cười giống huynh trưởng của ta như vậy. Nói không chừng các ngươi chính là huynh muội thất lạc nhiều năm, ngươi tên là gì?” “Ta là đại gia của ngươi.” ‘Thị nữ’ mở miệng phát ra thanh âm của nam nhân, thật làm người ta kinh hãi.



Huynh trưởng đại nhân giá lâm, thật đáng mừng, thật đáng mừng!



——



“Đúng là âm hồn không tan…” Mộ Dung Đức Âm đem cửa sổ đóng lại, nhỏ giọng than thở, vẻ mặt không cam lòng. “Hừ, biểu tình của ngươi là gì? Nhìn thấy thân nhân duy nhất mất hứng vậy sao? Vì ngươi, ca ca ta lấy thân mạo hiểm, từ bỏ tôn nghiêm cửu tử nhất sinh mà lẫn vào Tuyệt Ảnh Thành. Kết quả là ngươi dùng loại biểu tình đó báo đáp ta đó hả? Hả? Lương tâm của Đức Âm ngươi quăng cho chó ăn đi!” Long Sách đại nha hoàn kiều chân bắt chéo ngồi trên ghế bành, khôi phục vẻ vênh mặt hất hàm thường ngày.



Mộ Dung Đức Âm nói: “Nói đi, huynh trưởng ngài vì cái gì phải phẫn thành nữ nhân mà không phẫn làm nam nhân để tiến vào chứ?”




“Nếu ngươi không đi, cứ liệu hồn với ta.” Ca ca uy hiếp.



“Thật phiền toái, ta có lợi ích gì không?” Mộ Dung Đức Âm nhíu mi không tình nguyện nói.



“Ngươi kia chính là lợi ích.” Mộ Dung Long Sách cười thần bí.



“Ta không thích nam sủng. Chẳng lẽ ngươi cấm d*c mấy ngày cũng không được sao? Đầu ngươi rốt cục là làm bằng gì vậy? Thích rước phiền phức đến vậy sao?” Mộ Dung Đức Âm nghĩ huynh trưởng của mình có tư tưởng bại hoại, chắc chắn người cần cứu là một tên nam sủng.



“Uy, Đức Âm, ngươi ít bị đánh quá nên nhớ hả?” Sắc mặt Long Sách vô cùng khó coi. Hắn bỏ lại cần câu, hướng hành lang Đức Âm đang nằm đi tới.



Vì thế hai huynh đệ lại vật nhau ra, trên sàn nhà sáng bóng mà lăn lộn ẩu đả không chút nể tình.



Nha hoàn đưa cơm đột nhiên xuất hiện khiến hai người lập tức tách ra. Long Sách phóng vào sau bình phong trốn, còn Mộ Dung Đức Âm đứng dậy chạy lại bàn cơm ở tiền thính ăn uống vồn vập. Sau khi ăn xong, tiểu nha hoàn một bên thu thập bàn ăn, một bên lặng lẽ đem thư tình của mình để trên bàn, muốn tỏ tình với siêu cấp đại mỹ nam Mộ Dung Đức Âm!



Mộ Dung Long Sách từ một nơi bí mật gần đó nhìn thấy hết thảy, nhãn châu xoay động, lại có chủ ý.