Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 39 : Khiêu khích của đại ca

Ngày đăng: 14:35 18/04/20


Lớp học địa ngục của U Tuyền công tử.



Hôm nay rốt cuộc cũng đã học xong trận pháp, tiếp theo là môn cơ quan thuật. Bởi vì đã đào thải bớt một số người, chỉ còn lại tinh anh của tinh anh, hơn nữa còn có một đám cao thủ từ các phân bộ khác của Tuyệt Ảnh Thành gia nhập, nhân số trong học đường tăng lên không ít thành ra thay đổi đến một nơi lớn hơn.



U Tuyền công tử đem họ đến trước một rừng trúc bố trí cơ quan tỉ mỉ, nói cho bọn hắn biết, nhiệm vụ hôm nay chính là phải vượt qua được rừng trúc dày đặc cơ quan này, chỉ có những người thành công ra khỏi rừng trúc mới có tư cách sống. Bên ngoài đứng rất nhiều hắc y nhân, xem ra là thị vệ giữ kỷ luật. Nhóm tinh anh cứng ngắc mang theo cứng ngắc biểu tình tiến nhập vào bên trong rừng trúc.



Mộ Dung Đức Âm không nghĩ tới chương trình học hôm nay là như vậy. Bảy đề thi U Tuyên cho hắn coi như trở thành phế thải. Uổng phí công hắn học thuộc lòng toàn bộ đề, khiến trong lòng có vài phần oán hận. Xem quy mô rừng trúc không nhỏ, biên giới đen tối không nhìn tới được, muốn đi ra cũng phải mất một ngày. Lối vào của rừng trúc có một cái bàn, một người chủ quản ngồi ở đó phát một ít công cụ để vào rừng: giày đen dày, dây thừng và vân vân. Mộ Dung Đức Âm thay đôi hài tơ lụa trên chân mặc vào đôi giày nóng bức nặng trịch để tránh không bị cơ quan đả thương chân, còn đeo vào dây thừng và chủy thủ, sau đó hắn hỏi chủ quản: “Tại sao không phát cơm trưa?”



Chủ quản nói: “Không có cơm trưa.” “Tốt xấu gì cũng để cho người ta ở bên trong ăn miếng cơm chứ.” Mộ Dung Đức Âm nói. Chủ quản nhìn nhìn hắn rồi đứng lên báo với U Tuyền công tử. Sắc mặc của U Tuyền công tử có điểm bất mãn hỏi: “Đức Âm công tử, tại sao ngươi cứ đặc biệt vậy?”



“Không có gì, ta chỉ thuận miệng hỏi thôi.” Mộ Dung Đức Âm nói. Sau đó cầm lấy trang bị thượng vàng hạ cám của mình đi vào rừng.



Trong rừng trúc lối rẽ mê hồn, vô số chi nhánh, đi nhầm một bước cũng có cơ quan trí mạng. Sau khi vào rừng có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết của những kẻ sập bẫy. Mộ Dung Đức Âm rất nhanh liền lạc đường, bị hãm sâu ở trong rừng rậm cơ quan hôn thiên ám địa, chỉ có thể dựa vào kiến thức thường ngày U Tuyền dạy đi một bước sờ soạn một bước, đi qua từng trận pháp một nhưng chỉ thấy phía trước một mảnh mờ mịt, vẫn không đến được bìa rừng. Ở nơi này, chỉ cần một chút tuyệt vọng thôi đã đủ đưa người vào chỗ chết.



Mảnh rừng trúc này hội tụ những cơ quan tối cao, kiệt tác tâm huyết cả đời của những quái kiệt. Trận pháp trong trận pháp, cơ quan liền cơ quan. Hiện giờ U Tuyền công tử chỉ thử nghiệm nên mới mở ra một phần ba trong số đó, đã khiến cho quần hùng thiên hạ chết như ngả rạ. Người có thể sống mà ra khỏi cánh rừng đó trăm dặm mới tìm được một. Nghe nói có một lần thí nghiệm, người xuất trận nhanh nhất cùng phải mất ba ngày ba đêm công phu, không biết trong đó đã thôn tính bao nhiêu sinh mệnh. Cho dù cao thủ như Mộ Dung Đức Âm, có tuyệt thế công lực thì vào trong rừng trúc này cũng vô dụng. Ở đây là khảo nghiệm trí tuệ cùng với sức chịu đựng!



——
“Không cần. Tình trường gì gì đó căn bản không phải chuyện giỡn chơi.” Mộ Dung Đức Âm từ nhỏ đối với mấy chuyện này đã là mưa dầm thấm đất, hoàn toàn có tự tin. Có một tên huynh trưởng như vậy, còn dạng bẫy tình nào có thể làm khó hắn chứ?



Mộ Dung Long Sách lại bắt đầu đố kị: “Đức Âm, ngươi ra đời chưa lâu. Ngày mai để cho Thị Long đi theo cho chắc ăn đi.” Miễn cho mấy tên hồ ly tinh lừa gạt mất mỹ nhân đệ đệ của hắn.



“Ngươi không sợ ta động thủ động cước với hắn?” Mộ Dung Đức Âm nhếch khóe môi. Kỳ thật hắn cũng nghĩ như vậy, để cho ảnh vệ ở bên cạnh Long Sách sớm muộn gì cũng có chuyện không hay xảy ra.



Mộ Dung Long Sách biểu tình vẻ không sao cả nói: “Nói đi Đức Âm, ta vẫn muốn hỏi ngươi một chút. Ngươi biết động thủ động cước với một người nam nhân là thế nào sao? Ta xem ngươi ngay cả đối phó nữ nhân cũng không biết. Đừng có ra vẻ trước mặt ta.”



“Hừ, làm sao ngươi biết ta biết hay không?”



“Nếu ngươi biết thì cho ta nhìn thử xem, chứng tỏ xem ngươi không phải là tiểu nhi ngây thơ ba tuổi thử.” Long Sách nhướng mày nói.



“Ngươi muốn ta lấy ngươi làm mẫu sao?” Mộ Dung Đức Âm nói. Ánh mắt của hắn lúc này đối với Long Sách mà nói vô cùng hấp dẫn và tràn ngập khiêu khích.



E/N: “Quá ngũ quan, trảm lục tướng” một là một cụm về việc Quan Vân Tường phò hai người chị dâu của mình qua ải… Cái này tôi không rành lắm. Tuy nhiên, còn một nghĩa khác về cụm này mà người theo Đạo thường dùng, được ví với công phu tu luyện của một người hành giả.