Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 41 : Sau khi ăn xong huynh trưởng, thật chán ghét

Ngày đăng: 14:35 18/04/20


“Ta Mộ Dung Long Sách, tuyệt đối phải khiến Mộ Dung Đức Âm sống không bằng chết!!”



Mộ Dung Long Sách nghiến răng nghiến lợi nằm trên giường nhỏ thề.



Ảnh vệ vẫn trầm mặc đứng ở bên khoanh tay đợi sai khiến của chủ nhân. Những chuyện không cần hỏi, y sẽ không hỏi.



Đức Âm đi ra ngoài đã mấy canh giờ.



Đột nhiên két một tiếng, đại môn được Đức Âm đẩy ra. Mới buổi trưa mà hắn đã trở lại! Mộ Dung Long Sách sắc mặt trắng nhợt: “Đồ ăn cháo đá bát!!! Ngươi còn mặt mũi trở về sao!!”



“Ta không trở về nơi này thì trở về đâu?” Mặt Mộ Dung Đức Âm không chút thay đổi trả lời, hắn đem cặp sách đặt trên bàn.



“Ngươi không phải đi thử luyện tình trường sao? Tại sao lại trở về sớm như vậy?” Mộ Dung Long Sách đảo mắt nhìn khắp người Đức Âm xem hắn có ổn hay không, tuy rằng ngoài miệng vẫn ngoan cố nhưng thực chất vẫn rất quan tâm đến ai kia.



“Ta âm thầm trở lại.” Mộ Dung Đức Âm nói. “Nói như vậy là ngươi trốn sao? Sao lại thế, ngươi không dám đi vào?” Mộ Dung Long Sách hỏi.



Đức Âm nói: “Ban đầu tiến vào cũng không có gì, chỉ là tình dược mê phấn mùi thơm mát đơn giản thôi, mỹ nữ mỹ thiếu niên ôm ôm ấp ấp đón chào một cái, cũng câu động nhân tâm. Có điều, càng đi vào lại càng không thích hợp. Thật sự là thử thách giới hạn của con người. Thế nên ta liền tìm cơ hội trở về.”



“Thử thách giới hạn thế nào?” Mộ Dung Long Sách trong mắt hiện ra quang mang.




“Đức Âm, tên vong ân phụ nghĩa này, ngươi có biết từ nhỏ đến lớn ta thương ngươi bao nhiêu không hả?” Mộ Dung Long Sách nằm trên giường hưởng thụ Đức Âm bóp chân, lại bắt đầu lải nhải giống như Tường Lâm tẩu.



“Ngươi đã nói đến lần thứ mười ba.” Mộ Dung Đức Âm mặt không chút thay đổi, “Nếu như không có huynh trưởng chiếu cố, ta đã sớm trở thành mục tiêu chém giết của giang hồ, sớm đã bị hạ nhân bất chính bắt cóc ăn sạch làm sẽ, sớm đã bị hoàng đế đem vào cung ngược đãi vân vân.”



“Khốn khiếp, ai cho ngươi cướp lời của ta!” Mộ Dung Long Sách ném vỏ chuối tiêu vào mặt hắn, “Lo bóp chân cho ta! Phải thật lòng xin lỗi ta!! Ngươi đã hủy cuộc sống của huynh trưởng! Ngươi đã hủy một đời người của ta!! Ngươi vĩnh viễn xé nát quan hệ huyết thống của chúng ta!! Ngươi là vạn ác chi nguyên! Ta muốn đuổi ngươi ra khỏi Băng Tiễu Thành!! Cho ngươi tự sinh tự diệt!”



Mộ Dung Đức Âm rốt cuộc cũng hết kiên nhẫn. Hắn đột ngột đứng lên dọa Long Sách nhảy dựng. Chỉ thấy hắn hung tợn nhìn mình, tựa hồ muốn hành động.



“Ngươi, ngươi muốn làm gì?!” Mộ Dung Long Sách cảm thấy được cúc hoa của mình nhói đau. Cảm giác bị xé rách bây giờ vẫn còn ám ảnh trong tâm trí của hắn.



Lại thấy Đức Âm lấy ra mấy tấm ngân phiếu từ trong chiếc áo để không ở một bên, ném vào mặt Long Sách, hung hăng nói: “Tiền đó cầm đi! Gia thưởng cho ngươi đó! Lảm nhảm càm ràm cái gì!! Không phải đã giao thân cho gia rồi sao! Số tiền này đủ cho ngươi xài cả đời đó!”



Long Sách: “………. Khốn nạn… Ngươi thỏa mãn cái chết tiệt gì ở đó… Tiền này đều là do ta mang đến có biết không?”



E/N: Ác huynh trở về sau sẽ có một vài chi tiết hơi khó hiểu mà tôi cũng không nắm được, nó cũng khá nhỏ nhặt nên các bạn có thể bỏ qua. Điển hình là vấn đề ‘sên’, tôi hoàn toàn không hiểu nó dụng để làm gì trong vấn đề đó…



– Tường Lâm tẩu là nhân vật chính trong truyện ngắn Chúc Phúc của Lỗ Tấn. Truyện ngắn này vạch trần lẫn mô tả lại hiện thực phong kiến tàn khốc đối với phụ nữ lao động của Trung Quốc thời bấy giờ… Hự, tôi không hiểu lắm tại sao Ly Miêu lại dùng kiểu ví von ấy trong này (vì vấn đề ở đây là cái Ác huynh thuộc thời cổ đại, còn Tường Lâm ở thời phong kiến). lau mồ hôi