Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 59 : Cuộc viếng thăm của hái hoa tặc

Ngày đăng: 14:35 18/04/20


Ban đêm buông xuống, Mộ Dung Long Sách mang theo kiếm phổ vừa tìm được rời khỏi nhà đến ôn tuyền Đức Âm đang tắm ở sau núi.



Mộ Dung Đức Âm từ trong nước đưa tay lên nhận lấy kiếm phổ, lật xem hai tờ liền nói: “Sư phụ ngươi lại muốn tới?”



“Không sai, hắn lần này sẽ tổ chức tụ hội ba mươi năm một lần cùng với các tiền bối võ lâm tại Mộ Dung thế gia. Chuyện này đối với Mộ Dung gia mà nói là một vinh dự rất lớn, ngươi nhất định phải luyện bộ kiếm pháp kia cho ta, tuyệt đối không thể để cho sư phụ mất hứng.” Mộ Dung Long Sách nói.



“Nhà chúng ta sẽ biến thành hội trường của đại hội võ lâm sao?!” Mộ Dung Đức Âm lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.



“Không, chẳng qua là mấy vị cao thủ tiền bối mấy trăm tuổi trở lên gặp mặt thôi, không có nhiều người vậy đâu. Cộng thêm Thiên Dật Môn đệ tử thì tổng cộng cũng chỉ mới mười mấy người.” Mộ Dung Long Sách đáp. “Vậy đó liên quan gì tới ta. Bộ kiếm pháp kia có quá nhiều hạn chế, lỗi dư thừa cũng quá nhiều, hoàn toàn không có giá trị trong mắt ta. Ta có thể cải tiến nó.” Mộ Dung Đức Âm nói.



“Không được! Một chiêu ngươi cũng không được đổi! Nhất định phải học trong ba ngày!” Mộ Dung Long Sách hạ lệnh.



“Nghe nói ngươi muốn cùng Lý Tư Hàm đi kinh thành.” Mộ Dung Đức Âm thay đổi chủ đề.



“Làm sao ngươi biết? Lý Tư Hàm nói à?” Mộ Dung Long Sách nheo mắt lại, “Không sai, ta tính đi kinh thành một chuyến. Bất quá, ngươi cũng đi cùng, khoảng nửa tháng sau sẽ lên đường.” “Tại sao lại muốn ta bôn ba cùng ngươi?” Mộ Dung Đức Âm có chút bất mãn.



“Bởi vì ngươi đã lớn rồi, phải xông pha giang hồ với ta.” Mộ Dung Long Sách nói. Thật ra thì hắn muốn đem Mộ Dung Đức Âm buộc bên cạnh mình để không cho người khác thừa cơ hội. Chuyến xuất môn đợt vừa rồi hắn đã biết mỹ mạo của Đức Âm đủ để hấp dẫn rất nhiều cuồng phong lạn điệp. Nếu hắn không ở nhà chỉ sợ sẽ không tránh khỏi Lão Yên Quỷ tìm đến cửa, nhân cơ hội cuỗm Đức Âm đi mất.



Mộ Dung Đức Âm thấy Long Sách trầm tư, khinh thường nghĩ. Trong lòng ngươi luôn nghĩ ta là một đứa trẻ ba tuổi sao?



Ba ngày sau, Cầu Bại lão nhân rốt cuộc mang theo mấy đệ tử đến nơi. Mộ Dung Đức Âm mặc một bộ trang phục mộc mạc vì Cầu Bại lão nhân không thích xa mỹ, ngay cả Long Sách cũng thay hoa phục thường ngày bằng thanh sam giản dị đến nghênh đón sư phụ. Hai huynh đệ cung kính đứng trước cửa đón sư phụ. Thật ra thì Đức Âm căn bản không có ấn tượng gì với Cầu Bại lão nhân cả. Dù sao bọn họ gặp mặt không nhiều lắm, lần cuối gặp là bốn năm về trước rồi. Ai thèm thừa nhận cái người ngay cả đến lớp cũng không đến làm sư phụ chứ!


“Long Sách thành chủ tối nay cũng muốn đến đây sao?” Lý Tư Hàm hỏi.



“Không chắc. Vương gia không cần câu nệ cứ tự nhiên đi. Đêm còn dài chắc khó buồn ngủ, có muốn Đức Âm khảy đàn cho ngài không?” Mộ Dung Đức Âm hơi mỉm cười nói.



Lý Tư Hàm nuốt nước miếng một cái, nói: “Cầu còn không được, có thể may mắn nghe được tiếng đàn của công tử là vinh hạnh của tiểu Vương.”



“Vương gia khách khí rồi.” Mộ Dung Đức Âm đứng lên đi đến chỗ chiếc đàn ngồi xuống, ngọc chỉ đặt trên mặt đàn, chậm rãi bắt đầu. Hắn gảy chẳng qua chỉ là một khúc nhạc bình thường nhưng Lý Tư Hàm lại cảm giác cả người thoải mái, như thể cả đời chưa bao giờ nghe được nhạc khúc nào dễ nghe hơn thế này. Cộng thêm mỹ mạo của Mộ Dung Đức Âm khiến hắn cảm giác như mình đang ở thiên đường muốn say.



Đức Âm vừa khảy đàn, vừa nói: “Vương gia có biết, huynh trưởng bảo ta tới đây tránh hái hoa tặc đột nhiên xuất hiện này cũng không phải vì ta, mà là ngươi.”



“Cái gì?!”



“Lấy danh nghĩa hái hoa để kéo đi sự chú ý của Thiên Dật Môn thôi, mục đích thật sự chính là Vương gia. Người này chắc có liên quan đến chuyện Vương gia muốn vào kinh. Xem ra có kẻ không hy vọng Vương gia thuận lợi ly khai.” Mộ Dung Đức Âm đột nhiên đè lại dây đàn, thấp giọng nói: “Tới rồi.”



Vừa dứt lời, nhất thời có vô số phi tiêu phá không bắn thủng cửa sổ mà vào, âm thanh xé gió không dứt bên tai. Lý Tư Hàm cảm thấy trước mắt tối sầm, ánh nến trong nhà đã bị Mộ Dung Đức Âm dập tắt, thân thể hắn bị Đức Âm bế lên nháy mắt rời khỏi mặt đất ngã vào giường lớn, tránh khỏi một trận mưa ám khí.



Cùng lúc đó, quả thật có một tên hái hoa tặc chui vào đình viện của Mộ Dung Đức Âm, đứng ở trên ngói lưu ly thật cao ngắm trăng ca hát uống rượu. Loại hành động khiêu khích này khiến cho Thiên Dật Môn và thị vệ của Băng Tiễu Thành tức đến cắn răng nghiến lợi, hoàn toàn không hề biết tình hình nguy hiểm bên Lý Tư Hàm.



Lý Tư Hàm bị Mộ Dung Đức Âm áp đảo trên giường lớn, tuy nói là vì tránh ám khí nhưng tư thế hai người mập mờ, cơ hồ dán mặt vào đối phương. Nhịp tim của Lý Tư Hàm tăng nhanh, trên người Mộ Dung Đức Âm tỏa ra mùi thơm ngát khiến hắn chớp mắt quên mất nguy hiểm mà thất thần.



E/N: Phần hương mộc d*c là bồn tắm có bỏ thêm hương thơm.