Ác Linh Quốc Gia
Chương 1 : Có ma?
Ngày đăng: 11:21 30/04/20
“Cốc cốc cốc…!”
Tiếng gõ cửa như cơn ác mộng kéo dài, có cảm giác nếu như cánh cửa không được mở ra thì tiếng gõ cửa vĩnh viễn không bao giờ ngừng.
Trên mặt Hạ Thiên Kỳ trên mặt tràn đầy mồ hôi lạnh tựa người vào cạnh cửa, sau đó hắn xoay lại nhìn qua lỗ nhỏ trên cánh cửa (mắt mèo) một lần nữa.
Thông qua lỗ nhỏ có thể thấy mảng máu đã hoàn toàn không còn nữa, mà thay vào đó là… Một gương mặt gần trong gang tấc!”
Đó là một lão bà có khuôn mặt già nua, trên gương mặt còn có vô số mụn bọc mọc lít nha lít nhít làm người ta phải buồn nôn.
A!
Hạ Thiên Kỳ bị dọa đến mức ngã phịch trên mặt đất, trong lòng của hắn đã bình tĩnh lại, nngười đàn bà mà hắn nhìn thấy thông qua lỗ nhỏ tuyệt đối không phải là người!
Bởi vì nhìn qua mắt mèo đều nhìn thấy cảnh vật bị uốn cong giống như đang nhìn ra xa, cho nên không có khả năng gần trong gang tấc như vậy được.
Trừ phi… Người phụ nữ kia sống ở bên trong cái mắt mèo!
- Trừ phi đập nát cánh cửa, nếu không tôi tuyệt đối sẽ không mở! Oan có đầu nợ có chủ, tìm ta làm gì!”
Hạ Thiên Kỳ nhớ kỹ đã từng nghe bạn học nói qua, nói quỷ sợ người ác, nếu như có một ngày gặp phải quỷ, phải tỏ thái độ hung dữ một chút, đừng quan tâm là người ngay ma chứ mắng chửi thậm tệ là được.
Trong bao nhiêu kế sách, hắn cũng chỉ còn cách dùng chiêu lấy ngựa chết giả làm ngựa sống, nếu không phải lá gan của hắn đủ lớn, đổi lại là người khác trong hoàn cảnh gặp phải con quỷ kinh dị như vậy, chỉ sợ sớm đã té xỉu.
Không biết có phải cách làm của hắn có tác dụng hay không, mà tiếng gõ cửa liên hồi cuối cùng cũng dừng lại, Hạ Thiên Kỳ cố giữ bình tĩnh trong chốc lát, sau đó mới nhìn qua mắt xem bên ngoài ra sao.
Người phụ nữ bên trong mắt mèo đã hoàn toàn biến mất, ngoài hành lang cũng có vẻ như đã khôi phục lại trạng thái như bình thường, bị bóng tối bao trùm.
Thành công?
Mặc dù đã nhìn thấy mọi thứ quay lại như bình thường, nhưng Hạ thiên Kỳ vẫn không dám buông lỏng cảnh giác dù chỉ một chút. Đề phòng trường hợp bất trắc, hắn di dời hết bàn ghế trong phòng ra, phàm là đồ vật có thể di chuyển được, tất cả đều bị hắn đem ra dùng chắn cửa.
“Hả? Đi du lịch? Vậy sao vẫn còn treo nick trên QQ?”
“Gia gia nói là để cho tao giúp ông đăng ký thăng cấp.”
“Vậy thôi, con sẽ liên lạc với ông sau.”
“Mày đang nói gọi điện thoại của gia gia à… Đúng rồi, nhắc đến mới nhớ, có phải điện thoại di động của mày mất rồi hay không?”
Nghe mẹ của mình nói xong, Hạ Thiên Kỳ mới giật mình nhớ tới, bởi vì gia gia của hắn sợ phóng xạ của điện thoại, cho nên nhất quyết không dùng di động. Nếu như có ai muốn tìm ông làm tang lễ, đều là thông qua điện thoại bàn.
Nói cách khác, tạm thời hắn không có cách nào nhờ gia gia giúp đỡ.
“Này, tiểu tử thúi, có đang nghe mẹ nói gì không.”
“Nghe đây.” Nhận được tin xấu này, tâm trạng Hạ thiên Kỳ trở lên hỗn loạn, mặt ủ rũ chau mày hỏi:
“Làm sao mẹ biết được chuyện di động con mất chứ?”
“Hôm qua có một người đàn ông gọi điện thoại cho mẹ, hỏi mẹ có phải là mẹ mày hay không, còn nói mẹ nhắn với mày gặp hắn lấy lại điện thoại. Hắn đưa cho mẹ một địa chỉ, nói là ở văn phòng Hoàng Kim tầng A33. Kêu con tới đó lấy. Nơi mẹ vừa nói mày biết không?”
Làm sao Hạ Thiên Kỳ lại không biết nơi này được, bởi vì địa điểm này chính là nơi hắn phỏng vấn, cho nên cái người gọi điện thoại cho mẹ hắn, tám chín phần là ông chú kia.
Ông chú đang cầm điện thoại của mình, Hạ Thiên Kỳ một chút cũng không thấy ngạc nhiên, bởi vì bất luận là nhân viên quản lý, hay nhân viên cảnh sát cũng sẽ đem điện thoại giao cho lão.
Nghĩ kỹ, Hạ Thiên Kỳ cảm thấy mình phải đi một chuyến, dù sao hắn cũng phải lấy lại đồ của mình.
“Vậy sao nãy giờ mẹ không nói, con đi lấy điện thoại, nếu như gia gai trở về, nhất định phải báo cho con biết trước tiên…”
Dập máy kết thúc cuộc trò chuyện với mẹ, Hạ Thiên Kỳ vội vàng ăn hai tô mì, liền tắt máy rồi rời khỏi tiệm net, sau đó đón xe thẳng đến văn phòng Hoàng Kim.