Ác Mộng

Chương 74 : Phiên ngoại [9]

Ngày đăng: 21:19 19/04/20


Nhìn Tiểu Tư, cậu lại lo lắng không biết nên giới thiệu đứa nhỏ kia với nó như thế nào. Suy nghĩ một hồi, quyết định sẽ chờ Trình Hi về, chuyện này vẫn để cho Trình Hi giải quyết thì tốt hơn!



Cậu xoa xoa mái tóc mềm mềm của Tiểu Tư, đứa nhỏ này lớn lên rất nhiều. Sau đó cậu cùng nó nói chuyện phiếm, trẻ con đúng là, có nhiều vấn đề nó hỏi khiến cậu phải lúng túng. Trình Hi cũng vì Trình Ảnh đã đưa Tiểu Tư về, nên dù bận đến mấy cũng cố về nhà sớm hơn một tiếng. Tiểu Tư vừa nhìn thấy Trình Hi trở về: ‘A!’ một tiếng rồi như khỉ con nhảy lên đu cánh tay Trình Hi, Trình Hi không khách khí liền gõ vào đầu nó một cái, cậu không khỏi nhăn mặt lại.



Trình Hi thấy cậu liếc mắt, liền đổi thành đánh vào ót Tiểu Tư, lực đạo cũng nhẹ đi rất nhiều.



Tiểu Tư liền nhanh trí chạy tới chỗ cậu làm nũng! Còn Trình Ảnh vừa xem TV, vừa pha cà phê, cũng không chào hỏi Trình Hi.



“Cảm ơn chị!” Trình Hi đi ra phía trước, chủ động đối Trình Ảnh nói.



Trình Ảnh không chút khách khí tiếp nhận lời cảm ơn của Trình Hi: “Đương nhiên, em cho là đứa trẻ tốt như em là do ai dạy a! ta một thân con gái, giúp em nuôi của nợ đó lâu như vậy!”



Nói như chị ấy không phải người nhà này vậy, Trình Hi nhịn xuống xúc động: “Vất vả rồi, chị hai!”



“Tự nhiên thôi!” Trình Ảnh trả lời rất thẳng thắn/



“Tiểu Thụy, em đứng ngây như phỗng ra đó làm gì? Lại đây ngồi nào!” Trình Ảnh đột nhiên đối cậu nói.



Cậu sửng sốt: “ oh …oh,!” sao lại gọi như vậy chứ, cậu đã qua cái tuổi bị người khác gọi là “ Tiểu” rồi còn gì.



“ Chị trực tiếp kêu tên em được rồi.” cậu nói với Trình Ảnh.



“Không được, kêu thế xa lạ lắm, nếu không thì gọi là ‘Thụy Thụy’ đi?”



“…..” còn không bằng ‘tTểu Thụy’, cậu lắc đầu.



“Vậy thì ‘Thụy’?”



“Không được!” đây là Trình Hi nói, “Thụy là em gọi rồi!”


“Đang nghĩ cái gì vậy?” Trình Hi đi về phía cậu, trong tay là một ly nước nóng. Khi tiếp nhận ly nước từ hắn, trong lòng cậu nảy lên cảm giác không chỉ là cảm kích! Thay đổi vì một người, đều không phải chuyện dễ dàng!



“Cảm ơn!” Trình Hi vô cùng kinh ngạc nhìn cậu, cậu không khỏi thấy lạ, chẳng lẽ mình nói sai sao: “ Sao thế?”



“Chỉ là một ly nước thôi mà, không cần nói cảm ơn đâu! Em chỉ cần nói với anh một chuyện……” Trình Hi hơi ngập ngừng.



Cậu nói: “ Em biết anh muốn nói gì, em cũng muốn anh biết tâm tình của em!”



“Nếu em có thể nói ra anh thật sự rất vui!”



Cậu gật đầu!



“Em nhớ đứa nhỏ!” cậu đối Trình Hi nói.



“Không nhớ anh sao?” Trình Hi ngồi xuống canh cậu hỏi.



“Chúng ta mỗi ngày đều gặp mặt a!”



“Nhưng sáng sớm nay anh đi làm còn gì!”



“…..” Tuy rằng Trình Hi luôn ở cạnh cậu, công việc đều dẹp sang một bên, nhưng hắn ngày nào cũng phải ngồi trên máy tính mà điều hành công ty.



***



Qua nửa tháng sau, cậu rốt cuộc cũng có thể làm thủ tục xuất viện!



Đã có thể về nhà rồi! đúng vậy, căn nhà kia giờ không chỉ riêng là nhà của một mình Trình Hi nữa !



——Toàn văn hoàn ——–