Ác Nhân Thành Đôi

Chương 144 : Cầu cứu

Ngày đăng: 23:52 21/04/20


“Nương, là đưa cho ngài.”



Từ phu nhân nhanh tay tiếp nhận thư.



Tuy rằng nữ nhi nói muốn đi cầu sư phụ hỗ trợ nàng có ngăn cản, nhưng

ngay từ đầu, nàng cũng từng nghĩ tới muốn đi tìm Trang đại phu hỗ trợ.



Trong lòng các nàng đều mong vị nam nhân kia có thể niệm mặt mũi Trang đại phu mà giúp Từ gia một phen.



May mắn đầu óc của nàng còn chưa bị chuyện này làm choáng váng.



Nếu nàng thật sự làm như vậy, sợ là sẽ không có phong thư này.



Vừa mở thư ra, Từ Khang Bình và Từ Giai Oánh hai huynh muồn liền nghiêng đầu qua nhìn.



Cả ba tờ giấy, tuy không đề cập tới một câu muốn hỗ trợ, nhưng lời phân

tích này của Trang đại phu so với cái gì cũng đều khiến cho bọn họ cảm

kích.



”Đúng, đúng, khẳng định là giống như hoài nghi của sư phụ, cha nhất định còn sống, còn sống.” Tư Giai Oánh vui mừng khóc lên, chỉ cần cha còn

sống, nói như vậy trong đó chắc chắn có nội tình lớn, không chừng Từ gia còn sẽ không xảy ra chuyện gì.



”Điều kiện tiên quyết là cha còn sống trở về.” Từ Khang Bình nói, “Nếu

cha trốn đi, người sau lưng thao túng hết thảy không biết sẽ phái bao

nhiêu người đi tìm hắn, không phải dễ đào thoát như vậy, nương, nhi tử

mang người đi tìm cha.”



”Từ gia hiện chỉ còn một nam đinh là con, nếu con cũng đi, nữ tử chúng

ta phải làm sao bây giờ? Huống chi hiện tại Từ gia nhất định không thể

hành động thiếu suy nghĩ, nói không chừng Từ gia đã sớm bị người khác

giám thị, con tìm được cha con không khác nào giúp bọn họ tìm được,

không ổn.”



Tâm Từ phu nhân trở nên an ổn, tinh thần cũng trở lại một chút.” Trang

đại phu mặc dù không nói rõ,,nhưng nàng nói như vậy chắc chắn là nàng

đã nhờ người đi tra xét, thân phận Bạch công tử ta biết, chỉ cần hắn

nguyện ý hỗ trợ, so với cả nhà chúng ta hợp lại còn mạnh hơn rất nhiều,

Bình Nhi, con an phận một chút cho ta, lớn nhỏ trong nhà đều cần con bảo vệ, con không được đi đâu hết. Nếu cha con và lão đại lão nhị xảy ra

chuyện gì, con chính là người duy nhất có thể gánh vác Từ gia, đại gia

tộc này chính là trách nhiệm của con, đến lúc đó nếu hoàng thượng thực

sự phái người đến bắt chúng ta, dọc theo đường đi cũng phải dựa vào

con.”



”Nương. Con biết, con ở nhà, sẽ không đi.”



Từ phu nhân gắt gao nắm chặt ba lá thư mỏng, trước mắt một trận hoảng

hốt, nhắm mắt lại áp chế cảm giác hoa mắt và bi thương nổi lên trong

lòng, thầm nói với chính mình rằng, hiện tại là lúc sinh tử tồn vong của Từ gia, nàng không thể đánh cược.



Phía bên kia, Trần Nguyên đang chuẩn bị tiến vào bẩm báo với Bạch Chiêm.



”Đến rồi, hiện tại đã có mười chín người trà trộn vào trong thành, thuộc hạ đã cho người tra xét và coi chừng bọn họ.”
này rất cao tượng.



”Từ tướng quân, Khang Thắng. Trang đại phu đến.”



Ánh sáng bên trong hầm không tốt, lúc mới đi vào trang Thư Tình nhìn

không rõ người ở bên trong. Nhưng lờ mờ vẫn có thể đoán được bên trong

chỉ có hai người.



Nhưng tin tức lúc trước nhận được là Từ tướng quân và ba nhi tử bị mất tích.



Trong lòng Trang Thư Tình có dự cảm bất hảo.



Từ Khang Thắng vừa nhìn thấy Trang Thư Tình liền quỳ xuống trước nàng,

thanh âm khàn đặc, “Trang đại phu, cầu ngài cứu lấy cha ta, cầu xin ngài cứu lấy cha ta.”



”Đứng lên.”



Dưới thân Từ Công Mậu bị dâm một nhát dao, người đang hôn mê, gò má gầy như mất một lớp da.



Mạch tượng lúc đứt lúc liền, giống như là tùy thời có thể đứt đoạn.



”Cho ta biết tình huống của Từ tướng quân.”



Từ Khang Thắng nhanh chóng đi đến giọng nói khàn khàn: “Cha bị trúng

độc, trên người chỉ có một vết thương, miệng vết thương không tính

nghiêm trọng, ta đã xử lý qua.”



”Cho nên độc của Từ tướng quân độc không phải tới từ miệng vết thương,

mà là có người hạ độc?” Vừa nói xong, Trang Thư Tình vừa ra hiệu cho

Thanh Dương Tử tiến đến.



”Đúng, là bọn họ hạ độc cha ta.” Mắt Từ Khang thắng đỏ ngầu như muốn nứt ra, “May mắn trước khi xuất chinh tiểu muội từ chỗ Trang đại phu lấy

được khong ít được liệu, nàng nhấn mạnh tất cả đều là thuốc cứu mạng,

còn sợ chúng ta dùng không đúng cách nên đã căn dặn rõ ràng, cha lấy một chút dược liệu quan trọng mang bên người, nếu không có những thứ này,

cha sợ là không thể chống đỡ được đến khi trở về.”



Thanh Dương Tử lấy một giọt máu ra ngửi ngửi, lập tức liền kinh ngạc lên tiếng, “Là cùng một loại độc giống Ngột Đê.”



”Cũng là loại độc đó sao?”



”Không phải, là một trong số những loại Ngột Đê bị trúng.” Thanh Dương

Tử giải thích nói: “Mấy loại độc kia bị hạ cùng lúc sẽ có thể khắc chế

lẫn nhau, nhưng chỉ một loại sẽ càng nguy hại đến tính mạng còn người.”



”Ngươi có thể giải được không?”



”Đương nhiên có thể, nhưng mà phương pháp phối thuốc lúc trước không thể dùng, ta cần thời gian cân nhắc.” Không cần Trang Thư Tình thúc dục,

hắn lập tức cầm mấy viên thuốc trong hộp ra bỏ vào miệng Từ tướng quân,

lúc trước lấy được không ít dược thảo tốt từ chỗ của Trang Thư Tình,

ngẫu nhiên hào phóng một lần cũng có thể.