Ác Nhân Thành Đôi

Chương 171 : Nàng sợ cái gì!

Ngày đăng: 23:52 21/04/20


Coi như không nhìn thấy sắc mặt xanh mét của hắn, Trang Thư Tình đi ra cửa.



Đổng Hiểu Linh làm mặt quỷ sau đó đuổi theo nắm lấy tay Trang Thư Tình, giơ ngón cái với nàng, trong mắt tràn đầy sùng bái.



Nàng có lẽ không hiểu chuyện nhưng vừa rồi nhìn thấy tận mắt nàng chỉ cảm thấy biểu tỷ của nàng uy phong tám phía.



Những thân thích này vô cùng đáng ghét, mấy ngày gần đây phụ thân gặp

bao nhiêu phiền toái nàng đều biết, nhưng lại ngại thân phận đối phương

là trưởng bối nên cha mẹ đành nhịn, nhưng biểu tỷ lại khác, hoàn toàn

không hề cố kị, thật sự là, quá tuyệt vời.



Lúc rời đi, tam cữu tiễn Trang Thư Tình ra ngoài cửa.



“Không cần khách khí với bọn họ, bọn họ sẽ không khách khí với mọi

người, bọn họ nghĩ rằng ta sẽ sợ bọn họ nên mới làm quá đáng, con đã sớm tỏ rõ thái độ, dù trong lòng có hận nhưng bọn họ cũng sẽ không dám làm

gì, ai bảo bây giờ con quyền lớn đây!” Trang Thư Tình cười, “Con còn hy

vọng bọn họ sẽ cảm thấy con chướng mắt nên tự bản thân phấn đấu, nhưng

mà đáng tiếc, nhưng người có lòng dạ như vậy rất ít.”



Lên xe ngựa, Trang Thư Tình vén rèm xe lên nói: “Tam cữu, nếu cữu cữu đã quyết định thì phải mau chóng tiến hành, chuyện càng để lâu sẽ càng

phiền toái, cách Đổng gia xa một chút cũng tốt, miễn cho việc bị người

đẩy ra làm bia ngắm.”



“Vậy con…”



“Con? HIện tại có còn ai gây khó dễ được cho con? Nếu đã tiếp nhận thì

phải dốc sức làm cho thật tốt, vị trí này là Chỉ Cố thay con dành được,

coi như là vì hắn, con cũng không để bất kì người nào trèo lên đầu con

ngồi, Chỉ Cố làm Bạch công tử kiêu ngạo nhiều năm, con làm cách nào cũng phải bảo vệ cho danh vọng của chàng ấy.”



Nhưng con chung quy cũng chỉ là một nữ tử mới lớn… Đổng Minh Dương cảm

thấy xót xa không thôi, đứa cháu gái này cho dù ở chung không lâu nhưng

lúc nào gặp mặt cũng khiến hắn đau lòng.



“Thư Tình, tam cữu ở lại giúp con.”



“Chuyện này đối với Đổng gia sẽ không tốt…”



“Con không cần nói nữa, mâu thân con không còn, người làm cậu như ta dù

thế nào cũng phải che chở cho con, biết là không thể giúp được quá

nhiều, nhưng cho dù cùng con ở lại ăn chung một bữa cơm cũng tốt rồi.”

Đổng Minh Dương cười khổ, “Loại thời điểm này chúng ta né tránh sẽ có

thể sống yên, làm theo lời con nói, Đổng gia nhất định sẽ có thể đứng

vững trong tương lai, nhưng vì vậy mà để con lại ở đây, chờ thời điểm

thích hợp sẽ trở về.Làm như vậy ta sao còn giống như cữu cữu của con

nữa, về đến Trang gia, cha mẹ sợ là sẽ chỉ vào mũi ta mắng, không chừng

còn động đến gia pháp, ta cũng sợ tối ngủ thấy Uyển Như về mắng ta, con

đừng tưởng rằng nương của con không dám, gan nàng rất lớn, về điểm này

con rất giống nàng.”


“Miễn lễ.” Trang Thư Tình cũng không ngồi xuống, vóc người nàng vốn nhỏ, ngồi xuống nữa sẽ không có cảm giác tồn tại.



“Ta biết các ngươi không phục ta, ta cũng không cần các ngươi phải tin

phục, chỉ hy vọng các ngươi vì hoàng thượng vẫn đang còn bệnh nặng mà tự quản tốt chuyện của bản thân, ăn lộc của vua thì làm việc cho vua, đây

là bổn phận của thần tử, sẽ không có vì bất kỳ nhân tố bên ngoài nào mà

thay đổi, trước mắt cũng chỉ như thế, ta không cần các ngươi trung tâm

với ta, người các người cần nguyện trung thành trước hết vẫn phải là

hoàng thượng.”



Ánh mắt Trang Thư Tình lớt qua tam cữu sau đó cũng không có lưu lại,“Nếu là muốn nhìn trò hay của ta, thì chỉ cần nhìn, nhưng ta mong rằng

các ngươi sẽ không nên vì vậy mà chậm trễ chuyện Chỉ Cố giao cho các

ngươi, ta không phải hoàng thượng, ta không mềm lòng, nhiệm vụ của ta là đảm nhận và duy trì những việc trước đây Chỉ Cố làm, người có thực tài

mới có thể thăng quan tiến chức, kẻ vô năng sẽ tự động bị khai trừ, Đại

Chu, không nuôi người rảnh rỗi.”



“Lúc trước không tra nên không biết, tra xong mới phát hiện Đại Chu quả

là nơi nhân tài đông đúc, chỉ là dùng người không đúng chuyên môn, mà

hiện tại, cánh cửa này lúc nào cũng rộng mở, các ngươi tùy ý cạnh tranh

với nhau, đừng tưởng rằng ta không dám động thủ, cũng giống như ta đổi

máu cho hoàng thượng vậy, triều định Đại Chu, cũng nên thay máu!”



Lời nói vô cùng dõng dạc, người cười nhạt có, kẻ kinh miệt cũng không

ít, nhưng cũng có người giống như vừa có một nhận thức mới về nàng, ví

dụ như Lâm Tri.



“Hiện tại, chư vị có chuyện gì muốn nghị sự?”



Giống như muốn khiến cho nàng quẫn bách, không có người dám nói chuyện,

ngay khi Đổng Minh Dương chuẩn bị xuất đầu, Chu Tri Sâm đã dẫn đầu nói

trước.



“Bởi vì chuyện lúc trước, nên cấm vệ quân đã được thanh tra toàn bộ,

trách nhiệm này do Vệ tướng quân và một số người có liên quan xử lý,

nhưng nếu muốn xử lý hết thì sẽ phải tốn thời gian rất dài, Trang tiểu

thư có kế sách đối ứng hay không?”



Vệ Hàm cũng đứng ở hàng đầu, lúc này tiến lên một bước, chắp tay nói:

“Điện hạ nói rất đúng, không chỉ phòng ngự trong cung mà cả trong kinh

đô cũng là do hạ quan chưởng quản, có thể được hoàng thượng tín nhiệm là vinh hạnh to lớn của thần, nhưng như vậy không hợp quy củ, thỉnh Trang

tiểu thư cho quyết sách.”



“Nếu đã nói đến chuyện này, vậy ta sẽ lấy chuyện chuyện khác cũng nghị

sự với các ngươi.” Trang Thư Tình đỡ tay Ôn Đức ngồi xuống, tuy rằng

thấp xuống, nhưng khí thế lại không mất, “Nhân chuyện ngũ hoàng tử cấu

kết với Cúc quốc mà Đại Chu mất đi một tòa thành, hơn nữa… Binh bộ

thượng thư Chu đại nhân, ngài nói thử một chút về động tĩnh hiện tại của Cúc quốc.”