Ác Nhân Thành Đôi
Chương 183 : Giải phẫu
Ngày đăng: 23:52 21/04/20
Trang Thư Tình hiện tại rất có kinh nghiệm.
Từ trong hộp thuốc của Thanh Dương Tử lấy ra vài cái bình sứ, để Hạ Trân đến do liều lượng cho tốt, nàng không có khả năng do lường lượng thức
chuẩn xác như của Thanh Dương Tử, chỉ có thể dùng cái này.
“Bên trong sách y có viết về loài anh túc, chư vị có biết?”
Vinh Chính tiến lên trả lời, “Người học y đều biết, nhưng không có ghi lại nhiều công dụng của nó.”
“Cách điều chế cây anh túc đã thất truyền, nhưng Thanh Dương Tử lại làm
được loại thuốc tê này, dược hiệu giống như cây anh túc, đều có thể
khiến cho con người mất đi tri giác, thời gian dài ngắn có thể dùng
lượng thuốc để khống chế.”
“Được hiệu ngang bằng với cây anh túc?” Vinh Chính nhất thời cất cao
thanh âm, những vị thái y viện đi cùng cũng khó có thể ức chế ích động
đứng lên, thuốc này có ý nghĩ gì, người làm đại phu đương nhiên rõ ràng
nhất.
Có chút bệnh không thể không trị được, có một số người không phải không
thể cứu, nhưng loại đau đớn đó, người thường không thể chịu nổi, nếu có
cây anh túc…
Trang Thư Tình cẩn thận cường điệu, chờ mọi người thất thần xong mới
nói, “Không để bọn họ ngất đi, sao ta có thể mổ bụng bọn họ ra được?
Thuốc tê đối với khoa ngoại có tác dụng vô cùng lớn, vị này…”
“Lưu Cư An, lão thần Lưu Cư An.” Lưu Cư An kích động rõ ràng, lúc nói chuyện nước miếng đều phun ra.”
“Lưu ngự y hắn là người rõ ràng nhất.”
“Vâng, lão thân biết, có loại thuốc anh túc này…”
“Đã gọi là thuốc tê, ngài tự lấy tên của cổ nhân, truyền ra người khác
sẽ tường rằng Thanh Dương tử là loại người mua danh chuốc tiếng.”
Chuyện Thanh Dương từ là đệ tử chân truyền của Hữu Vọng chân nhân đã sớm truyền khắp thái y viện, việc này nếu là người khác làm bọn họ có khả
năng sẽ nghĩ như vậy, nhưng là đệ tử của Hữu Vọng chân nhân, bọn họ tin
tưởng hắn có khả năng này.
“Chuyện ta phải làm bây giờ quá nhiều, chắc là không thể rảnh rỗi dạy
cho các ngươi cái gì, hai nàng đã theo ta học hơn nửa năm, nếu các ngươi không ghét bỏ các nàng là nữ nhân, nơi nào không hiểu có thể hỏi các
nàng.”
“Ghét bỏ các nàng? Cho dù thực sự ghét bỏ, trong bọn họ ai chẳng phải
học y hơn nửa năm, người mới học nữa năm sao có thể sánh bằng.
Nhưng bọn họ chỉ có thể đáp ứng.
Khinh thường nữ nhân? Đừng nói giỡn, có Trang tiểu thư ở đây, cho bọn họ gan cũng không dám.
Cũng không thể nói Trang tiểu thư đừng đi giám quốc mà đến dạy y thuật
cho bọn họ, người không tha cho bọn họ đầu tiên chính là hoàng thượng.
Lượng thuốc tê không chế rất tốt, bên này vừa thu thập xong Chu Tri Tiếu liền mở mắt, từ trong đám người tìm được Trang Thư Tình, âm thanh mềm
nhũn mở miệng, “Trang tỷ tỷ.”
Trang Thư Tình cẩn thận nắm tay phải của hắn nâng lên, “Nhìn xem, không phải không còn rồi sao?”
Chu Tri Tiếu nhìn bản tay chỉ còn lại một vết khâu, không còn, thật sự
không còn, ngón tay dư thừa khiến hắn từ nhỏ bị mẫu phi quở trách oán
giận, khiến phụ hoàng ngay cả liếc hắn một cái cũng không thèm, khiến
hắn ăn cơm cũng chỉ có thể dùng tay trái, không dám dùng tay phải đưa ra trước mắt người khác, ngón tay kia, thực sự đã mất đi.
Chu Tri Tiếu hốc mắt nóng lên, hận không thể khóc lớn một hồi để phát
tiết khổ cực bao năm qua hắn phải chịu. Nhưng cuối cùng, hắn cũng chỉ
cắn răng dùng sức gật đầu.
“Về sau, đệ và những người khác giống nhau, nhưng đừng cảm thấy ngón tay kia làm chậm trễ cuộc đời đệ, bởi vì nó mà đệ học được ẩn nhẫn, cũng
bởi vì nó mới khiến đệ tôi luyện được một bộ dáng như vậy giờ, chính bởi như vậy đệ mới có thể được trọng dụng.”
“Đệ biết, Trang tỷ tỷ, ta không oán.”
Trang Thư Tình sờ sờ đầu của hắn, giống như đối với một đứa nhỏ bị bệnh
nghe lời, “Hiện tại dược tính còn chưa lui, khi nào đệ cảm thấy đau thì
nói với ta.”