Ác Nhân Thành Đôi

Chương 191 : Xem mình là nam nhân

Ngày đăng: 23:52 21/04/20


Trời, rốt cục trở nên trong.



Trang Thư Tình cũng có thể rút thời gian đi ra ngoài xem tình huống.



Từ khi động đất đến nay đã là năm ngày, nhưng đây mới là lần đầu tiên nàng xuất cung.



đi đến trước nới phát cháo quan sát, sau đó lại đến nơi thái y chẩn bệnh.



Nơi này, do Lưu Cư An phụ trách.



một thân quan phục đã không còn sạch sẽ, nhưng trên mặt vẫn mang theo nụ cười, thái độ làm việc vô cùng đoan chính.



“Lúc trước bản quan đã nói là hắn bị thương đến xương, vết thương này cần phải tĩnh dưỡng, trong khoảng thời gian ngắn nhất định không thể làm việc nặng, nếu như còn lần sau, các ngươi không cần phải đến đây nữa, nếu vị trí xương lại bị lệch… Trang tiểu thư!”



Lưu An Cữ lập tức đứng dậy, nghĩ tới lời vừa rồi của mình, trên mặt nhất thời vừa ngượng ngùng vừa lúng túng.



Trang Thư Tình không hề có ý trách cứ hắn, chỉ nói: “Lời của đại phu mọi người phải nghe theo, đại phusẽ không hại các ngươi, thương gân động cốt, chỉ cần làm không tốt sau này sẽ phải hối hận.”



Trang tiểu thư là ai, trước kia có lẽ còn không có người biết, nhưng sau trận động đất này,không ai làkhông biết.



Thê tử của vị nam nhân trung niên kia kích động không thôi, nam nhân giãy giụa muốn đứng lên lạy xuống, sau khi bị ngăn cản có chút ngượng ngùng xoa xoa tay nói: “Thảo dân cũng không nghị là sẽ gây thêm phiền thoái cho đại nhân, chỉ là một nhà già trẻ lớn bé đều đang chen chúc trong lều, nếu khôngnhanh chóng thu thập lại nhà cửa, một trận mưa trút xuống nữa, người chịu tội sẽ là lão nhân và trẻnhỏ, cho nên thảo dân mới…”



Đầu Lưu An Cư nóng lên, không tiếp tục kiên trì, cũng không ngồi xuống.



Trang Thư Tình lại hỏi nam nhân kia, “hiện tại ngũ quân trong thành không phải đã buông binh khí trùng kiến kinh đô rồi hay sao? không có người đến trợ giúp ngươi?”
Lưu thị nào dám ngỗ nghịch mẹ chồng, chỉ là nhẹ giọng nhắc nhở, “Nương, chuyện lần này kinh đô khôngthể thiếu Tình Nhi…”



“không thể thiếu thì nàng cũng cần phải ăn cơm, con mau đi.”



Lưu thị nháy mắt mấy cái cho Trang Thư Tình, ý bảo nàng mau dỗ Từ phu nhân, sau đó nhanh chóng đivề phía phòng bếp.



Trang Thư Tình tiếp lên kéo tay ngoại tổ mẫu nhẹ nhàng nói: “Đều nghe theo ngoại tổ mẫu, hôm nay con ở lại đây dùng cơm, hoàng cung cho dù làm đồ ăn có ngon nhưng cũng không thể thoải mái được bằng ở nhà.”



Lão thái thái lập tức cười giản cả mặt mày, liên tục vô tay nàng gật đầu, “Nếu không phải lão thái gia cứ lải nhải bên tai ta, làm như vậy không thích hợp, ngoại tổ mẫu a, mỗi ngày đều muốn cho người mang cơm đến cho con.”



Nếu thật làm như vậy, mặt của hoàng thượng sẽ bị ném đến một nơi rất xa mà không ai có thể tìm thấy, Trang Thư Tình tưởng tượng đến hình ảnh như vậy, trong lòng có chút xấu xa cười cười, “Ngoại tổ mẫu đừng vì con mà mệt mỏi, thật sự, hoàng thượng còn đang trông chờ con có thể giải quyết được thiên tai lần này, mỗi ngày đều phân phó ngự thư phòng làm rất nhiều đồ ăn bổ dưỡng cho con, nhưng chuyện phải làm thì nhiều quá, nên người liền gầy đi, chờ lần này qua là tốt rồi.”



“Chuyện cứ từng cọc từng cọc xảy đến, làm gì có như con nói, sao có thể xong nhanh chóng như vậy được.” Lão thái thái biết lời này không thể nói quá lớn tiếng, than thở một câu liền dẫn người đi, “Được rồi, ngoại tổ mẫu không ngăn cản con, ai, cũng không biết con như vậy có phải là phúc khí hay khôngnữa.”



Nếu có thể nàng cũng không muốn như vậy a, còn không phải bị buộc sao?



Nàng chỉ có thể làm được đến mức này đã là may mắn rồi, xem lại thì hình như chưa từng có chuyện gì nàng không thu thập được.



“Nếu như Bạch Chiêm dám ghét bỏ con, xem con làm thế nào thu thập hắn, người không có tư cách ghét bỏ con chính là hắn.”



nhẹ đánh tay nàng một cái, lão thái thái sẵn giọng nói: “cô nương gia có thể nói những lời này sao, phải thẹn thùng, phải ý tứ.”



“không có cách nào a, ngoại tổ mẫu, mấy ngài nay con đều coi mình là nam nhân, sắp chuẩn bị quên mất ta cũng là nữ nhân