Ác Nhân Thành Đôi

Chương 20 : Tiêu tiền như nước

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Thấy hai tỷ đệ đã tới đây, Trương Tú Nhi mới buông tha cho tiểu đệ: “Thư Hàn cũng đi? Cũng tốt, ngày nào cũng đọc sách sợ sẽ hỏng mắt, tỷ ở nhà

làm cơm chờ các người trở về. Tiểu đệ, làm xong việc thì đệ cũng nên về

đây cùng họ.”



Thật ra là muốn hắn dẫn người trở về thôi chứ gì! Trương Thư Thành bất đắc dĩ gật đầu.



”Tú Nhi tỷ, mấy ngày rồi tỷ cũng khôngra ngoài,hay chúng ta cùng đi?”



Đương nhiên Trương Tú Nhi muốn, nhưng một goá phụ, đâu thể làm như vậy:“Tỷ không đi được, trên đường các người cẩn thận một chút.”



”Cùng đi đi, đệ sẽ thuê một chiếc xe ngựa.” Trương Thư Thành trực tiếp

nói, hắn biết, lần xuất môn gần đây nhất của tỷ tỷlà khi về nhà mẹ đẻ

hai tháng trước, cũng chỉ có một mình hắn, nhưng hắn cũng không làm tốt

như vậy,nếu có hai hài tử này đi theo, tỷ tỷ sẽ không có nhiềucố kịnhư

vậy.



Xe ngựa được thuê đến, mã phu là Trương Thư Thành, Trang Thư Tình nhìn

hắn cầm roi ngựa trong tay, cảm thấy người cổ đại thật sự đa tài, cầm

được bút, vungđược roi, còn làm mua bán được.



Thấy tiểu đệ nói vậy, Trương Tú Nhi vốn muốn ra ngoàihít thở không khí,

đương nhiên sẽ không lại từ chối tâm ýnày, nâng váy nhẹ nhàng bước chân

lên xe ngựa, cả người có vẻ rất cao hứng.



Trang Thư Tình nhìn thấy mà xót xa không thôi, này nữ nhân thời đại này thật không dễ làm.



Hai gian cửa hiệu mặt tiền, một gian ở phía đông chợ, một gian ở phía tây, mọi người đi phía tây trướcrồi mớiqua phía đông.



”Có thấy được hay không?”



”Nhà phía đông này cũng được.” Muốn nói diện tích cửa hiệu mặt tiền

cũngkhông sai biệt lắm, xung quanhcửa hiệu mặt tiền ở phía đông này hoặc là cửa hàng làm đồ may sẵn, hoặc là cửa hàng là bán vải dệt, còn có một nhà viết thư, so với chợ bên phía tây kia thì hơn nhiều lắm, đường dành riêng cho người đi bộ cũng bán riêng những món hàng khác nhau, đi tới

nơi này mua này nọ, đương nhiên sẽ lo lắng từng chút.



Trương Thư Thành không hề bất ngờ khi thấy nàng lựa chọn như vậy: “Cửa

hàng phía đông này tốt nhất trong ba thành, một tháng thu được mười hai

lượng, hơn nữa cũng tốt nhất, chính vì thếtiền thế chấp mỗi thángsẽ

nhiềuhơn. Nói cách khác, nếu muội muốn cửa hàng này, ngoài bốn mươi tám

lượng rakhông tính tiền muộithuê ta.”



Bốn mươi tám lượng cũng khoảng một phần năm tài sảncủa nàng, đương nhiên Trang Thư Tình rất đau lòng,nhưng bước này chắc chắn phải đi, nàng nghĩ tới những ngày an nhàn sau này, những điều kiện ấy nhất định phải có.



”Muội chọn cửa hàng này, tiền thuê cũng là một nửa mỗi tháng sao?”



”Đúng.” Màn xe bị kéo lên, Trương Tú Nhi ngồi ở sâu bên trong, giấu kín


(*) Bản sự: việc của bản thân



”Ta sẽ cho ngươi một giá ưu đãi tối ưu, nếu ngươi không tin ta, có thể

đi mấy tiệm vải khác hỏi giá, sau đó chúng ta lại đến đàm phán.”



”Không cần, nếu lần đầu tiên giao tiếp đã đề phòng như vậy, sau này làm

saohợp tác nữa, ta cũng không nói với nương tử những lời sắc bén, nương

tử đưa giấy bút cho ta, ta sẽ viết ra giá c, nương tử nếu cảả có thể

chấp nhận, nếu thấy hài lòng, thì về sau vải trong cửa hàng của ta đều

lấy từ nơi này, như thế nào?”



”Tốt.” Dẫn người đến quầy, Vu nương tử dùng tay ra dấu mời.



Trang Thư Tình viết rõ giá đã sớm hỏi thăm lại đè ép xuống một chút, hơi sửa chữa đi một chút rồi cho Vunương tử.



Quyên hai quán, đoạn năm quán, cẩm bảy quán, lăng baquán, la ba quán, sa hai quán... Vu nương tử không khỏi ngẩng đầu nhìn hướng tiểu cô nương

tin tưởng mười phần, này giá vừa vặn trong tính toán của nàng, so với dự tính của nàng thì thấp hơn một chút, chẳng qua nếu so với nhiều khách

hàng thìcũng không đáng kể, vì ích lợinày hoàn toàn có thể bỏ qua tất cả.



”Được, thì giá này, cần bao nhiêu? Ta thử xem có đủ hay không.”



Hai người thương lượng tốt một phen, trước tiên quyết định mọi việc,

Trang Thư Tình đưa tiền đặt cọc rồiômbathước vải màu xanh da trời quay

lại, trước khi đi còn nhờ tiểu nhị của bố trang cầm vải qua.



”Đem này vải treo trên tường? Ba mặt tường toàn bộ đềutreo?” Ánh mắt

tiểu nhị nhìn Trang Thư Tình giống nhưthấy một người điên, nhà ai mua

vải không phải đều may váy, làm thế nào Trang cô nương này lại cầm vải

treo lên tường, thật lãng phí.



Trang Thư Tình không có cách nào giải thích cho hắn đây là dùng vải làm

giấy gián tường, màu xanh da trờicó màu sắc nhu hòa, cũng không phải đặc biệt thua lỗ, dùng làm giấy gián tường quả không có sai.



Đợi đến tiểu nhị giúp nàng nói dùng hồ đem ba tầng cao thấp dán lại tốt, lại cách một đoạn khoảng dùng đinh cố định lại, căn phòng lúc đầu trống rỗng lập tức lịch sự tao nhã hơn, nhìn thuận mắt không ít.



Vải dệt cũng còn lại cũng không ít, Trang Thư Tình đem phòng nhỏ bên

trong kia cũng dọn dẹp như vậy. Có lẽ với người khác, tốn những một

lượng hai bạc để làm như vậy thì quả thật là điên rồ, nhưng là một người sống mười mấy năm tại thế giới hiện đại, nàng quá rõ tầm quan trọngcủa

việc trang trí cửa hàng.



So với một cửa hàng được trang bị xa hoa cùng với mộtcửa hàng trang trí

đơn giản trước, thì quần áo ở cửa hàng được trang trí công phu luôn có

giá bán caohơn.