Ác Nhân Thành Đôi
Chương 204 : Tìm đường
Ngày đăng: 23:53 21/04/20
Nhận được sự duy trì của viện trưởng, Trang thư Tình đã có quyết định.
Nếu những chuyện kia chỉ là giấc mơ, nàng cũng hi vọng có thể trở lại giấc mơ đó một lần nữa, để nàng có thể tạm biệt những người ở đó, để nàng có thể gặp lại người kia một lần.
Cho dù đó chỉ là nhân vật hư cấu trong giấu mơ, nàng cũng không muốn hắn thương tâm.
Người kia không đáng phải sống trong sợ hãi, bất cứ cảm xúc tiêu cực gì cũng không nên thuộc về hắn, không nên xuất hiện trên nét mặt hắn.
Mà nếu như, nếu như đó không phải là một giấc mơ, nếu như... đó thật sự là cơ duyên của nàng... Nếu như có thể lựa chọn, sẽ không có gì vướng bận mà lựa chọn ở lại.
không được nghĩ, hiện tại không phải là thời điểm để suy nghĩ những chuyện này, Trang Thư Tình tự nói với bản thân, nếu như thật sự phải suy nghĩ, thì trước hết phải xác định những chuyện kia có phải là giấc mơ hay không, Hay là do tinh thần nên không ổn định mới có thể tưởng tượng ra được những chuyện như vậy.
Trở về nhà, đóng cửa lại, Trang Thư Tình đứng ở trước cửa liều mạng hồi tưởng lại những chuyện trước khi mơ giấc mơ kia nàng đã làm những thứ gì.
Sau khi tan tầm trở về nhà tùy tiện ăn một chút, sau đó, mở máy tính.
đi đến trước bàn học, mở máy tính ra, xem chút tin tức, về nhạc vừa đọc sách y... Đúng rồi, chính là cuốn sách này.
Cầm cuốn sách bên trên tay, Trang Thư Tình tiếp tục suy nghĩ, hình như vào lúc 10 giờ nàng có nhận một cuộc điện thoại, là do bạn học cũ gọi tới, hẹn thứ bảy tuần này sẽ mang viện trưởng đến chỗ của nàng để kiểm tra sức khỏe.
Tiếp tục suy nghĩ những chuyện sau đó, tiếp sau đó là như thế nào nữa? Đúng rồi, tắt máy tính, uống một ly nước ấm, sau đó tắm rửa. Sau đó thay bộ áo ngủ ngày đó, nàng lại sắp xếp một số chuyện, làm xong cũng vừa đúng 11 giờ. Sau đó lên giường.
Đợi đến khi nàng mở mắt ra thì đã là Trang Thư Tình.
Trang Thư Tình nằm trên giường, cố gắng để ngủ. nàng thôi miên chính mình, sau khi tỉnh ngủ, nàng sẽ lại là Trang Thư Tình.
một lúc lâu mới vất vả ngủ được, ngày thứ hai mở mắt ra. vẫn là trần nhà màu trắng, vẫn là căn phòng nàng đã mua.
Nản lòng che mặt, trang thư tình cổ vũ bản thân, không thể hấp tấp, một ngày không được thì hai ngày, hai ngày không được thì 10 ngày 20 ngày. Nếu như lại không được, thì nàng sẽ nghĩ biện pháp khác.
Lưu Chân Chân ý nhíu mày, “ Tớ chưa nghe cậu kể chuyện này, cậu học tây y vậy sao phải đến chỗ này của tớ làm thú y?”
“Bởi vì tớ bị người ta hất một thùng nước bẩn không ngẩng đầu lên nổi, thanh danh đã bị hủy hết, không có bệnh viện nào dám thuê tớ.” Chuyện năm đó khiến nàng vô cùng thống khổ, nay nhắc đến lại nhẹ bẫng, Thậm chí lời nói còn mang chút chế nhạo, ừm, cảm giác không sai.
Nhìn ánh mắt kỳ quái của Lưu Chân Chân, Trang Thư Tình cười vô cùng tiêu sái, “Cậu cũng biết là tớ cần tiền, nếu tiếp tục so đo những chuyện như vậy thì làm sao có thể sống sót, cho nên tớ đi học Thú y hai năm, chứ không làm sao? Cậu nghĩ giấy phép của tớ là giả?”
“Tên vương bát đản nào dám hắt nước bắn lên người cậu?”
“Chuyện cũ rồi, trước kia không phải cậu nói Lưu gia ở trong y dược thế gia ai cũng không thể chen lọt hay sao? Công việc bác sĩ không thể làm giả được, bọn họ có thể may mắn lợi dụng tớ để thoát khỏi một kiếp, nhưng lần sau thì chưa hẳn, bây giờ trèo càng cao thì sau này té sẽ càng đau, cứ chờ đi.”
“Là cậu quá hiền.” Lưu Chân Chân bĩu môi, “Nếu như cậu là bác sĩ, xem ra không cần phải đưa cậu đến bệnh viện, chậc, vào cửa tiệm cua tớ đám thú y kia thật đúng là may mắn, có một người học y mười năm xem bệnh cho chúng nó.”
Lưu Bác cẩn thận gấp lại đơn thuốc bỏ vào túi, sau khi biết được nàng là người học y mười năm, ánh mắt hắn nhìn nàng quả thật nặng hơn rất nhiều, là lừa hay là ngựa, kiểm tra xong rồi nói, “Trong vòng hai ngày nay có thể cho tôi cách liên lạc với cô được không?”
“Có thể.” Trang Thư Tình sảng khoái đáp ứng, nhìn hai huynh muội có chuyện muốn nói, nàng rất thức thời đi ra ngoài.
Lưu Chân Chân đi đến bên cửa sổ, như có đăm chiêu nhìn bóng dáng của Trang Tình, nàng cảm thấy Trang Tình mấy ngày nay có chút kỳ quái, nhưng nếu nói kỳ quái ở đâu nàng thật không nói ra được, điều suy nhất nàng có thể khẳng định là Trang Tình đã gặp phải chuyện gì đó.
“anh hai, anh không thể để cô ấy chịu thiệt.”
“Em cho cô ấy là em hay sao?” Lưu Bác sóng vai cùng đứng với nàng, cùng nhìn theo bóng dáng của Trang Thư Tình, “Đầu tiên nói là có ba phương pháp, nhưng lại ghi có một, em nói thử coi, nếu như phương pháp này là thật, ta lại không đưa cho nàng đủ những lợi ích mà nàng cần, không chừng nàng sẽ đem hai phương pháp kia đưa cho những người khác trong Lưu gia, để bọn họ cùng lên võ đài với ta?”
Lưu Chân Chân nháy mắt hỏi, “Trang Thư Tình có lợi hại như vậy sao?”
Lưu Bác khẳng định nói, “Có.”
nói không chừng còn lợi hại hơn rất nhiều so với những gì hắn đoán.