Ác Nhân Thành Đôi

Chương 206 : Đi vào giấc mộng

Ngày đăng: 23:53 21/04/20


Lưu Bác nhíu mày, “Trang tiểu thư là người thông minh, chắc cũng biết được

đạo lý: tài có bao nhiêu thì cơm ăn bấy nhiêu, cho dù là đối với mình,

hay là người khác đều sẽ có lợi.”



“Tôi biết, tôi nói chuyện vào công ty không phải là vào chức quản lý, mà là ở vị trí thích hợp với bọn họ, nếu học kế toán thì vào tài vụ, Nếu

chỉ mới tốt nghiệp trung học, Vậy thì vào xưởng, anh Lưu cảm thấy thế

nào?”



“Yêu cầu cô đương nhiên không quá đáng.” Lưu Bác sửa lại dáng ngồi,

thưởng thức trong mắt không thể nào che giấu, “Tôi rất kinh ngạc, Trang

tiểu thư thế nhưng có thể tận tâm đối với cô nhi viện như vậy, xã hội

hiện tại, người biết tri ân cũng không nhiều.”



Trang Thư Tình nhíu mày, tiếp tục nói ra quyết định của mình, “Tôi có

việc cần có sự giúp đỡ của luật sư, không biết anh có thể giới thiệu cho tôi người đáng tin cậy, tôi tính mở một tài khoản trong ngân hàng, tiền lãi hàng năm sẽ được đưa vào đó, hàng tháng cố định gửi tiền đến cô nhi viên. Sau này những đứa nhỏ trong đó lớn lên có thể làm chút buôn bán

nhỏ, cũng có thể đóng góp cho cô nhi viện, cụ thể phải làm thế nào, đành phải nhờ người có chuyên môn rồi.”



Lưu Chân Chân lúc này đã ngồi xuống bên người Trang Thư Tình, muốn nói

gì đó, nhưng lại bị cái liếc mắt của anh trai khiến cô chỉ có thể im

lặng.



“Theo tôi được biết, hiện tại trong cô nhi viện có ba mươi hai đứa trẻ, số tiền lớn như vậy…”



“Về sau sẽ nhiều lên, Lưu tiên sinh có tin hay không?”



Anh tin, cho dù có không quan tâm đến đứa nhỏ của mình, thì điều kiện

của con hắn cũng sẽ tốt hơn những đứa trẻ trong cô nhi viện rất nhiều,

bản tính con người chính là như thế, không liên quan đến thiện ác.



Nhưng mà, “không biết tôi có hiểu sai ý của Trang tiểu thư không? Vì sao tôi lại cảm thấy ngữ khí của cô càng giống như ủy thác, việc này, về

sau Trang tiểu thư có thể tự mình quản lí không tốt hay sao?”



“Tôi có chuyện khác cần phải làm.” ngữ khí rất nhẹ, nhưng cả hai anh em

đều có thể nghe được sự nghiêm túc trong giọng nói của cô. Lưu Bác đoán, cô an bài nhiều chuyện như vậy, vì trong lòng có chuyện quan trọng muốn làm.



“Sẽ không phụ sự tín nhiệm của cô.”



Trang Thư Tình đột nhiên cười, người nghiệm chứng phương thuốc kia có thể tin được?”



“Là thuộc hạ của tôi, sau này vị trí trong công ty cũng có chỗ của bọn họ, có gì không ổn?”



“Kết quả như thế nào anh vẫn chưa nói cho tôi.”



Trong lòng Lưu Bác chuyển qua vài loại ý niệm trái với lương tâm. Nhưng

lời cũng không dừng lại, “Bọn họ xác định đây là một phương thuốc dưỡng

thân rất hiếm có”.



“Nếu như bọn họ thật sự được anh tín nhiệm, vậy tôi yên tâm.”



“Phương thuốc có vấn đề?” Lưu Bác lập tức phản ứng được, nhưng bọn họ đã kiểm tra qua, sau đó đều vô cùng vui mừng xác nhận đây đúng là một
không thúc giục.” Trang Thư Tình Cầm lấy một phần thủ tục Đọc lại kĩ

càng, sau đó đưa cho luật sư, vừa giới thiệu cho Lưu Bác, “Đay là Trịnh

Ninh, luật sư của tôi, cũng sẽ là người theo dõi số tiền trong tài

khoản, về sau hai người hẳn là sẽ có không ít cơ hội tiếp xúc, Trịnh

luật sư, đây là Lưu Bác, Lưu tiên sinh.”



Hai người đều đã nghe qua đại danh của đối phương, bắt tay nhau liền coi như nhận thức.



“Tôi sẽ gửi cho anh một phần hợp đồng mà Trịnh luật sư đã đề xuất, Lưu

tiên sinh cứ từ từ xem thử có vấn đề gì hay không, nếu không có, chúng

ta nhanh chóng ký đi.”



Lưu Bác suy nghĩ một chút, hắn không có vấn đề gì, chi tiết còn phải nhờ luật sư cân nhắc, “Hai giờ chiều ngày mai gặp ở Tân Giang lâu.”



“Được.”



Lưu Bác vừa đi, Trang Thư Tình cũng để luật sư ra về, giữ lấy Lưu Chân

Chân ngồi xuống bên cạnh mình, nhẹ giọng nói: “Cậu lại mời một người.”



“Còn cần cậu nói, vào thời điểm câu hợp tác với anh trai tớ, tớ đã sớm

dự liệu đến.” hốc mắt Lưu Chân Chân có chút hồng, nhưng vẫn cười, “Cậu

đã hợp tác với anh trai tớ rồi, về sau sợ là sẽ ít gặp cậu hơn, đại ca

của tớ rất có hảo cảm với cậu, nếu không, hai ngươi thử xem.”



Lời nói nghe như vui đùa nhưng Trang Thư Tình biết nàng nói thật, ánh

mắt Lưu Bác nhìn nàng có chút thay đổi, nhưng nàng biết, trong đó có lẽ

có yên mến, có thưởng thức, càng nhiều những thứ khác, nhưng duy độc lại không có tình yêu đơn thuần.



Nàng đã tự mình cảm nhận được một thế nào là tình yêu đơn thuần, làm sao còn có thể để những thứ này vào mắt, Lưu bác không phải người có thể

mang đến tình yêu cho nàng, hắn là người làm ăn, lợi ích luôn đặt lên

hàng đầu.



“Chân Chân, thân thể ta không tốt, sợ là không vào được cửa của Lưu gia, nhưng mà chúng ta là bằng hữu, tớ vẫn sẽ nhớ cậu.”



“Lời này sao nghe vào tai lại kỳ cục như vậy.” Chân Chân cũng biết hi

vọng không lớn, lời Trang thư Tình cũng nằm trong dự đoán của nàng, chỉ

là có chút đáng tiếc.”



Trang Thư Tình cười cười đứng dậy, nhìn xung quanh nơi mà nàng đã cư trú hơn hai năm, trong lòng yên lạng ghi nhớ tùng thứ.



“Nhưng mà tớ thấy gần đây sắc mặt của cậu càng ngày càng không tốt, nếu

có rảnh thì nhất định phải đi làm kiểm tra, bằng không, tớ đi với cậu?”



“Bệnh viện tớ quen thuộc hơn cậu, còn cần người đi cùng sao? Yên tâm, sự tình tớ thu xếp ổn thỏa rồi lại đi.”



Nơi đó là nơi đầu tiên nàng làm việc, nhất định là muốn đi, còn bệnh

viện kia, có thể cự tuyệt nàng làm bác sĩ, nhưng có thể cự tuyệt nàng

làm bệnh nhân sao?