Ác Nhân Thành Đôi
Chương 219 : Hoàng thượng triệu kiến
Ngày đăng: 23:53 21/04/20
Trang Bình Chí chuẩn bị trở về Khê Thủy trấn.
Với hắn mà nói, chuyến đi lần này thật sự không hề đến không, nếu như
hắn không tận mắt chứng kiến, hắn cũng không thể tin tưởng, một nữ tử
của Trang gia lại có quyền thế đến như vậy, được mọi người tâng bốc đến
như vậy.
Hắn không phải người trẻ tuổi, nhưng mỗi khi nói đến, hắn đều cảm thán nàng làm được như vậy cũng không phải dễ.
Sống đến tuổi này, hắn hiểu rất rõ đạo lý, thiên hạ này không có bữa cơm nào mà miễn phí, hiện tại nàng có được bao nhiêu, nàng trả giá bấy
nhiêu mới có được.
Ở nơi mà bọn họ không thấy, vào thời điểm bọn họ không biết, Thư Tình đã làm được đến mức này,
Nàng từng mang mãnh thú trong núi áp chế phản loạn, từng thay máu để cứu mạng hoàng thượng, lấy thân phận nữ tử để giám quốc, cũng bởi vì có
nàng mà trong trận động đất lớn như vậy phần lớn dân cư trong thành mới
có thể bảo toàn tính mạng, đem tổn thất ép đến thấp nhất.
Nàng đã từng hôn mê mười một ngày, nhưng không hề tìm thấy được nguyên
nhân của bệnh, cuối cùng phải nhờ đến đại sư của tăng trí tự mới có thể
cứu về được một mạng, tuy rằng không có ai biết rõ, nhưng tất cả mọi
người đều đoán rằng nàng mệt nhọc quá độ, áp lực quá lớn, cho nên khi
Bạch công tử vừa mới trở về nàng liền thả lỏng khiến cho cơ thể chưa kịp thích ứng dẫn đến hôn mê sâu.
Những chuyện này, bọn họ đều không biết.
Nàng cũng không nói nàng đã trả giá bao nhiêu, chỉ bảo bọn họ ước thúc
những đệ tử có tư chất trong tộc, đợi Trang gia đến ngày quật khởi.
Nàng mang đến vinh quang cho gia tộc, nhưng việc nàng làm, viết ra cũng khó kể hết.
Hắn không chút nghi ngời, nếu như tộc nhân gây ra chuyện không thể vãn
hồi, nàng sẽ không chút do dự gạt bỏ Trang gia, cũng giống như toàn gia
của Trang Trạch Lương vậy.
Nhưng hắn cũng tin tưởng, nếu như Trang gia có người biết tiến lên phía
trước, nàng chắc chắn sẽ mang đến cho bọn họ hỗ trợ rất lớn.
Nha đầu này, nàng còn quyết đoán và cường thế hơn cả nam nhân, cũng càng là người có thể cầm được thì buông được.
Hắn phải làm, là quản tốt tộc nhân, khiến mọi người nhớ kĩ từng thứ mà nàng đã trả giá.
Biết tính toán của tổ bá phụ, Trang Thư Tình cũng không ở lâu, “Khê Thủy Trấn non xanh nước biết, là một nơi tốt để mọi người có thể dốc lòng
đọc sách, những vị phu tử con đã mời đến đều là người có học vấn, mong
bá phụ sắp xếp tốt cho bọn họ, cũng mong bá phụ nhắc nhở các vị đệ tử
trong tộc dốc lòng cầu học, những chuyện lúc trước con đã ứng con đều
nhớ kỹ, măt khác.”
Ôn Đức bước ra khỏi phòng nói, “Trang tiểu thư, hoàng thượng đang chờ.”
Đoàn người đi vào nghi thiên điện, thời tiết như vậy, hoàng đế cũng đang che chăn mỏng ngồi ở trên giường, Bạch Chiêm an vị bên giường, khí thế
của hắn ai cũng không thể làm ngơ.
Chu Tri Tiếu không nghĩ tới Bạch đại ca cũng ở đây, chân hơi ngừng lại,
sau đó cách Trang tỷ tỷ xa một chút, mấy ngày nay hắn sống không hề dễ
chịu, nếu không phải những thứ hắn học vô cùng thiết thực, rất có nhiều
ích lợi cho hắn sau này, hắn thật hoài nghi bạch đại ca là đang muốn thu thập hắn.
Nếu Bạch Chiêm biết suy nghĩ trong lòng hắn, nhất định sẽ nói trắng ra, đúng vậy, ta chính là muốn thu thập ngươi.
Dám đánh chủ ý đến Hữu Phong, coi hắn chết rồi?
Trang Thư Tình nghĩ hiện tại đang ở trước mặt trưởng bối, cũng không làm càn giống trước kia.
Còn chưa làm gì, hoàng đế liền vậy tay với nàng, “lại đây ngồi.”
Ôn Đức chuyển ghế đến đặt bên cạnh bạch Chiêm, trong đầu nàng suy nghĩ rất nhiều, những cũng không làm trái ý hoàng đế.
Mọi người Trang gia há hốc mồm nhìn đãi ngộ của Trang Thư Tình, lúc này cũng bất chấp nhiều, lập tức quỳ xuống hô vạn tuế.
”Bình thân, ban ngồi.”
”Tạ hoàng thượng.”
Mấy người đặt mông ngồi xuống, thời cũng không dám thở mạnh.
“Không phải con có ý kiến với trẫm nên không đồng ý tiến cung sao? Có Bạch Chiêm ở đây, trẫm có thể làm gì tộc nhân của con.”
Trang Thư Tình từ đầu tới cuối cũng chưa từng sợ hoàng đế, ở chung lâu
như vậy cũng càng không biết sợ, lời phản bác liền ra khỏi miệng, “Con
nào giám có ý kiến gì với ngài, hiện tại rốt cục còn có thể thanh nhàn,
ngài còn không cho con mỗi ngày trốn trong nhà ngủ.”
“Không có tiền đồ.” Hoàng đế trừng nàng, “Con không thể vào cung trò
chuyện với trẫm sao? Bằng không thì giúp Chiêm Nhi chút việc nhỏ cũng
được, mới có vài ngày, quan viên trong triều đều bị hắn hành không ra
hình người.”
“Chuyện này con không xen vào.” Trang Thư Tình nhẹ giọng than thở một
câu, sau khi phục hồi tinh thần lại không tiếp tục nói nữa.
Nhất cử nhất động của nàng điều khiến cho mấy người Trang gia cảm thấy
bớt căng thẳng, nàng chưa bao giờ khiến cho bọn hắn lo lắng quá nhiều.