Ác Nhân Thành Đôi

Chương 27 : Lại gặp nhau

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Tìm chút vải sạch sẽ, lại lau qua nước ấm, đem vật nhỏ cẩn thận thu thập sạch sẽ, đắp chút thuốc lên miệng vết thương, đem chỗ bị gãy xương bên

chân trái cố định tốt bằng ván gỗ nhỏ.



Trong quá trình này hẳn là đau, vật nhỏ đều khẽ run run, nhưng không có

mảy may di động, ngẫu nhiên hừ hừ hai tiếng, khiến Trang Thư Tình càng

thêm đau lòng.



Tìm bộ quần áo cũ lấy ra làm chỗ ở cho nó, Trang Thư Tình nhu nhu đầu nhỏ của nó, “Có thể nghe hiểu được ta lời nói hay không?”



Vật nhỏ cọ cọ lòng bàn tay nàng, “Rống rống.”



Cái này Trang Thư Tình liền xác định chính mình không phải sinh ra ảo

giác, nàng thật có thể nghe hiểu nó lời nói, nó đang nói Thơm thơm.



”Ta rất thơm?”



”Rống.”



Nghe được câu trả lời khẳng định, Trang Thư Tình đã có chút hiểu, động

vật rất thông minh, ai là thật tâm đối đãi nó, ai có thiện tâm, ai mềm

mại dễ khi dễ, loại người này khi chúng nó gặp mặt gần, nếu có thể tạo

cho chúng nó cảm giác an toàn, thì dù đối phương có vẻ mặt hung ác chúng cũng chẳng sợ.



Tương phản, có một số người có gương mặt thiên sứ, nhưng tiểu động vật

lại không hề thân cận, bởi vì đông vật sẽ có loại cảm giác phát ra từ

người bọn họ, bán đứng bản tính thật của họ.



Đời trước nàng mặc dù nghe không hiểu lời nói của chúng nó, nhưng đối

với tập tính chúng nó cũng có thể lí giải, khi nàng bị người hãm hại ngã xuống đáy cốc, là chúng nó phụng bồi nàng, giúp tâm trí nàng bình tĩnh, cũng bởi vì như thế, tâm thái nàng mới xảy ra biến hóa, không lại là vì sinh tồn, vì nhiều kiếm tiền mới làm thú y, không phải vì trong lòng

lúc nào cũng mong sẽ có một ngày có thể lại trở thành bác sĩ, mà là từ

đáy lòng tiếp nhận nghề nghiệp mới của chính mình, dần dần mới thoải

mái.



Thói quen bị động vật ngày ngày vây chung quanh, sau khi đến nơi này

nàng có chút tiếc nuối, cũng nghĩ qua ít hôm nữa an ổn rồi sẽ đi nuôi

một đám tiểu miêu tiểu cẩu, hiện tại có thể thực hiện trước, cũng tốt.



Nàng đã từng nhờ vào hiểu biết tập tính của chúng nó mới có thể hiểu

được ý tứ mà chúng nó muốn biểu đạt, hiện tại có thể nghe hiểu lời nói

chúng nó thế thì càng tiện, về phần những thứ khác, nàng tạm thời còn

chưa nghĩ nhiều như vậy, nói không có hại cũng không phải.



Nhưng mà việc này không thể để người đời kì thị nàng khác người.



”Tỷ tỷ, ta vào được không.”



Sờ sờ đầu vật nhỏ, “Vào đi.”



Trang Thư Hàn bưng một chén nước cơm bốc hơi nóng tiến vào, liếc mắt nhìn vật nhỏ, đặt chén đến trước mặt nó.



Bát hơi cao một chút, Trang Thư Tình thử độ ấm, đem vật nhỏ để ở trên

tay đưa vào miệng bát, vật nhỏ ngửi mùi hương, khẩn cấp há to mồm để


”Đây là...”



Bạch Chiêm thú vị chờ xem nàng thế nào giới thiệu chính mình.



”Đây là Bạch công tử, từng có đại ân với tỷ đệ chúng ta.”



Vu nương tử giật mình, “Nguyên lai là ân nhân, ngươi thế nào lại không

mời ân nhân vào trong cửa hàng, ngay cả trà nóng đều không có, một hồi

ta để tiểu nhị đưa tới cho ngươi.”



”Đa tạ nương tử.”



Vu nương tử vẫy vẫy khăn, tiến vào trong cửa hàng.



Trang Thư Tình tự mình đi mở cửa.



Bạch Chiêm dường như không có xương cốt hai tay ôm ngực dựa vào trên ván cửa, “Ngươi đối ai đều thành thực như vậy?”



”Công tử cảm thấy không ổn?”



”Có chút ngoài ý muốn, ta cho rằng người thành thực trên đời này đều chết hết rồi.”



”Chính là công tử chưa tiếp xúc tới thôi.” Vào cửa, cố sức đem tấm ván

gỗ từng khối lấy xuống, Bạch Chiêm nhìn, ép xuống suy nghĩ muốn tiến lên hỗ trợ.



Hắn thậm chí có chút ngứa tay, muốn thử xem này tấm ván gỗ này có thực sự rắn chắc hay không.



Một lát sau liền mở ra rất nhanh.



Cửa liền mở ra, Bạch Chiêm vào, nguyên tưởng rằng cửa hàng chưa khai

trương sẽ lộn xộn, đi vào mới phát hiện trong phòng cái gì cũng đều

không có, cũng không giống như cửa hàng.



Trong phòng càng lúc càng sáng, lúc này trên tường đặc biệt liền nhìn ra.



”Cũng là cửa hàng mới, ngươi tính toán bán cái gì.”



”Đồ may.” Vỗ vỗ tay, Từ cửa trước ôm Niệm Niệm tiến vào căn phòng sạch

sẽ, lại đi vào phòng nhỏ bên trong đem hai chiếc ghế nhỏ ra, “Địa phương đơn sơ, mong công tử bao dung.”



Bạch Chiêm cũng là không có gì cố kị, dùng chân câu ghế lại tùy ý ngồi xuống.



Nếu Liễu tứ tiểu thư ở trong này, đại khái sẽ hận không thể lột tàn ti

ngàn năm trên người hắn làm thành xiêm y, miễn cho bị hắn đạp hư như

vậy.



Vu nương tử trong thời gian này để tiểu nhị nhấc ấm nước sôi qua đây,

còn có thêm hai tách trà, trong chén thả lá trà, tuy rằng lá trà rất thô ráp, nhưng có trà này dù sao cũng là thứ quý giá, bình thường chính

mình cũng luyến tiếc uống, có thể để Trang Thư Tình cầm đến đãi khách đã xem như coi nàng thành người thân thiết.