Ác Nhân Thành Đôi
Chương 32 : Có tiền
Ngày đăng: 23:51 21/04/20
“Ngoài ra còn có một việc, hiện tại ta đang thuê nhà ở, nơi đó nam nhân
ra vào cũng không tiện. Cho nên Hướng Tả, ngươi ủy khuất một chút, trước tiên cứ ở trong cửa hàng. Qua một thời gian ngắn ta lại đi thuê chỗ ở
cho ngươi.”
Trong mắt Hướng Tả xoẹt qua một điểm dị sắc không thể nhận ra, đi theo
công tử, người nào mà không biết, có người đối xử tử tế với hạ nhân,
cũng có người lo lắng cho hạ nhân, nhưng sẽ không có khả năng vì không
tìm được một chỗ ở tốt cho hắn mà gươngmặt lại hiện lên vẻ áy náy.
Điều này khiến Hướng Tả nhìn chủ tử mới mà công tử sai hắn tới hầu hạ
bằng một con mắt khác, hắn cũng nhận thấy, nàng không đối đãi với hắn
như với hạ nhân, hoặc là vì trong nhận thức của nàng, nàng cũng không vì bọn họ là hạ nhân mà xem nhẹ.
Bất kể như thế nào, người như vậy rất khó khiến người ta không yêu thích.
Hướng Tả nhẹ nhàng thở ra, nếu như công tử thật sự đưa hắn đi hầu hạ một đại tiểu thư điêu ngoa, hắn cũng chỉ có thể chấp nhận, tuy nhiên khi
biết được chủ tử mới này là người dễ hầu hạ, hắn vẫn thật cao hứng.
Trang Thư Tình nào biết được suy nghĩ của Hướng Tả, không có biện pháp,
nàng sống gần ba mươi năm ở thế giới kia, luôn nghĩ cả đời sẽ suy nghĩ
vì các em trai, em gái trong cô nhi viện, đột nhiên thân phận lại có sự
thay đổi lớn như bây giờ, quan niệm đã hình thành từ lâu trong đầu nàng
cũng không thể nói bỏ là bỏ.
Dù nàng biết ở đây, cũng có một số nhà có tiền đối với hạ nhân động chút là đánh mắng, coi mạng người như cỏ rác, theo như pháp chế của xã hội
nàng sống kiếp trước, đối với xã hội phong kiến lúc này, nàng còn chưa
thích ứng được.
Nói lại rõ ràng chuyện trong cửa hàng xong, lại ở bên cạnh chiếu cố một
ngày, Trang Thư Tình cứ yên tâm nhàn hạ, tuy rằng hoa văn còn đủ dùng,
nhưng mỗi một ngày lại giảm bớt, còn ở chỗ mấy dệt nương cũng càng ngày
càng giảm đi, thời gian rảnh của nàng lại càng ngày càng ít.
”Trách không được mưa càng lúc càng lạnh, một lát nữa mưa đến, không mặc thêm áo sẽ chịu không nổi.” Trương Tú Nhi cẩn thận bỏ đồ thêu xong vào trong rổ, xoa xoa tay, tuy rằng nàng không biết đây là loại vải dệt gì, nhưng cầm ở trong tay tất nhiên biết là vật quý giá, trong ngày thường
đều thật chú ý, sợ làm dơ, làm hỏng.
Khi tỷ đệ Thư Tình chuyển đến sống, cuộc sống của nàng ngày càng tốt hơn nhiều, không chỉ có người làm bạn, sinh hoạt cũng dư dả không ít.
Hiện tại Thư Tình lại đem tiền đặt cọc trả cho bộ áo nàng làm, không cần nàng làm nhanh, chỉ cần làm tốt, lúc trước dệt nương không đồng ý với
đề nghị này nhưng nàng không hề nghĩ ngợi liền gật đầu, vốn chỉ nghĩ sẽ
giúp được cho Thư Tình, bất quá mấy ngày trôi qua nàng cũng biết là nàng chiếm tiện nghi.
Nàng không phải người khôn khéo, nhưng cũng biết đạo đạo lí làm người,
bạc hàng tháng nàng có thể kiếm ra đều nhiều hơn lúc trước mấy lần.
không giống với những loại vải khác, Bạch Chiêm dừng ánh mắt trên một
đóa đóa hoa bỉ ngạn, không biết vì sao, hắn lại cực kỳ thích loại hoa
này, lúc trước hắn chưa từng xem qua hoa.
”Mượn phòng dùng một chút.” Nói xong cũng không đợi Trang Thư Tình đáp ứng liền thẳng hướng đi vào trong phòng.
Hướng Tả vội nói: “Chưởng quầy, ta vào xem.”
Trang Thư Tình gật đầu, cảm thấy cũng có chút hoài nghi Bạch công tử có phải không tự mặc quần áo được.
Nàng đúng là xem thường Bạch Chiêm, hắn nhiều năm chạy theo mẫu thân ở
bên ngoài, còn có thể làm ra những chuyện vượt qua tất cả dự kiến của
mọi người.
Hướng Tả đi ra liền đóng cửa lại, hành lễ rồi tiến lên giúp đỡ hắn sửa sang lại.
Bạch Chiêm hắn một thân đại gia động tác thoải mái, nhàn nhàn hỏi: “Buôn bán thế nào?”
”Xem cửa hàng này làm ăn cũng không phải quá tệ, mỗi ngày thu vào khoảng hơn 150 lượng, không quá nhiều cũng không phải quá ít.” Chuyển hướng
tiếp tục sửa đồ, Hướng Tả thấp giọng nói: “Chưởng quầy lúc trước hẳn
chưa từng buôn bán, rất nhiều chuyện lúc trước cũng không nghĩ đến, hiện tại mới bắt đầu đều đem lỗ hổng từng chút từng chút lấp đầy, thuộc hạ
sợ sẽ khiến nàng hoài nghi, một số việc cũng không dám xen mồm vào.”
”Việc này các ngươi không cần phải xen vào, khiến nàng chịu thiệt một
chút, khi chịu thiệt thì tự nhiên sẽ có kinh nghiệm.” Bạch Chiêm giống
như đã quên ba người này là hắn phái đến, khiến hắn nói như không xem ra gì vậy, trước mắt đã có tính toán gì?
Hướng Tả chỉ dám trợn trắng mắt ở trong lòng, không cần trần đại tổng
quản nhắc nhở hắn cũng tuyệt sẽ không đi chọc vào công tử, để công tử tự đi ép buộc mình sẽ tốt hơn đến ép buộc những người đáng thương như bọn
họ.
”150 lượng có đủ để mua một bộ trang phục này không?” Bạch Chiêm nhìn người cầm tay áo hắn run lẩy bẩy, hỏi.
Hướng Tả không biết phản ứng sao cho thích hợp nhất, vải thiên tằm ti dù cho có tiền có thể mua được sao? Còn nghĩ dùng 150 lượng để mua một
bộ?Dù là một góc vải nhỏ trên tay áo cũng không mua được đi?!
Đợi không thấy hắn đáp lại, Bạch Chiêm nhíu mày nhìn, lại hỏi, “Có thể hay không?”
”Công tử, vải thiên tàm ti dù có tiền cũng không mua được...”
”Thì ra không thể.” Bạch Chiêm tự mình lý giải ý nghĩa trong lời nói của Hướng Tả, sinh ý trong cửa hàng phải tốt một chút mới được. Mỗi ngày
đều bận việc như vậy mà ngay cả một bộ quần áo cũng mua không nổi, việc
buôn bán này sao có thể nói là tốt. ()