Ác Nhân Thành Đôi
Chương 35 : Bại lộ
Ngày đăng: 23:51 21/04/20
Không biết là khi mình nghĩ đến người của Đổng gia, thì Hướng Tả làm
việc ngược lại không che lấp nhiều như vậy, “Ở nơi này khai trương cửa
hàng quả thật thích hợp, chỉ cần những thứ này hợp tâm ý bọn họ, các
công tử tiểu thư đều có thể bỏ bạc ra mua, chúng ta lại ở giữa châm ngòi một chút, kích thích tâm tư so bì của bọn họ, không cần lo không buôn
bán được.”
”Cửa hàng nơi này thuê có tốt không?”
”Cái này ta cũng chưa tính kĩ, bởi vì không biết chưởng quầy sẽ thuê cửa hàng lớn cỡ nào.” Ngừng lại một chút, Hướng Tả lại nói: “Ta cảm thấy
nếu quá nhỏ sẽ không được, còn có vẻ hẹp hòi quá mức.”
”Cửa hàng quá lớn thì ta thuê không nổi.” Trang Thư Tình tính toán một
lúc, cắn răng một cái, lòng đã có quyết định, nói: “Tiền thuê hàng tháng không thể vượt qua ba trăm lượng, còn nữa, tốt nhất là có thể xong
trong một quý (*).”
(*) một quý = Ba tháng
Theo quy củ, giao tiền thuê nhà còn phải giao tiền thế chấp, cộng lại ít nhất phải đến 1200 lượng, hiện trong tay nàng tổng cộng cũng chỉ có
1600 lượng, còn phải đặt mua cho cửa hàng những thứ đồ tốt một chút...
Vừa nãy còn cảm thấy bản thân mình có chút kham không nổi, một cửa hàng thuê rồi còn phải quyét dọn trước sau một hồi.
Nhưng khi nghĩ đến những món hàng thượng phẩm cùng món lãi kếch xù, nàng liền không thể chặt đứt ý niệm này, chỉ mong rằng cửa hàng buôn bán
ngày càng tốt.
Người a, quả nhiên là có lòng tham, Trang Thư Tình ở trong lòng thầm
mắng chính mình một phen, rồi lập tức liền ném ra sau đầu, đi bận tâm
biện pháp khác.
Bạch Chiêm nửa híp mắt nhìn về phía Trần Nguyên, “Nói ngắn gọn, Hướng Tả đã bại lộ.”
Trần Nguyên còn không kịp gật đầu, Bạch Chiêm lại nói: “Vô dụng.”
Trần Nguyên kém chút cắn đầu lưỡi chính mình.
”Công tử...”
”Hiện tại cửa hàng của ta có bao nhiêu?”
”Hồi công tử, người có sáu cửa hàng, ba cửa hàng tự buôn bán, ba cái còn lại thì cho người khác thuê.”
”Thu hồi hết, để nàng tự đến chọn.”
Trong phòng không có giá lớn, cao nhất cũng chỉ đến trước ngực, trên tường cũng làm một số ngăn tủ nhỏ trang trí bên trong.
Trang Thư Tình có thể tưởng tượng được trước kia trên lầu này trưng bày
những vật phẩm quý giá của nhiều địa phương, không cần nhiều, chỉ cần
đặt mấy thứ ít ỏi cũng có thể kiếm về rất nhiều vàng bạc.
”Chưởng quầy cảm thấy thế nào?”
”Rất tốt.” Trang Thư Tình đi chung quanh tham quan một, rồi nói: “Dưới
lầu phân ra làm đôi một nửa để các loại vải dệt, một nửa thì bố trí
thanh lịch, mang lên một bộ bàn trà tốt nhất để chiêu đãi khách nhân, ở
trên tường treo lên vài món đồ thêu đa dạng tinh xảo, lại chế tác một
bản hoa văn tinh mỹ treo lên, mấy cái giá này cũng đừng cất đi, bố trí ở chỗ này có thể sử dụng đến...”
Kỳ thực Trang Thư Tình còn nghĩ sẽ vẽ vài bản đưa ra cho thợ mộc để bọn
họ làm mấy ma-nơ-canh bằng gỗ, nhưng là ngẫm lại rất khác người, dù sao
cũng không muốn để lại ấn tượng xấu cho khách nhân, những bộ phận trên
cơ thể đều rõ ràng như vậy, nếu thực sự làm ra lại tùy tiện để trong cửa hàng, không biết sẽ đưa đến những lời phê phán như thế nào.
Nàng muốn kiếm tiền, nhưng phải có điều kiện tiên quyết, đã làm thì phải làm cho an ổn.
Nàng không sợ bị người khác nói cái gì, nhưng là tuyệt không thể ảnh hưởng tới Thư Hàn.
Hướng Tả nghe thấy rồi gật đầu, rất tán thành cách bày trí như vậy, khai trương cửa hàng ở nội thành, đầu tiên phải độc đáo, có tài năng và sự
độc đáo mới thu hút được những công tử tiểu thư kia.
Nếu như có công tử ở sau lưng thì việc buôn bán của cửa hàng tất nhiên
sẽ không tệ, nhưng đối với hiểu biết của hắn với chưởng quầy, nàng nhất
định sẽ không hy vọng cửa hàng này có thể làm ăn được là nhờ có công tử
che chở
Hắn tin tưởng, dù không có công tử, lấy khả năng của chưởng quầy, cửa hàng này nhất định cũng có thể buôn bán náo nhiệt.
”Ở trên lầu kia...”
”Trên lầu thì bố trí ấm áp một chút, hai gian dùng để cho tú nương ở,
một gian khác dùng để cho khách nhân lấy số đo và thử đồ, ngươi ngẫm lại xem, để vài tú nương bên trong, bọn họ có thể vừa làm vừa sống cũng có
thể cùng nhau nói chuyện, bất quá có hai vấn đề cần giải quyết, nếu
không, thì này cửa hàng cũng không thể khai trương được.”
”Chưởng quầy, ngài nói đi.”