Ác Nhân Thành Đôi

Chương 44 : Tâm tư minh bạch

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Cho dù là cửa hàng ở phía đông chợ hay là cửa hàng mới khai trương ở nội thành, thì Trang Thư Tình cũng không có sức đến xem xét cả ngày.



Tuy rằng biết rõ là Hướng Tả có vấn đề, nhưng mà thấy mỗi việc hắn làm

đều vì muốn tốt cho nàng, nên nàng cũng nguyện ý tín nhiệm hắn.



Mang theo những hoa văn mới đến cửa hàng, hiện giờ trong cửa hàng đang tiếp ba khách nhân, ngay cả Hướng Tả cũng không nhàn rỗi.



Ra hiệu bảo bọn họ cứ tiếp tục làm việc, Trang Thư Tình lên lầu.



Miễn cho các tú nương phải hành lễ, Trang Thư Tình đưa hoa văn cho các nàng, “Còn bận rộn như vậy sao?”



Đáp lời là nương tử đi đầu bốn người, động tác may vá vẫn tiếp tục rất

thành thạo, “Mỗi ngày trong cửa hàng đều nhận được không ít đơn đặt

hàng, nhưng chỉ có bốn người chúng ta, dù cho có không ăn không nghỉ

cũng khó có thể làm hết được tất cả đơn đặt hàng, sợ là phải tuyển thêm

vài tú nương nữa mới được.”



”Ta cũng đang nghĩ đến việc này, nhưng không phải tú nương nào cũng có tay nghề tốt như mọi người.”



Dụ nương tử nhanh chóng hạ mi mắt, động tác chậm một chút, “Chưởng quầy, chúng ta có nhận thức vài tú nương, đều là tỷ muội từ trong cung ra,

hiện tại còn chưa kiếm được việc làm...”



Trang Thư Tình nghe vậy liền hiểu ý các nàng, vội vàng nói tiếp, “Chỉ

cần tay nghề tốt, nếu các nàng ấy nguyện ý đến đây, tiền tiêu vặt hàng

tháng tất nhiên cũng sẽ giống như mọi người, mọi người cực nhọc làm việc cho cửa hàng, chút tiền công trả thêm tất nhiên là không thể thiếu.”



”Tiền thưởng thêm thì chúng ta không dám lấy, dù sao có người đến chia

sẻ công việc cũng có thể giúp cho chúng ta thoải mái hơn một chút.” Dụ

nương tử vội cự tuyệt, đây vốn là việc mà công tử phân phó cho các nàng, nàng bất quá chỉ cần ra mặt một chút thôi, tiền trưởng quầy thưởng thêm tất nhiên là không dám nhận. Cuộc sống của các nàng hiện tại đã là rất

thoải mái rồi. công tử làm việc hào phóng, tiền tiêu vặt mỗi tháng vốn

đã không ít, hiện giờ việc buôn bán trong tiệm cũng tốt như vậy, tiền cố định hàng tháng của công tử không nói, chưởng quầy còn đáp ứng sẽ phát

thêm hồng bao cuối tháng cho các nàng, như vậy cũng đã đủ rồi.



Trang Thư Tình cũng không kiên trì nói thêm, chỉ cần cuối tháng cho các nàng hồng bao lớn hơn một chút là được.



”Các nàng ấy cũng là người ở Hội Nguyên Phủ Phủ sao? Khi nào thì đến?”



”Chưởng quầy yên tâm, chúng ta đã trao đổi trước với nhau. Chưa tới hai ngày nhất định sẽ đến.”



Một hồi sau, Hướng Tả đã đi lên. Nhìn thấy ánh mắt của Dụ nương tử trong lòng liền sáng tỏ, không nói thêm một câu.



Khó có khi Công tử chủ động đi nhờ lão gia tử, hoàng thượng mà đã cao

hứng thì chẳng những đưa tới mười tú nương, mà ngay cả người cũng tới

luôn rồi.



Không cần mười người phải đến. Chỉ cần một nửa thôi cũng đã đủ.



Hiện tại hắn chỉ sợ công tử muốn đem cả mười người này đều đưa tới hết,

tú nương khi được xuất cung vốn hút hàng, không đạo lý nào mà người khác không tranh nhau mời về, cửa hàng nhỏ như vậy lại có thể chứa nhiều tú


“... Chỉ có như vậy?”



Vẻ mặt Bạch Chiêm không hiểu nhìn về phía phụ thân, “Chứ còn gì nữa?”



Da mặt Hoàng đế co rút hai cái, “Trang gia là thương gia?”



”Có quan hệ gì với Trang gia?”



“...” Hoàng đế đau đầu nhéo mũi, “Trần Nguyên ở bên ngoài sao?”



Trần Nguyên đang nói chuyện cùng Hướng Tả, nghe được chủ tử gọi hắn lập

tức liền cho Hướng Tả một ánh mắt, đẩy cửa tiến vào, “Lão gia tử có

chuyện gì phân phó?”



Ở Bạch phủ này không có hoàng đế, cũng không có hoàng tử, thống nhất

xưng hô với hoàng đế là lão gia tử, hoàng đế nghe thấy liền cao hứng,

bọn họ kêu cũng thật thuận miệng.



”Ngươi đem bối cảnh của Trang…Trang cái gì...”



”Trang Thư Tình.” Bạch Chiêm bất mãn chen vào nói.



”Đúng đúng đúng, Trang Thư Tình, Trần Nguyên, ngươi đem bối cảnh của Trang Thư Tình nói cho ta biết.”



Trần Nguyên vừa nhìn liền biết lão gia tử lại bị công tử chèn ép, hắn

chẳng những không đồng tình, còn ẩn ẩn có chút hưng phấn khi thấy người

gặp hoạ, haizz, không có biện pháp, bọn họ mỗi ngày đều bị công tử chèn

ép đã quen, lúc nhìn thấy người khác bị công tử chèn ép tất nhiên là

trong lòng cảm thấy thật cao hứng.



Tuy người trước mắt là hoàng đế, nhưng hắn cũng không quên chủ tử của mình là ai.



Bạch Chiêm vung tay lên, “Không có gì không thể nói.”



Trần Nguyên tuân lệnh, đem tất cả mọi chuyện về Trang Thư Tình đều nói

ra hết, tại Lãnh sơn huyện, ở Khê Thủy Trấn hay ở Hội Nguyên Phủ, một

chút cũng không dấu diếm.



Người làm cha mẹ đều cho rằng đứa con nhà mình luôn ngàn tốt vạn tốt, ai cũng đều không xứng, hoàng đế tuy rằng là hoàng đế, nhưng hắn đối Bạch

Chiêm cũng có tâm lý như vậy.



Ngay từ đầu hắn còn cảm thấy bối cảnh Trang Thư Tình kia thật sự không

thể sánh được với con hắn, nhưng hắn dù sao cũng là hoàng đế, ngồi ở vị

trí kia nhiều năm, hạng người nào chưa từng thấy qua, trừ bỏ thân phận

thì không nói, cô nương này quả thật là không có kém cỏi hơn bất kỳ

thiên kim thế gia nào.