Ác Nhân Thành Đôi
Chương 68 : Trở về trang gia
Ngày đăng: 23:51 21/04/20
Thuận buồm xuôi gió, giữa trưa ngày thứ ba liền đến Lãnh Sơn huyện.
Trang Thư Tình ở trên bến tàu nhìn chung quanh, trong lòng lại cảm thấy hưng phấn là lạ.
Hai chữ quê nhà này thật sự chất chứa cảm tình quá nhiều cũng quá sâu,
tuy nàng đối với nơi này không có nhiều ấn tượng, cũng không có bao
nhiêu ký ức vui vẻ, nhưng khung cảnh trước mắt vẫn khiến nàng hoài
niệm,thương nhớ thật nhiều.
”Đang nghĩ gì?” Thấy gió trên bến tàu càng lúc càng lớn, Bạch Chiêm khoác áo choàng kéo mũ trùm cho nàng.
”Lúc ta rời đi nơi này, trong lòng cảm thấy rất uất ức, ta tự nói với
mình ngày trở lại phải thật vinh quang và vui vẻ, khiến cho Trang Trạch
Lương biết quyết định của hắn sai lầm rồi, muốn để cho Trần Kiều Nương
phải dập đầu bồi tội trước mộ nương ta, để cho họ ngưỡng mộnhìn cuộc
sống của tỷ đệ ta tốt hơn họ nhiều, khiến cho họ phảighen tỵ lại hận
không thể bằng tỷ đệ ta, cho họ thấy rõ tỷ đệ ta có thể làm chuyện mà họ cho là không thể, đến lúc đó ta sẽ khoái hoạt rời đi, nhưng không nghĩ
tới lại trở về đây nhanh như vậy, không có áo gấm vinh quy, tâm tình
cũng không được vui vẻ.”
”Bọn họ sẽ hối hận.”
”Ta cũng nghĩ như vậy.”
Nàng từng ngồi xe ngựa này của Bạch Chiêm vài lần, bây giờ nhìn qua một
vòng, Trang Thư Tình khó nói nên lời, chỉ cần yêu cầu thấp một chút thì ở Lãnh Sơn huyện cũng có thể thuê được xe ngựa tốt, cần gì phải phí nhiều tiền của và tâm sức như vậy.
Đoàn người không trì hoãn nhiều ở thị trấn, trực tiếp đi tới Khê Thủy Trấn.
Về phần chiếc xe ngựa này ởLãnh sơn huyện gây ra bao sóng to gió lớn, cũng không liên quan đến bọn họ.
Khê Thủy Trấn là một nơi thật an bình, ruộng đất phần lớn đều rất tốt,
chỉ cần không có thiên tai, thì hầu hết trong nhà mỗi người đều dồi dào
lương thực, ở Lãnh Sơn huyện cũng có những gia đình giàu có, và những
người dân thuần phác,cũng có mấy người đậu cử nhân, Trang Trạch Lương
chính là một trong số đó.
Mà hai ngày nay, Khê Thủy Trấn vốn yên tĩnh lại vì Trang Thư Hàn trở về mà có không ít đề tài để nói.
Việc làm của Trang gia lão Thất từ lâu đã sớm truyền ra ngoài. Tuy rằng
mọi người đều ngầm chửi bới Trang lão Thất không có lương tâm, nhưng đây dù sao cũng là việc nhà của người ta, bọn họ không thể xen vào.
Hiện tại thì tốt rồi, đứa nhỏ rời đi chưa tới nửa năm đã trở lại, hơn nữa còn là trở về để tham gia huyện cử!
Hắn mới bao lớn? Nhỏ như vậy đã đi thi, hoặc là bị Trang Thất bức điên
rồi, còn không thì chính là bản thân hắn thật sự có bản lĩnh.
”Trang tộc trưởng không cần khách khí, những chuyện ta làm vì Thư Tình đều là chuyện phải làm.”
ý tứ trong lời nói này...
Tuy rằng từ lúc nhìn thấy Thư Tình và nam nhân cùng nhau trở về, trong
lòng Trang Trạch Dân liền lờ mờ biết rõ, chỉ là Thư Tình đang trong
hiếu kì, làm như vậy, sợ sẽ khiến những lão nhân trong tộc cảm thấy bất
mãn.
Liếc mắt nhìn hai người trước mặt, đều là bộ dáng bình bình thản thản
cũng khiến hắn cảm thấy an tâm một chút, đang muốn dẫn người vào cửa,
chợt nghe thấy Trang Thư Diệu cao giọng nói: “Trang Thư Tình, lúc đó là
ai nói chúng ta phải để tang cho mẹ cả, còn lấy việc này phát tác tức
giận với chúng ta? Hiện tại ngươi đang còn trong hiếu kỳ lại cùng nam
nhân tư thông... A...”
Trang Thư Hàn thu hồi chân, mặt thật lạnh, thanh âm cũng lạnh lẽo, “Nếu
ngươi chửi bới tỷ tỷ ta thêm nửa câu, có tin ta lấy mạng của ngươi
không!”
Trước mặt mọi người bị Trang Thư Hàn đá một cước, Trang Thư Diệu thật bị chọc giận đến điên rồi, há mồm liền muốn nói ra lời càng thêm khó nghe.
Trang Trạch Dân thấy thế, vội dùng ánh mắt bảo quản gia đem cái miệng
của hắn che lại, hung hăng trừng Trang Trạch Lương không có nửa điểm
động tác kia, hắn đây là muốn làm gì! Lúc như vậy mà chỉ nhìn?
Trang Trạch Lương vội đỡ Trang Thư Diệu, nhìn hành động của hắn, liền có thể hiểu được,chỉ là làm cho người khác xem.
Trang Trạch Lương ảo não không thôi, hắn vốn định chờ Diệu Nhi nói thêm
hai câu sẽ giáo huấn nhi tử một chút để xoa dịu quan hệ của mình và hai
tỷ đệ, không nghĩ tới động tác của Thư Hàn nhanh như vậy, làm hòng tính
toán của hắn.
”Diệu Nhi, con sao có thể nói như vậy với tỷ tỷ, mau xin lỗi.”
Trang Thư Diệu tức giận muốn chết, nơi nào còn có thể xin lỗi, ngược lại bởi vì phụ thân không giúp hắn mà càng thêm tức giận đến bốc hỏa.
Trang Thư Tình nhìn một màn khôi hài trước mắt, ngay cả tức giận cũng
giảm bớt mấy phần, lười để ý đến hai phụ tử kia, nói thẳng với Trang
Trạch Dân: “Đại bá, chúng ta vào đi thôi.”
Trang tộc trưởng đang chuẩn bị bộc phát lửa giận, nhưng vẫn miễn cưỡng
cười nói: “Để Bạch công tử chế giễu rồi, mời vào bên trong.”
Bạch Chiêm từ nãy đến giờ vẫn im lặng, nhưng lại rất tự nhiên đi đến bên cạnh Trang Thư Tình.