Ai Là Ai Đích Thương
Chương 4 :
Ngày đăng: 11:09 18/04/20
27 tháng 5, ngày giỗ của Đoạn Hoa đã qua được một tuần.
Ở Hồng Kong, Lục Bất Phá vì trận thi đấu hữu nghị mà cố gắng luyện tập.
Ở đầu bên kia của đại dương, New York, một nhóm người vì một mục tiêu chung mà không ngừng cố gắng.
9h30 sáng, hệ thống máy tính đặt tại trụ sở của tập đoàn “Thế Hoa” đột nhiên phát ra cảnh báo, có hacker đang công kích vào hệ thống bảo vệ chủ chốt của “Thế Hoa”. Chịu trách nhiệm điều hành và quản lý hệ thống máy tính, kỹ sư trưởng Jonsson mang một vẻ mặt hết sức trầm trọng ngồi ở phòng công nghệ chỉ huy mọi người phòng ngự. Tuy nhiên tình hình hiện tại so với trong tưởng tượng của ông nghiêm trọng hơn rất nhiều. Hệ thống phòng ngự máy tính của “Thế Hoa” đang lâm vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc.
“Sự tình thế nào rồi?” nhận được tin tức, Tây Môn Trúc Âm vừa mới đến phòng công nghệ ở cuối hành lang đã ngay lập tức hỏi.
Jonsson một đầu mồ hôi, ngón tay hoạt động không ngừng, đáp: “Tổng giám đốc, tình hình không được tốt cho lắm. Lần này không phải chỉ đơn thuần có một hacker công kích mà ít nhất phải có mười tên hacker siêu hạng đang xâm nhập vào hệ thống bảo vệ của chúng ta”. Đây là lần tấn công nghiêm trọng nhất vào “Thế Hoa” kể từ khi tập đoàn này thành lập đến giờ. Một khi Hacker chọc thủng được hệ thống phòng ngự máy tính và lấy ra các tư liệu cùng thông tin về những cuộc buôn bán cơ mật thì “Thế Hoa” có thể sẽ tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
“Không có cách nào sao?” so với vẻ khẩn trương của cấp dưới, Tây Môn có chút bất đồng, anh trông vẫn rất lãnh tính thậm chí phải nói là vô cùng bình tĩnh.
“Nhóm Hacker này ít khi chủ động cùng tấn công vào một tập đoàn, lần này nhất định là có người mời họ đến, nếu phó…” Jonsson lập tức dừng lời, cẩn thận nhìn tổng giám đốc của mình một cái. Tổng giám đốc biểu tình không chút thay đổi, chỉ chăm chú nhìn vào máy tính của ông, Jonsson nhẹ nhàng thở ra, nhưng cũng không có nói tiếp. Trong văn phòng công nghệ bận rộn này, mười vị kĩ sư còn lại đều nghe thấy lời của ông, cũng nhận ra ý tứ trong lời nói còn chưa hết của ông – Nếu phó tổng còn sống thì tốt quá.
…
Đoạn Hoa là một thiên tài máy tính, một cái thiên tài bẩm sinh. Nếu hắn không phải là phó tổng của “Thế Hoa” thì chắc giờ đã là một trùm khủng bố Hacker toàn cầu rồi. Tài năng của Đoạn Hoa khiến cho Jonsson vô cùng ghen tị nhưng cái chết của hắn cũng khiến ông vô cùng tiếc hận. Đoạn Hoa đi rồi, hệ thống phòng ngự của “Thế Hoa” cũng không còn kiên cố được như xưa. Lúc này, cái vấn đề mà ông thường lo lắng rốt cuộc đã xảy ra, nhóm hạker cuối cùng cũng đã điên cuồng tấn công mà ông cùng các đồng sự hiện tại cơ hồ đều không thể chống đỡ nổi.
So với Đoạn Hoa thiên tài, Tây Môn Trúc Âm với máy tính là trời sinh ngu ngốc. Một cái máy tính có hoàn hảo đến mấy mà không cẩn thận bị anh động vào là chưa tới nửa ngày liền hỏng luôn. Đoạn Hoa thường gọi Tây Môn Trúc Âm là virus tự nhiên của máy tính, mà Tây Môn cũng không có ý phủ nhận cái tên này. Vì nguyên nhân đó, Đoạn Hoa không thể không vì anh chuẩn bị riêng một cái laptop đặc biệt, mặt trên máy ghi rõ những thao tác mà Tây Môn cần làm. Tính từ năm hai người mười tuổi gặp nhau cho đến năm 28 tuổi khi Đoạn Hoa chết, Đoạn Hoa đã vì Tây Môn Trúc Âm chuẩn bị 30 quyển sổ đặc biệt về máy tính trong đó bao gồm: chế độ làm việc, chế độ tư nhân, đời sống … nói chung là bao quát tất cả các phương diện của máy tính. Đoạn Hoa đã từng vì Tây Môn Trúc Âm mà sửa sang rất nhiều thứ, thậm chí 3 cái hòm thư của anh cũng do hắn lập cho.
Đoạn Hoa cũng từng vì nguyên nhân này mà chê cười Tây Môn Trúc Âm, gì mà đường đường là thiên tài tốt ngiệp khoa tài chính của Harvard vậy mà trình độ sử dụng máy tính thua cả học sinh tiểu học, hơn nữa dù có dạy thế nào cũng không vào đầu nổi. Đoạn Hoa không chỉ một lần đoán, Tây Môn Trúc Âm bức mình phải vào học ở khoa tài chính của Harvard chẳng qua là do trình độ máy tính của anh quá ngu ngốc nên mới phải sống chết kéo hắn vào cùng. Tây Môn Trúc Âm ở Harvard học 5 năm đạt được bằng tiến sĩ, Đoạn Hoa bi thảm cũng phải ở Harvard 5 năm để bồi ai đó. Đoạn Hoa từng ở trên blog của mình viết rằng: cả đời này, ta có thể sống đến lúc tàu vũ trụ Deep Impact trở lại địa cầu, nhìn thấy được sự hủy diệt của hệ thái dương nhưng có lẽ đến chết cũng không thấy được Tây Môn học được cách dùng máy tính.
…
“Tây Môn, tôi không thể không công bằng mà nói một cậu, cậu là người ngu nhất mà tôi đã từng dạy. Hơn nữa còn ngốc đến kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu”.
“Không phải đã có cậu rồi sao?”
“Vạn nhất có một ngày tôi không còn ở bên cạnh cậu nữa thì sao?”
Một lần nữa anh phóng mình vào trong thanh âm phát ra từ chiếc máy ghi âm mà anh hao tổn không biết bao nhiêu tâm tư để lấy ra từ cục cảnh sát về. Tây Môn Trúc Âm ngồi trong phòng của Đoạn Hoa hết một ngày. Đêm đó, anh không trở về nhà.
…
Ngày hôm sau không biết ai thả ra tin tức, tất cả các báo đều có trang nhất xuất hiện tiêu đề: “Linh hồn của cố phó tổng của Thế Hoa đã cứu vớt Thế Hoa” nội dung như sau:
Hôm qua vào 9h sáng, Thế Hoa bị hơn mười tên hacker hàng đầu thế giới công kích, ngay vào lúc hệ thống phòng ngự của Thế Hoa sắp hỏng mất. Thế Hoa cố phó tổng giám đốc- Đoạn Hoa đã một lần nữa cứu vớt Thế Hoa. Anh không chỉ âm thầm thiết kế ra một hệ thống phòng ngự hoàn mĩ, âm thầm bảo vệ Thế Hoa an toàn mà còn đánh ngược lại nhóm Hacker đã tấn công Thế Hoa.. Có một người trong cuộc đã tiết lộ rằng, máy tính của nhóm hacker tấn công Thế Hoa toàn bộ đều bị nhiễm mã độc, tổn thất nghiêm trọng.
Buổi chiều hôm qua, một tên hacker với biệt danh “Swan” đã để lại lời nhắn trên trang “Time magazine” nội dung công bố về việc sẽ trả thù tổng giám đốc của Thế Hoa – Tây Môn Trúc Âm vì đã gây thương tổn cho Đoạn Hoa. Tuy rằng khi còn sống Đoạn Hoa đã nhắn với bọn họ không được công kích Thế Hoa, nhưng vì chính nghĩa, bọn họ sẽ không tiếc hết thảy để tấn công “Thế Hoa”, để bắt Tây Môn Trúc Âm phải hối hận vì những hành vi đã làm với Đoạn Hoa.
Còn có một nguồn tin khác cho biết, đằng sau cái chết của Đoạn Hoa tồn tại một bí mật, hơn nữa Đoạn Hoa cũng không phải giống như tin đồn là kẻ bán bạn cầu vinh, tiết lộ thông tin buôn bán bí mật của Thế Hoa. Đoạn Hoa trước khi chết đã giết chủ tich công ty thương mại Khải Đức thực ra là có ẩn tình. Cục trưởng Hoa kiều mới nhận chức của cục cảnh sát an toàn thương mại New York zhi wang(vì đây là báo của Mĩ nên tên nó phiên ra thế) tỏ thái đô muốn đem vụ việc này một lần nữa điều tra cho rõ.
….
Trong biệt thự nhà Tây Môn, Nhược Lan đem chính mình khóa trong phòng làm việc, xem bài báo buổi sáng xong, giờ đây mặt cô không còn chút máu. Cô cũng không biết chuyện phát sinh ngày hôm qua, chồng cô tối qua không có về nhà, cô gọi điện cho Lily thì được biết ngày hôm qua tập đoàn xảy ra chút việc, tổng giám đốc tâm tình không được tốt. Lúc ấy, cô tưởng là do hợp đồng với công ty bên Paris xảy ra vấn đề. Tuy cũng có lo lắng nhưng cũng không ngờ rằng ngày này rồi cũng sẽ đến!
Cái việc kia cô vốn nghĩ Đoạn Hoa chết cũng đã đem tất thảy xuống dưới mồ theo, bí mật sẽ không còn ai phát hiện ra.
Không! Không thể! Đây là hạnh phúc mà cô vất vả lắm mới có được! Cô tuyệt đối không thể để mất! Bản thân phải thật tỉnh táo, nếu việc này vỡ lở…
“phu nhân, sớm”.
Quản gia Lí Tề tựa hồ không biết việc ngày hôm nay, cung kính theo lễ tắc hỏi thăm.
“Lí quản gia, sớm”. Nhược Lan mỉm cười chào hỏi, nói tiếp “Tây Môn gần đây phải làm tăng ca, tôi nghĩ tốt hơn nên mang bữa trưa đến công ty cho anh ấy”
“Vâng thưa phu nhân. Tôi sẽ đi an bài xe”.
Lí Tề rời đi xong, Nhược Lan vào phòng bếp, vì chồng làm một bữa trưa thật phong phú.