Ai Mới Là Con Trai

Chương 28 : Một bí mật từ nó

Ngày đăng: 01:39 22/04/20


Anh chậm chạp thu xếp những đồ vặt vào tủ,chỉ mang theo hai bộ đồ giản dị trên balo.



Riêng chàng vẫn nằm trên giường với chiếc điện thoại Appo to to kia,trên màn hình xuất hiện những món ăn ngon,miệng còn cười "khặc khặc" làm phòng ồn ào lên.



Nó nằm tầng hai nhìn lên chàng với thái độ hả hê,vui sướng trong khi mình sắp đến "cái chết" cận kề. Nó nắm chặt tay thành quyền suy nghĩ cái gì đó trong đầu. (Mặt bắt đầu gian hẳn lên).



-"Thôi tao đi trước nha."-Hắn chào mà chẳng ai đáp lại dù chỉ cái vẫy tay. Hắn bơ mặt nhìn xung quanh với khung cảnh im lìm trước mắt. Cái bọn ăn không ngồi rồi. Mai này đừng hòng tao chào tạm biệt. Hắn xách balo ào ra đằng trước đi với thái độ hơi giận.



Rồi lần lượt ai cũng ra về hẳn. Kể cả nhỏ và nàng. Bây giờ,trong dãy kí túc xá vắng lặng kia,ở phòng cuối cùng,một mình nó đang nghe nhạc với tai phone "ù ù".



Tin...tin...tin



Điện thoại là thứ duy nhất làm tan cái bầu không khí không một tiếng động ở căn phòng này. Nó nhìn chằm chằm vào tên người gọi. Là nội nó.



Có chuyện gì mà hôm nay lại gọi mình vậy nhỉ? Chẳng phải đã từng nói sẽ không bao giờ cho mình đặt chân vào cái nhà tự hào đấy sao. Đến cả thân phận cũng ngu xuẩn khi nhận mình mà.



Nó định dập máy vì quá khứ của nó từ cái nhà rác rưởi đó. Nhưng trong thân tâm nó có chút vui vui,bởi vì lần đầu tiên được nội gọi. Rồi nó cũng nhấc máy.



-"Vâng?"



-....-Bên đầu dây kia im lặng đến lạ thường.



-"Thưa nội?"-Nó nhiu mày với sự im lặng đấy. Hình như không phải là im lặng mà là sức yếu ớt của ai đó khó nói lên lời.



Rồi cũng khoảng chừng ba phút,có tiếng động của sự thở dốc mạnh,giọng nói yếu ớt của ai đó từ bên đầu dây kia truyền đến. Là ông nội nó.



-"Con...Nhật..."



-"Ông nội.?"



-"Con có thể về thăm ta lần cuối được không?"
Về nhà nội,hắn đặt đít xuống ghế sofa phòng khách. Vẫn không thể nào ngừng suy nghĩ về nó. Điều mà hắn thắc mắc nhất là,tập đoàn họ Lam làm gì có cháu trai.



Bà nội hắn ngồi ngâm nghi tách trà mà thằng cháu trai vừa pha cho mình xong. Thấy hắn cứ ngồi suy nghĩ vớ vẩn với bản mặt điển trai nãy giờ.



-"Hôm nay có gì làm cháu bà phải suy nghĩ đến ngây người ra sao?"-Bà tò mò hỏi hắn.



Hắn giật mình nhìn bà nội đang ngâm nghi tách trà nghi ngút khói kia. Đúng rồi,nội mình cũng từng ở giới làm ăn,chắc hẳn biết về tập đoàn họ Lam.



-"Nội nè.."-Hắn chạy sang chỗ người bà phúc hậu của mình.



-"Sao? Có chuyện gì?"-Bà vẫn tư thế đó. Vẫn ngâm nghi hương trà thơm ngát kia.



-"Bà biết tập đoàn họ Lam chứ?"



Bà nội giật mình nhìn hắn. Sao hôm nay lại hỏi đến mấy tập đoàn đấy. Chẳng lẽ nó lại phá phách gì đến người nhà đó.



-"Sao con lại hỏi chuyện này?"



Hắn nuốt nước bọt nhìn bà. Hỏi như vậy là có nước chết. Bà mình thể nào cũng hỏi dai cho coi. (Giống hệt chàng)



-"À...."-Hắn gãi đầu suy nghĩ.-"Tại con tò mò về tập đoàn lớn đó mà. Nhà mình cũng ngang tầm với họ chứ?"



-"Bên đó là bạn rất thân với chúng ta."-Bà đặt tách trà xuống nhà hắn.-"Hai bên thường xuyên đi ăn với nhau."



-"À..."-Hắn xoa cằm gật đầu.-"Vậy nội nè...nhà đó có cháu gái chứ?"



-"Cháu gái?"-Bà nhìn hắn chằm chằm.-"Không lẽ con thích cô cháu gái nào của nhà họ Lam sao?



-"Đâu...đâu có."-Hắn nhanh chóng lắc đầu lia lịa. Nghĩ sao vậy nội.