Ai Mới Là Con Trai

Chương 30 : Hắn đi dự đám tang - lại có thư

Ngày đăng: 01:39 22/04/20


Nghe xong câu nói của nó người cô "kính mến"ấy có vẻ "thích thú với vó nhiều hơn ban nãy.



Nó vòng tay trước ngực nhìn thái độ mắc dịch của bà ta ban nãy vụt chạy đâu mất rồi. Nhìn đúng là rẻ mạt cho cái loại người thấp hèn như thế.



-"Nhưng tại sao con lại hỏi chú về việc này?"-Chú suy nghĩ về câu hỏi mà nó vừa đặt ra.



Nó mỉm cười nhìn người chú phúc hậu của mình lại có câu trả lời thú vị khiến ai nấy cũng sợ đến xanh mặt. Đôi khi một câu nói có thể giết chết nội tâm của người ta mọi lúc mọi nơi.



-"Chẳng qua con chỉ tò mò về quyết định của chú thôi. Xưa nay chú luôn là người nghiêm định mà. Con thích sự quyết định của chú."-Nó cười gian tà nhìn sang người cô của nó đang run cầm cập với cánh tay của chồng mình.-"Sao...con thấy...cô cứ run lên thế. Bộ có vấn đề sao??"



Bà cô trợn mắt nhìn nó với cái giọng nói trắn trợn với người cô của mình,đã thế còn đứng trước hai đứa bạn thân của nó,con của những người nổi tiếng trong giới làm ăn nữa chứ.



-"Con..con...ý...con là gì chứ? Có vấn đề gì sao?"



Nhỏ với nàng nhìn nhau cười đểu khi thấy người cô hám tiền của nó đang sợ hãi với câu hỏi thú vị ấy.



Nhỏ vỗ tay làm tan cái không khí căng thẳng kia.



-"Thú vị...thú vị...một câu hỏi làm người ta căng thẳng nha mày. Mày cứ đùa."-Nhỏ vỗ vai nó.



Nàng nhìn sang người chị của nó đang trầm mặt nhìn bà cô đang trong tình trạng xanh mặt kia. Nàng cứ có cảm giác cô là một người không hề tầm thường,có thể giết người mọi lúc mọi nơi. Công nhận ngồi nhà này còn phức tạp hơn cả nhà mình.



Nàng cố gượng một nụ cười to đùng đùng với mấy cái vỗ tay rôm rả.



-"A...ha...ha...ha...con đói quá. Hay bây giờ mình vào ăn cơm đi nhỉ?"-Nàng gãi đầu cười tít mắt nhìn xung quanh.



-"Ừ."-Chị nó gật đầu nhẹ nhàng đi vào nhà dưới nhanh chóng.



Chú và nhỏ đi theo sau xuống nhà dưới với nụ cười tươi trên môi. Riêng nó và người cô của mình còn đứng sơ sơ trước mặt với ánh mắt sắc bén.



Cô đến gần nó cười mộng mị với khuôn mặt trẻ trung kia mặc dù đã nhiều tuổi.



-"Con gái nói gì ban nãy vậy? Bộ con biết chuyện gì sao?"



Nó nhìn người cô bằng nữa con mắt. Chỉ một năm nữa thôi. Lúc tôi 18 tuổi thì bà không còn tư cách nói chuyện với tôi nữa đâu.



-"Đương nhiên là biết rồi. Tôi...không phải là dạng người nói gà nói vịt mà không có chứng cứ đâu."



-"Thế chứng cứ đâu?"-Bà ta đến sát gần nó.



-"Muốn có sao?"-Nó kiêu kì nhìn bà với sắc thái đắc ý.-"Đến chỗ tôi mà lấy."



-"Cháu đang khiêu khích cô à?"-Nhìn mặt là biết đang rất tức rồi.



-"Ưm."-Nó gật đầu nhanh chóng. Rồi cũng tiến gần lại,nói nhỏ vào tai bà ta với làn thở nóng dần.-"Nếu bà có bản lĩnh."


Chợt nhìn bác tài,hắn sựt nhớ đến có chuyện cần giúp đỡ.



-"Bác có thể giúp con việc này được không ạ?"



-"Cậu cứ nói."



-"Điều tra hộ con về một nhân vật trong gia đình này. Đó chính là Lam Minh Nhật."



..........



-"Cảm ơn hai mày đã đến đây."-Nó tiễn nhỏ và nàng ra đến cổng.



-"Bạn bè mà mày khách sáo quá đấy Nhật."-Nhỏ xỏ tay vào túi quần nhìn nó.



-"Ưm."-Nàng mỉm môi gật đầu nó.-"Thôi vào nhà đi."



Nó cười trừ nhìn hai đứa bạn thân đang chuẩn bị đạp xe về thì một câu bé khoảng 10 tuổi đến gần ba tụi nó,trên tay còn cầm một lá thư.



-"Ba anh cho em hỏi. Ai là chị Thụy ạ?"-Lại là "chị".



Nó trừng mắt nhìn thằng nhỏ láu cá đó. Nàng đặt tay lên vai nó với vẻ mặt bình thản.



-"Không có chị Thụy. Nhưng lại có anh Thuỵ đấy em."-Nhỏ cười cười xoa đầu nhóc con. Em mà lớn thêm tí là cái mỏ em không ổn với Nguyễn Minh Phong này đâu nha.



-"Có chuyện gì hả em?"Nàng dịu dàng nhìn nhóc.



Nhóc cười cười nhìn nàng với ánh mắt ngây thơ. Dù sao nhóc cũng chỉ có 10t thôi mà.



-"Có một anh đẹp trai nào đó đã nhờ em gửi cho anh bức thư này."-Nhóc con đưa bức thư kia cho nàng.



.................



Từ xa một chiếc xe Lamborghini màu đen bóng loáng với nhân chủ đang ngồi bên trong quan sát sắc mặt của nàng.



-"Chị yêu dấu."



...........



Người cô thân yêu của nó ngồi trong phòng với chiếc iPhone 6. Bà đang lo lắng về một bí mật khó lường trước được kết quả. Đi qua đi lại với vẻ mặt xanh xao.



Hai phút trôi qua,bà cầm điện thoại nhấn hàng số lên và sau đó là tiếng chuông bên kia.



-"Alo...lập tức điều tra về con nhỏ Lam Minh Nhật cho tôi. Phải điều tra nó đang tiếp xúc với ai nhất. Đặc biệt là tờ di trúc của ông nội đã để lại cho nó những gì."



-"Tôi biết rồi."