Ai Mới Là Con Trai

Chương 84 : Nhóc chăm sóc em. - gặp ông bà nội

Ngày đăng: 01:40 22/04/20


Mặt trời mới lờ mờ từ đỉnh núi,chim bắt đầu tụ đàn tụ tập hót ríu rít trên cành cây,bướm lượn quanh vườn hoa,cá khẽ đua sắc dưới dòng suối.



-"Dậy đi."-Thái Mỹ Hoà khỏe hẳn thức dậy bày thức ăn sáng điểm tâm đợi mọi người.



Hoàng Minh Long từ từ đằng xa ở suối đang làm vệ sinh cá nhân trong khi ai cũng mệt mê man lăn qua lăn lại làm lều dựng đang được bài hoà đẹp đẽ cũng thành ổ chuột cho lợn ngủ ké.



-"Dậy đi. Em làm thức ăn rồi nè."-Thái Mỹ Hoà chui vào trong gọi hội con gái.



-.....-Nhưng đáp lại là sự im lặng. À không,phải là "Khò.....Khò..."



-"Haiz!"-Thái Mỹ Hoà chóng nạnh lắc đầu quay sang đã thấy Hoàng Minh Long ngồi ở đấy đợi mình đến ăn.-"Anh Long ăn trước đi."



Hoàng Minh Long lắc đầu đợi Thái Mỹ Hoà ngồi ăn mới chịu.



-"Mình ăn trước về trước. Bọn họ ăn sau về sau."



Thái Mỹ Hoà cong môi chần chừ nhìn rồi cũng đến cạnh Hoàng Minh Long. Chưa kịp đưa gì vào miệng thì ..



AAAAAAAAA



Chàng bật dậy hét lên làm cả bọn hoảng loạn chạy tứ phía xem chuyện gì xảy ra. Không biết cái thằng chưa đánh răng mà hét ầm làm ô nhiễm không khí này đang làm cái trò gì. Hay nhớ cái vụ đồng hồ con gà kia nên định thay nó đánh thức mọi người. Có thể lắm.



-"Có chuyện gì?"-Nhỏ chạy đến cạnh chàng hỏi.



Chàng xanh mặt dơ con dán lên rồi ngất tại chỗ. Nơi này làm sao có dán vậy nhỉ?



Nó với hắn bật cười nhìn hàng hoảng hốt. Có con dán mà sợ chết khiếp.



-"Bảo...dậy đi."-Nhỏ lay lay chàng.



-"Nó chỉ ngủ thôi."-Anh bỉu môi lắc đầu.



Cô bịt mũi nhìn con dán kia sợ sệt.



-"Mà con dán này từ đâu chui vậy kề?"



Nó với hắn lại bật cười lần hai. Mọi người không hiểu gì nhìn hậu người bọn nó hiểu ra liền. Thì ta thủ phạm ở đây.



-"Tụi mày chọc nó hả?"-Nhỏ chóng nạnh bỉu môi.



Nó với hắn lườm nhỏ. Coi bộ đến giờ bà già này bênh vực chồng mình rồi đây. Người ta nói giữa tình yêu và tình bạn. Chọn ai? Nhỏ chọn tình yêu. Đúng là...



-"Ờ. Tao với con Nhật bắt dán bỏ vào áo nó đấy."-Nói rồi nó với hắn phá cười.



Nàng đến cho mỗi đứa bạt tai lên đầu im bặt. Không hiểu hai nỗi hai người. Chắc là thù dai cái chuyện chàng nhóm trưởng nhóm giải bài tập. Cho nó với hắn hơn bốn mươi mấy bài về giải đây mà.



-"Tụi mày biết thằng Bảo ghét dán nên mới làm vậy hả?"-Nàng vòng tay trước ngực bỉu môi.



Nó dơ ngón trỏ lên lắc qua lắc lại nhìn nàng.



-"Không phải là ghét mà là sợ."



Gã với nhóc lí nhí mắt dậy gật đầu tán thành. Sợ thì mới hét hơn sói hú vậy chứ ghét là cha già đó đập nát con dán rồi.



Cô lờ mờ dơ tay lên như biểu quyết.



-"Tuyền cũng có bắt dán bỏ theo hai người đó nữa."



Nàng với nhỏ tự đập vào mặt nhìn mấy người này quay sang thấy Thái Mỹ Hoà và Hoàng Minh Long đang chăm chú nhìn mình.



-"Thôi tụi bây đi đánh răng rồi ra chỗ kia ăn với hai đứa nhỏ kìa."-Nàng chóng nạnh đi đến suối rửa mặt.



Nó nhìn theo nàng đang tự do thoải mái làm vệ sinh cá nhân.



-"Đấy thấy chưa Nhi. Chị nói mà. Suối này là nhiều người đi bậy lắm."-Nó nói xong là cả bọn lườm nó không thương tiếc.-"A...hơ...hơ..hơ mà con Nhi đâu rồi."
-"Con phải tha lỗi cho hai người này. Vì quá tham vọng quyền lợi và của cải nên mới thế. Nhưng con hãy hiểu cho ta. Đó cũng vì nghèo."-Mới đấy đã ra chiêu độc. Hai người biết rõ nhỏ là người vị tha nên sẽ không thì dai. Điểm yếu của nhỏ đã bị hai người bọn họ nắm rõ.



Nhỏ dao động nhớ đến lời của ba mẹ mình. Vì sao họ không lấy lại tài sản. Đó cũng là vì họ có lòng vị tha. Hãy tha thứ cho mọi người,bởi vì trên thế giới này không ai mà không mắc phải sai lầm. Là do hoàn cảnh đưa đẩy họ mà thôi. Có lí nào sẽ như thế. Đến đây nhỏ hả sinh ý định sẽ tha thứ cho hai người bọn họ. Nhưng không biết nên làm như thế nào.



-"Thôi được rồi."



Hai người già trước mặt cười tươi nhìn nhỏ. Quả không hỗ danh Trương Ngọc Quỳnh đã điều tra rõ về mọi thứ. Kể cả tính cách và nhân phẩm con người cũng không bỏ sót.



-"Nội cảm ơn con. Phong."



Nhỏ nhún vai gắp đại miếng thịt bò vào mồm nhai chậm chạp. Nói đúng hơn là thưởng thức. Vị chẳng ngon lành như thế nào. Mà nếu có ngon thì ngồi trước mặt hai người kia cũng thấy tệ.



-"Hai người bảo gặp lần cuối là có ý định gì?"



Ông bà mừng thầm trong miệng. Bây giờ mới đến trung tâm đây.



-"À chẳng qua là công ty đang khủng hoảng. Mà hai người này tuổi già sức yếu nên cũng không làm gì nên trò nữa. Tiện đây muốn giao lại cho con."



Nhỏ thả đũa chống cằm nhếch nữa môi nhìn hai người. Giao lại sao? Nghe có vẻ chua.



-"Thôi khỏi. Hai ông bà cứ quản lí công ty cho tốt đi."



Hai người tỏ vẻ chần chừ đau buồn nhìn nhỏ.



-"Sao?"



-"Quản lí tốt thì không được rồi. Có lẽ là sẽ sụp đổ trong nay mai. Ông bà xin lỗi."



-"Lí do?"-Nhỏ dựa vào thành ghế nhìn hai người.



-"Vốn liếng đầu tư thiếu thốn."-Vấn đề có vẻ quan trọng.



Nhỏ nghe xong cau mày nhìn hai người. Quả thật Thái Mỹ Tuyền thật có quyền. Mới nói một câu mà đã bị xuống tinh thần thế kia rồi. Không những thế công ty cũng chị Thái Mỹ Tuyền cắt không cho kí hợp đồng nữa. Có vẻ khá lắm đây.



-"Tôi...sẽ kêu ba mẹ cho ít vốn đầu tư."



Ông bà nhìn nhau cười rồi nhìn nhỏ.



-"Vốn thì vay cũng được nhưng...."



-"Nhưng sao?"-Nhỏ không hiểu hai người đang định nói gì.



-"Thì là như ghế này. Con có một người bạn là Phùng Gia Bảo. Anh ta là con của tập đoàn đá quý lớn nhất vùng châu Âu. Công ty nội đang định kí hợp đồng bên ấy nhưng bé Tuyền đã Ngân chặn lại. Mong con có thể..."



Nhỏ chắp môi hiểu ý hai người muốn nói gì gật đầu nhanh chóng.



-"Được thôi."-Nhỏ dơ đồng hồ lên nhìn.-"Đến giờ tôi phải về trường rồi."



Ông bà như ý cười hiền nịnh nọt nhỏ.



-"Để ông bà đưa con ra cổng. Phải ăn uống nhiều vô nha Phong."



Nhỏ nhún vai đi ra trước. Thấy hai người bọn họ như thế làm mình nổi cả da gà. Không hiểu sao cứ thấy tởm cho thể loại ấy.



Nhỏ vừa khuất bóng dần. Hai người bật cười với vai diễn của mình. Thì ra con nhỏ đó cũng dễ gạt. Lần này được mối to mình sẽ không còn gì để xem trọng nó nữa.



-"Alo."-Tiếng bà nội của nó vang bên đầu dây kia.



-"Tốt đẹp."



-"Tốt."-Tiếng cười mỉm của bà mộng mị sắc bén. Lam Minh Nhật...pằng.



Nhỏ cười hả hê trên đường phố. Bộ hai người tưởng nhỏ không biết giả và thật à. Hai người diễn tốt nhưng nhỏ còn tốt hơn nữa. Để coi lần này công ty sụp đổ đến thế nào. Đường tưởng thấy công ty của ông bà nội ruột là tôi nể. Một khi đã bị bàn tay dơ bẩn của hai người quản thì thật tởm mà cứu vớt nó lên. Thà là sụp đổ,gây dựng điều mới còn hơn là nâng lên với bàn tay dơ bẩn. À thằng khốn Phùng Gia Bảo ấy dám giấu mình vụ con trai của tập đoàn đá quý. Được lắm. Kì này không đánh thì thôi.