Ai Mới Là Con Trai

Chương 97 : Quay ngược thời gian - điều tra chính đáng

Ngày đăng: 01:40 22/04/20


Chàng đứng đấy nhìn nhỏ đi lặng lẽ vào trong. Chàng không biết tim mình đang ra sao? Nhưng có rỡ không nói lời yêu Nguyễn Minh Phong được. Vì chàng là kẻ hèn nhát. Biết nói đùa mà không biết nói thật. Có lẽ chàng sẽ chôn giấu kỉ niệm,giấc mơ và hàng vạn lời nói yêu nhỏ.



Phùng Gia Bảo cũng rất yêu Nguyễn Minh Phong.



...................................................



Anh đến phòng máy ngồi coi lại đoạn video của công ty nhỏ. Đúng là người rành mấy chuyện này như chàng mới xem được sơ hở. Còn anh, mới xem ba lần mà ngáp lên ngáp xuống như gà mớ ngủ.



-"Mày gọi điện cho thằng Quân được chưa?"-Anh quay sang hỏi chàng.



Chàng lo suy nghĩ gì đó quên bén trả lời anh.



Bốp.



Nhân tiện có cục sạc bin,anh quăng thẳng đến đầu làm chàng tỉnh hẳn.



-"Chưa."



-"Thằng lòi đó đi đâu suốt hai ngày rồi nhỉ? Má...nó chứ. Về đây là tao đập chết."-Anh khởi động tay.



Gã đi vào với ánh mắt lạnh lùng. Ném ngay cuộn băng video ở kí túc xá nam lên bàn ý bảo anh mau mau mở ra xem.



Anh ngáp ngắn ngáp dài mở lên lí nhí mắt xem lơ đãng.



Hình bóng ấy chính là Lam Minh Nhật thật. Không sai vào đâu. Thân hình gầy gò 1m70. Ăn mặc kiểu cách tomboy,tay chuyên xỏ vào túi quần.



-"Quay lại thời điểm mất đồ ở công ty Thái Mỹ Tuyền nhé. Quá vô lí điều này. Bảo vệ,quản lí,nhân viên tại sao thấy Lam Minh Nhật bước vào hiên ngang vậy mà không hỏi."-Chàng đưa ra suy luận.-"Còn gọi cho Thái Mỹ Tuyền trước sự việc là mau đến vì mất tất cả mọi thứ quan trọng trong khi Thái Mỹ Tuyền vừa đến là bắt gặp ngay Lam Minh Nhật đi ra sau đó mọi thứ mới mất."



-"Nói như mày thì có gì đó lủng củng. Vậy trong công ty có gián điệp."-Anh suýt xoa nói.



-"Ưm...chưa chắc cũng có thể là người tung tin tầm bậy rồi chà trộn vào đó làm loạn."-Chàng xoa hai vùng thái dương.


-"Em không sao chứ Hoà?"



Thái Mỹ Hoà sa sút gật đầu,cười nhẹ nhìn Hoàng Minh Long.



-"Anh không ngủ hả?"



-"À...có...mới tỉnh dậy."-Hoàng Minh Long không muốn Thái Mỹ Hoà nói dối mình nhưng chính mình lại đi nói dối người mình yêu.



-"Anh nói dối em."-Thái Mỹ Hoà cong môi.



-"Không có."-Hoàng Minh Long không biểu cảm làm người ta tưởng thật.



-"À...rồi. Em đầu hàng."-Thái Mỹ Hoà xị môi.-"Mọi người đâu rồi ạ?"



-"Sang phòng Lam Minh Hoàng rồi."-Hoàng Minh Long hơi ghen. Mới tỉnh dậy là mọi người trong khi Hoàng Minh Long ở đây chỉ có hỏi ngủ thôi.



-"Em cũng muốn sang bên đấy."-Đến giờ Thái Mỹ Hoà làm nũng.



-"Em muốn ăn mắng phải không?"-Hoàng Minh Long trừng mắt nhìn Thái Mỹ Hoà.



Thái Mỹ Hoà bụm miệng tỏ vẻ xin lỗi. Biết Hoàng Minh Long rồi,nói là im chứ cãi lại là liệu hồn.



Nhưng cô nàng Thái Mỹ Hoà trông hiền lành vậy mà cũng cứng đầu hết nói nổi.



-"Nhưng em muốn qua mà."



-"Anh không thích nói nhiều."-Hoàng Minh Long nắm chặt tay thành quyền.



-"Em có chuyện muốn nói với họ mà."-Thái Mỹ Hoà cong môi.



-"Chuyện gì?"



-"Chuyện Lam Minh Nhật không phải là người đã xô em ngã."-Thái Mỹ Hoà nắm tay lay lay Hoàng Minh Long.-"Nha anh Long nha."



Hoàng Minh Long cau mày nhìn Thái Mỹ Hoà cứ muốn gì là đòi cho bằng được. Mới tỉnh dậy là đòi đi đây đi đó.



Hoàng Minh Long thở dài bế Thái Mỹ Hoà lên đi sang phòng Lam Minh Hoàng.



-"Em nặng lắm đấy."-Thái Mỹ Hoà ôm lấy cổ của Hoàng Minh Long.



Hoàng Minh Long nhìn Thái Mỹ Hoà bằng ánh mắt lạnh lùng có tia lửa xẹt qua làm Thái Mỹ Hoà im bặt quay sang nơi khác.