[Ái Nô Hệ Liệt] Si Nô Nhi

Chương 5 :

Ngày đăng: 04:40 19/04/20


“Ân!” – A Lê thở dốc vì kinh ngạc, hai mắt trừng lớn.



Hạ Tam Lang không hề có kỹ xảo gì đáng nói, chỉ biết hàm trụ môi hắn vừa hút vừa cắn. A Lê bị ép đến không thở nổi, toàn thân căng thẳng, hai tay nắm thành quyền đặt trước ngực Hạ Tam Lang.



Hạ Tam Lang vừa hôn hắn, chân cũng không đứng yên mà đi đến bên giường. Hai người loạng choạng ngã trên giường, A Lê rốt cục tìm được cơ hội hô hấp.



“Tam Lang...... Dừng tay!” – Hắn thúc vào thiếu niên đang vùi đầu vô ngực hắn, bất an hô: “Ngươi không cần như vậy...... Ngươi muốn làm gì......”



Hạ Tam Lang mắt điếc tai ngơ, y gắt gao đè lên mình A Lê, lạp xả quần áo của hắn. Hạ thân của A Lê bị y cọ xát, cư nhiên cũng bắt đầu nóng lên. Quần áo trên ngừoi thưa dần, phân thân trướng nhiệt của Hạ Tam Lang lại trực tiếp chạm vào mặt trong đùi hắn, hắn càng thêm bối rối mà chống cự, khẽ hô: “Đừng như vậy...... Chúng ta không thể làm loại sự tình này...... Không cần......”



“Đừng ầm ĩ!” – Hắn càng vặn vẹo càng khiến Hạ Tam Lang bị dục vọng thiêu đốt, y mất kiên nhẫn mà dùng môi chính mình chặn lại cái miệng của hắn.



“Ân...... Ân......” – A Lê dần dần lạc vào nụ hôn bá đạo của y, hai tay đang ra sức chống cự lại bất tri bất giác biến thành mềm yếu vô lực mà khoát lên vai đối phương.



Khi hắn hơi tỉnh táo lại, phát hiện chính mình đã muốn bị lột trần, nhìn nhìn lại Hạ Tam Lang, cũng là toàn thân trần trụi.



A Lê che mắt, không dám nhìn tới hạ thể trướng lớn của y. Hạ Tam Lang mê muội mà nhìn vào thân thể hắn, toàn bộ bụi ban đều tập trung bên mặt phải và trên cổ A Lê, thân thể hắn đúng như mình tưởng tưởng, trắng noãn không chút tỳ vết, làn da bóng loáng mềm mại, sờ lên giống như một món đồ sứ thượng đẳng có sinh mệnh.



Hai người đều không có kinh nghiệm hoan ái, Hạ Tam Lang học Kiều công tử, cúi người hàm trụ phân thân của A Lê.



“Oa!” – A Lê như bị sét đánh, hắn vừa thẹn vừa vội, dùng sức đẩy đầu đối phương ra, Hạ Tam Lang hấp trụ nam cái nho nhỏ nộn nộn kia, vụng về bộ lộng.



“Không cần...... A...... Thực bẩn a...... Không cần......” – A Lê gấp đến chảy nước mắt, lời nói vì dục vọng mà đứt quãng.



Hạ Tam Lang hàm hồ nói: “Không bẩn a...... A Lê hảo thơm......”



“Ô......” – A Lê lấy hai tay che mặt, dương cụ của mình bị người thân yêu nhất hàm trụ, hắn không thể đối mặt với loại cảm giác thẹn thùng này.



Hạ Tam Lang tiếp tục liếm hạ thể của A Lê, từ trên nam cái đến hai quả bóng nhỏ, lại đến đến u huyệt chặt chẽ, y chà xát hung khí to lớn đang trướng lên đến khó chịu của mình, sốt ruột mà nghĩ muốn lập tức đâm vào.



Chính là, huyệt động nhỏ như vậy, có thể đi vào sao...... Y thử cho vào một lóng tay, A Lê lại khẽ “Ai” một tiếng, y nghe thấy dục hỏa liền tăng vọt.



Y rút ngón tay ra, không nghĩ ngợi nữa mà khởi động thắt lưng, một tay tách hai đùi A Lê, một tay nắm phân thân cứng rắn đâm vào.



Tiểu huyệt lần đầu tiên bị mạnh mẽ khai mở, A Lê đau đến thiếu chút nữa là hét rầm lên. Hạ Tam Lang cũng không thoải mái gì hơn, địa phương bất khả tư nghị kia rất nhanh liền siết chặt lấy phân thân của y.



“Ân...... Ô......” – Dục vọng của A Lê nguyên bản đứng thẳng cũng bởi vì đau đớn mà nhuyễn điệu (đừng bắt ta giải thích), hắn dùng lực ôm lấy lưng đối phương, toàn thân căng thẳng, vô tình khiến cho việc tiến vào càng thêm khó khăn, Hạ Tam Lang dùng sức đỉnh đã lâu cũng chỉ có thể tiến vào hơn một nửa.



“Thật là khó chịu......” – Hạ Tam Lang khẽ gọi, cảm giác vừa tê dại, vừa nóng bỏng lại vừa đau đớn này thật sự là tra tấn.



Vì sao Kiều công tử có thể thoáng chốc cắm vào? Chẳng lẽ chính mình so với hắn vô năng?



Y không tin! Hạ Tam Lang tức giận mà dùng thêm sức, bóp lấy tiểu mông của A Lê mãnh lực đâm vào lần nữa —— ba...... Nhục hành thật lớn rốt cục toàn bộ đi vào, hai người đều vì cảm giác này mà thốt lên tiếng rên rỉ nho nhỏ.



A Lê cảm thấy hậu huyệt truyền đến một trận đau nhức như bị xé rách, tiếp theo là một loại cảm giác thỏa mãn khác lạ, hạ thân như sắp hòa tan, trong bụng giống như bị châm lên một ngọn lửa, khiến hắn toàn thân tê dại.



Hạ Tam Lang thở gấp, đầu óc chỉ có một cảm giác thật thoải mái, rất thư thái...... Nguyên lai dương cụ bị thân thể nóng bỏng gắt gao bao vây là chuyện tuyệt vời như vậy, khoái cảm cuồn cuộn từ phân thân truyền đến khiến y run lên vì thoải mái.



Cũng không biết là ai động trước, hai người ôm chặt lấy nhau bắt đầu vặn vẹo, lửa nóng của A Lê một lần nữa ngẩng đầu, gắng gượng đặt trên thành bụng rắn chắc của Hạ Tam Lang. Hắn hai mắt đẫm lệ, mông lung mà cùng Hạ Tam Lang hôn môi, một bàn tay vô thức bộ lộng dương cụ chính mình, Hạ Tam Lang bãi mông, ở trong cơ thể hắn ra sức tiến lên, một lần lại một lần đem dục vọng bản thân hướng càng sâu vào địa phương nóng bỏng kia.



Hậu huyệt mềm mại bị ngọc hành thô to ma xát đến đỏ ửng, vài tia yêu dịch nhũ bạch từ giữa khe hở chảy ra, bộ vị kết hợp phát ra tiếng vang dâm tục.



Nhanh...... Sắp ra...... Phân thân trướng đến cực hạn, y thở gấp, lại mãnh liệt trừu sáp. Trong nháy mắt, Hạ Tam Lang thấy một mảnh kim quang lòe lòe, cảm giác chính mình cả người nhẹ nhàng đứng lên.



Con dế mèn ở ngoài phòng ca xướng, ánh trăng xuyên qua cửa sổ nhỏ hẹp, tiến vào căn phòng hôn ám.



A Lê mở mắt, mờ mịt mà nhìn màn đêm trước mắt. Một người gối đầu lên ngực hắn đều đều hô hấp, hắn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đối phương, trong ánh sáng mỏng manh, hắn nhìn thấy khuôn mặt y thật cương nghị tuấn tú.



Hai người trần trụi, gắt gao ôm lấy nhau. A Lê không biết chính mình ngủ đã bao lâu, chỉ biết là Hạ Tam Lang ở trong cơ thể hắn bắn ít nhất bốn lần, tiếp theo hắn liền mất đi ý thức.



Thân thể cảm giác nhớp nháp, đặc biệt là vùng trong đùi. Hắn rất muốn đi tắm rửa, nhưng thân mình lại bị Hạ Tam Lang ép lên, hơn nữa hoan ái qua đi, toàn thân đau nhức làm cho hắn muốn đứng dậy cũng không được.



“Ai......” – A Lê than nhẹ, giờ phút này tỉnh lại, càng làm cho hắn cảm nhận được, hết thẻy chuyện mới phát sinh đều kh6ong phải là cảnh trong mơ.



Vì cái gì lại như vậy...... Hạ Tam Lang vì sao làm loại sự tình này với hắn...... Càng làm cho hắn khó hiểu chính là, chính mình ngoại trừ lúc đầu phản kháng, kế tiếp lại biến thành tích cực đáp lại, hắn thật không biết xấu hổ! Hắn lớn tuổi hơn Hạ Tam Lang, đáng lẽ nên biết loại sự tình này là không nên phát sinh, hắn lại......



Chính mình cùng Tam Lang hiện tại biến thành quan hệ gì? Bọn họ ngày sau nên ứng xử với nhau như thế nào?
“Ngươi vì sao muốn làm đồ đệ của ta?” – An Trường Quân.



“An minh chủ, thật không dám dấu diếm, vãn bối là đệ tử Độc Phiến Môn.” – Hạ Tam Lang nói dối: “Ba năm trước đây, ta xuất phát từ hảo tâm, cứu Chung đà chủ của Độc Phiến Môn, vì vậy mà biết được một chút bí mật trong bang, hắn liền bức ta gia nhập, bằng không sẽ lấy mạng ta, ta lúc ấy cũng không biết Độc Phiến Môn là môn phái tà ác như vậy, vì thế ỡm ờ gia nhập......”



Hạ Tam Lang nói năng nửa thật nửa giả, hơn nữa che dấu khéo léo, An Trường Quân không đoán được là y có tâm kế, đối với lời y nói không hề nghi ngờ.



“Nói như vậy, ngươi hiện tại cảm thấy hối hận?”



“Đúng vậy.” – Hạ Tam Lang dứt khoát gật đầu, y biết An Trường Quân hảo tâm, chỉ cần nói mình là người bị hại, nhất định có thể được hắn thương hại, vì đạt tới mục đích, y không tiếc lời lừa gạt: “Vãn bối hiện tại bị Đôc Phiến Môn bức làm sát thủ, ta thật sự không muốn vứt bỏ lương tâm mà làm lạoi sự tình này, cho nên quyết định thoát ly bọn họ...... Chính là ta biết được bí mật của bọn họ, bọn họ sẽ không dễ dàng thả ta đi......”



Hạ Tam Lang vừa diễn thuyết vừa dùng một tay che mặt, bộ dáng như sắp khóc. An Trường Quân khuyên nhủ: “Ngươi đừng khổ sở, chậm rãi nói.”



“Ta nghĩ qua, muốn thoát ly Độc Phiến Môn chỉ có thể áp dụng một biện pháp duy nhất, ta tính chạy đến một địa phương cách xa bọn họ, cải danh đổi họ, làm lại cuộc đời...... Chính là trời đất bao la, ta biết trốn chạy đi đâu......” – Hạ Tam Lang dùng ánh mắt khát cầu nhìn hắn, ai oán nói: “Hiện tại có thể giúp ta chỉ có An minh chủ ngài, van cầu ngài thu ta làm đồ đệ, dẫn ta đi đi!”



Hạ Tam Lang nói xong, lại dập đầu mấy lần, An Trường Quân đỡ y.



“Ngươi trước đứng lên đi......”



“Không! An minh chủ. Nếu ngài không giúp ta, ta liền quỳ mãi chỗ này!” – Hạ Tam Lang sử xuất chiêu này, An Trường Quân mặc dù hành tẩu giang hồ nhiều năm, nhưng tính tình thuần phác, rất ít khii hoài nghi người khác có ý đồ, nếu không phải hắn vận khí tốt, võ công lại cao cường, hiện tại cũng không biết phải vướng vào bao nhiêu rắc rối.



An Trường Quân đời này kh6ong thể cự tuyệt thỉnh cầu của người khác, mà nay nghe Hạ Tam Lang nói nhiều như vậy, hắn cũng có chút mềm lòng, bất quá hắn vẫn muốn giữ một chút lập trường.



“Tam Lang, ngươi trước đứng lên, ta có một chuyện phải nói với ngươi.”



Hạ Tam Lang nghe khẩu khí của hắn, biết bản thân có hi vọng, y vội đứng lên. An Trường Quân từ từ nói: “Ta không phải một sư phụ xuất sắc, từng ấy năm cũng chỉ thu một đệ tử duy nhất là Khải Chi, võ lâm minh chủ tuy rằng là một danh vị thật vang dội, nhưng ta chưa từng nghĩ đến tiêu dao tự tại...... Làm đồ đệ của ta, phải bôn ba lao lực, chung quanh phiêu bạc, không chỗ vi gia, chẳng những không được hưởng thụ vinh hoa phú quý, còn phải luôn luôn lo lắng......”



Hắn nhìn thẳng vào mắt Hạ Tam Lang, hỏi: “Như vậy, ngươi vẫn là muốn làm đồ đệ của ta sao?”



Hạ Tam Lang dĩ nhiên biết muốn có được hạnh phúc không phải dễ dàng, chỉ cần có thu hoạch, y nguyện ý trả giá! Đi theo võ lâm minh chủ, dù sao vẫn tốt hơn ở lại Độc Phiến Môn vĩnh viễn không được chú ý! Chịu khổ chỉ là tạm thời, chờ y ở trong chốn giang hồ nổi danh, còn sợ không có vinh hoa phú quý sao?



Y kiên trì nói: “Ta vẫn muốn làm đệ của ngài! Vô luận là phải trải qua bao nhiêu gian khổ ta cũng không sợ!”



“Có chí khí.” – An Trường Quân gật đầu, “Như vậy đi, ngươi trở về thu xếp một chút, nếu ngươi thật sự muốn làm đệ tử của ta, giờ mẹo ngày mai, mang theo hành trang, đến bờ sông ngoài thành chờ ta.”



“Là!” – Hạ Tam Lang ánh mắt vui mừng đáp: “Ta nhất định đến đúng giờ!”



“Ân, đúng rồi, chuyện này tốt nhất không nên nói với người khác.” – An Trường Quân không quên dặn dò.



“Đây là đương nhiên!”



Hạ Tam Lang thoát khỏi dòng hồi tưởng, lòng mang thâm ý mà nhìn chằm chằm A Lê đang vui vẻ ăn cơm.



Lúc này, y không có khả năng mang theo A Lê...... Y thầm tính toán.



A Lê chậm hiểu, tâm địa lại mềm mỏng, có hắn đi theo, rất khó che dấu chuyện mình nói dối An Trường Quân. Chưa kể đến A Lê một chút võ công cũng không có, bộ dạng lại quái dị, chính mình theo An Trường Quân phiêu bạt, A Lê chắc chắn sẽ chỉ liên lụy y; ngoài ra, An Trường Quân không muốn thu nhận nhiều người, bản thân đã phải tìm mọi cách cầu xin mới làm cho hắn đáp ứng, nếu thêm một cái A Lê, nói không chừng sẽ làm đối phương đổi ý, đến lúc đó thật đúng là mất nhiều hơn được!



Nếu A Lê đã muốn thích ứng nơi này, như vậy cứ cho hắn lại chỗ này, không phải tránh khỏi hết thảy phiền toái sao?



Mặc dù có chút không đành lòng, bất quá đại trượng phu làm việc phải rõ ràng dứt khoát, không có A Lê làm gánh nặng, chính mình có thể có tiền đồ sáng lạng. Nếu không nắm chắc cơ hội lần này, mình vĩnh viễn không thể tiến thân! Hạ Tam Lang không hề nghĩ đến tình thân bấy lâu nay, nhẫn tâm mà quyết định.



“Tam Lang? Vì sao không ăn?” – A Lê không biết hiểm ý trong lòng y, lo lắng mà nhìn thấy bát cơm còn nguyên trong tay y.



“Nga, không có việc gì.” – Hạ Tam Lang cười, trong lòng nghĩ: A Lê, thực xin lỗi, vì tiền đồ, ta phải rời đi ngươi, nếu ngày nào đó ta tiến thân, không chừng ta sẽ trở về tìm ngươi...... Bất quá hết thảy đều là chuyện trong tương lai.



Ăn cơm xong, A Lê cúi đầu dọn dẹp bát đũa, Hạ Tam Lang nhìn bóng dáng nhỏ bé yếu ớt của hắn, trong lòng nổi lên một tia không muốn. Không rõ từ khi nào, bản thân đã trở nên quen thuộc với thân ảnh này, hôm nay từ biệt, hai người không biết sẽ chia lìa bao lâu...... Y bỗng dưng tiến lên, ôm lấy thân mình gầy yếu của A Lê.



A Lê cả người run lên, ngượng ngùng nghiêng đầu.”Tam Lang?”



Hạ Tam Lang cái gì cũng không nói, cúi đầu hôn trụ môi hắn, ôm hắn hướng về giường......



Hạ Tam Lang đêm nay tực hồ có chút khác thường, vô luận là động tác vuốt ve hắn, hoặc là cường độ tiến vào, đều lộ ra khát cầu mãnh liệt, giống như muốn trút hết nỗi lòng trong một đêm này.



Lúc A Lê mở mắt, chỗ nằm bên cạnh đã vắng lạnh. Vài bộ quần áo rơi trên mặt đất, cửa tủ quần áo bị mở ra, A Lê mờ mịt nhìn ánh sáng trong phòng, một cảm giác mất mác nảy lên trong lòng.



“Tam Lang......?”