Ám Chiến Tâm Huyền

Chương 12 : Hai tầng chiếm giữ

Ngày đăng: 00:58 22/04/20


Editor: ton ton



”Trời ơi!”



”Ha ha.......”



Hai giây sau, tiếng kinh hô cùng tiếng cười to sang sảng cùng lúc bùng nổ.



Phát ra tiếng kinh hô là Sophie, cô ta đã ném luôn điện thoại hai bước

chạy đến cạnh tôi, trước hết là đối diện người đàn ông đó nói: “Thực xin lỗi, giám đốc Trầm, cô ấy là ngày đầu tiên đi làm.” Sau đó cúi đầu nhìn đám giấy hỗn loạn đầy đất thì thào nói: “Trời ạ, bị lẫn lộn hết cả rồi, sao cô photo xong mà không bấm chúng lại vậy? Cái này phải dựa vào số

từng trang một mà sắp xếp lại.”



Tôi phục hồi tinh thần, cả gương mặt lẫn cái cổ đều nóng bừng đỏ cả lên, bối rối nói: “Thực xin lỗi, tôi không nghe thấy, không biết anh mở cửa, tôi chỉ định gõ cửa,.......” Trong tình trạng lo lắng, sốt ruột, lời

giải thích nói ra thật lộn xộn.



Vẻ mặt người đối diện mang ý cười, hàm răng trắng đều, nhìn tôi thật

sâu, sau đó quay đầu hỏi Giang Triết Tín: “Triết Tín, đây là cô em nhỏ

anh mới mời về sao?”



Tôi bất giác thoáng nhìn vào hai người trong phòng, Nghiêm Đồng tổng thể không hề cười, anh ta cướp lời: “Cái gì mà em gái nhỏ, cô ấy là Hứa

Lăng Tịch, đại tiểu thư của Hứa thị, cô Hứa.”



Người đối diện hiển nhiên lấy làm kinh hãi, lập tức quay đầu lại lần nữa đánh giá tôi một lượt.



”Hai người nhanh chóng thu dọn đi, chút chuyện nhỏ ấy cũng làm không

xong. Tùng Lực, cậu mau lại đây.” Giang Triết Tín thản nhiên phân phó,

biểu tình từ đầu đến cuối lãnh đạm âm trầm, chỉ quét mắt nhìn tôi một

cái, mang theo vẻ bất mãn đối với biểu hiện vô năng như thế của tôi.



Mặt tôi càng nóng bừng lợi hại, đành phải cúi đầu ngồi xuống, tìm kiếm từng trang từng trang một. Sophie cũng đến giúp một tay.



Những bước chân trước mắt dần biến mất, tôi nghe được tiếng Trầm Tùng

Lực sau khi ngồi xuống ghế dựa thì nhẹ giọng hỏi: “Anh làm sao tìm được

cô ấy? Chẳng phải nói cô ấy không ỏ trong nước sao?”



Vấn đề này tôi cũng rất ngạc nhiên, nhưng Giang Triết Tín không trả lời, trực tiếp nói trở lại đến phương án thu mua.



Sophie giúp tôi đem đám giấy hỗn loạn chất đống trên bàn, sau đó bỏ lại

một câu: “Cô nhanh chóng sắp xếp lại. Tổng giám đốc mọi người đang chờ

sử dụng đấy.” Sau đó vội đi làm việc. Với câu cám ơn của tôi cô ta không để ý đến.



Tôi theo bản năng lại nhìn thoáng qua cánh cửa đang đóng chặt, sau đó

vùi đầu dựa theo số trang sắp xếp lại bảng kế hoạch toán loạn.



Hơn nửa tiếng sau, bốn xấp giấy chỉnh tề xếp thành hàng. Tôi nhẹ nhàng

thở phào một hơi, nhìn về phía Sophie ở đối diện: “Sophie, tôi xếp lại

xong rồi, dùng cái gì đóng chúng lại?”



Sophie mắt không rời màn hình vi tính, tay không dừng việc: “Có máy bấm

lỗ, trước tiên bấm lỗ, sau đó bỏ vào bìa hồ sơ. Cô lại đây lấy đi. Bìa

hồ sơ đều ở trên tủ sắt bên phải chỗ cô ngồi.”



Tôi từ trên bàn cô ấy lấy dụng cụ, rồi từ trong ngăn tủ lấy ra bốn bìa hồ sơ.



Điện thoại trên bàn Sophie reo lên, Sophie nhận cuộc gọi: “Alô, đúng vậy, Giang tổng. Xong liền đây ạ. Vâng. Vâng.”



Vừa buông điện thoại, Sophie đã chạy ngay tới, cầm lấy hồ sơ tôi đang

kẹp vào máy bấm lỗ rồi nói: “Tôi bấm cho, cô lo cài văn kiện vào bìa hồ

sơ đi, tổng giám đốc mọi người đang chờ xem đấy.”



Cô ấy quả nhiên sử dụng thuần thục hơn, hầu như chỉ nhìn thoáng qua là

tìm ra tâm chính xác Hai người hợp tác, vài phút sau đã hoàn thành nhiệm vụ.



Sophie nói: “Còn thất thần gì chứ? Mau mang vào đi.”



Vẫn là tôi mang đi? Vừa nghĩ đến chuyện mất mặt vừa rồi, mặt tôi lại bắt đầu nóng lên.



Tôi đổi lại dùng sức trực tiếp gõ mạnh cửa, chỉ lo bên trong không nghe thấy.


Lần lượt đâm chọc, lần lượt ma sát.



Hạ thể bắt đầu biến ướt át, đau đớn lúc ban đầu chậm rãi biến thành vui thích mơ hồ.



Lần đầu tiên, lần đầu tiên ở dưới thân hắn có khoái cảm.



”Có cảm giác phải không?” Hắn thế mà lại nhạy bén như vậy. Vén tóc tôi ra, bắt đầu từ lỗ tai, liếm láp da thịt tôi.



Ngón tay hắn đang sờ soạng bên đầu ngực trái, nơi bị thương đã gần như

phục hồi, lại biến thành mượt mà mềm mại. Hắn vân vê chơi đùa, sau đó

cúi đầu xuống ngậm nó vào trong miệng.



”Ưm......” Tôi nén tiếng thở hổ hển, cắn môi dưới. Với tôi mà nói, hắn

ôn nhu so với hắn tàn bạo càng đáng sợ, khiến tôi không thể nhờ vào đau

đớn và oán hận mà chống cự lại.



Đầu ngực trong sự liếm láp đùa bỡn ẩm ướt ấm dịu mà gắng gượng đứng lên, cảm giác tê dại chạy dọc từ dây thần kinh cột sống từng chút một truyền lên não, tôi phải dùng lực khắc chế gấp bội mới có thể nhịn xuống không phát ra tiếng rên rỉ.



Hắn lại nắm lấy đầu ngực khác của tôi, đầu lưỡi tà ác lướt theo da thịt

tôi một đường liếm đi qua, lưu lại dấu vết thấm ướt lạnh lẽo.



Tôi không thể ức chế run run, không hề vì đau đớn, mà là thân thể đã đi

ngược lại ý chí, đã lâu không được âu yếm vuốt ve, kích thích phát ra

nhiệt tình nguyên thủy. Không, không thể, tôi không cần âu yếm của hắn,

tôi không yêu thích của lạ, tôi chỉ muốn anh ấy, tôi chỉ cần người kia.

Tôi cắn chặt răng, hai tay nắm chặt, lòng thầm muốn bấm đau lòng bàn tay chính mình, một lần nữa lấy lại được về ý thức.



Dục vọng trong hạ thể lại bắt đầu luật động, dồn dập, khắc sâu, mang theo tiết tấu khiến người ta tới gần sự điên cuồng.



”Không cần chịu đựng, hưởng thụ cảm giác tôi mang lại cho cô,“ Hắn nhỏm

dậy nửa thân trên, nhìn tôi, thản nhiên cười, “Đây là sự tưởng thưởng

tôi cho cô, ngày làm việc đầu tiên thực vất vả, không phải sao? Thậm

chí bỏ lỡ cơm trưa, hử?”



Kích tình, xấu hổ, áp lực, tức giận...... Tất cả hết thảy đều hội tụ

cùng một chỗ, nhiệt huyết nháy mắt xông lên đỉnh đầu, cái gì tôi cũng

đều quên, không quan tâm kêu to ra tiếng: “Anh cuối cùng muốn tôi thế

nào? Khốn nạn! Đồ điên! Tôi chịu đủ tra tấn của anh rồi! Anh cút ngay!”



Thân thể hắn một lần nữa áp chế lên, ngăn chận tôi kịch liệt vặn vẹo thân thể.



”Câm miệng!” Sau lời quở trách đơn giản, hắn nở nụ cười, cắn cắn ở bên

tai tôi: “Cô rốt cuộc không tiếp tục giả vờ lạnh lùng rồi nhỉ, đây mới

là bộ mặt vốn có của cô sao?”



Máu tôi trong nháy mắt liền đông cứng lại, gương mặt vì mất máu mà lạnh như băng một mảnh.



Kẻ ma quỷ này! Là ma quỷ không hơn không kém!



”Tôi nhận nhiệt tình của cô, nhưng mà cô nói lời lỗ mãng hẳn là đáng bị

trừng phạt.” Hắn lại lần nữa lộ ra hết thảy cảm giác về sự ưu việt nắm

mọi thứ trong lòng bàn tay, hơi rời khỏi thân thể tôi một khoảng cách,

lần nữa nhặt lên điếu thuốc đã tàn một nữa kia đốt lên.



Hắn hút một ngụm, đầu thuốc lá tỏa ra ánh lửa đỏ rực, ngay sau đó áp lên trên đầu ngực tôi.



”A ──!”



Một khắc kích tình trước đó chớp mắt liền ngã vào vực sâu đau đớn, tôi

đã không biết nên chịu đựng như thế nào, tôi cực lực căng thẳng thân

thể, cũng co rút cơ thịt bên trong.



Hắn vừa lòng đến cực điểm lại bắt đầu luật động, điên cuồng rút đẩy, cảm xúc hai người dung hợp bùng nổ điên cuồng......



Ngoài cửa sổ hoàng hôn vừa mới buông xuống, mà tôi lại sớm từng bước từng bước đi vào trong bóng đêm.