Ám Chiến Tâm Huyền

Chương 31 : Khó đối diện với lòng mẹ hiền

Ngày đăng: 00:59 22/04/20


Ngày đính hôn mỗi lúc càng tới gần, người ở Giang gia đều bận rộn tới nhân ngưỡng mã phiên(1), chỉ ngoại trừ mình tôi.



(1) Nhân ngưỡng mã phiên: Người thì nghiên ngã, ngựa thì lật mình - ý nói là bận đến rối loạn tan tác cả lên.



Nhìn thấy Giang phu nhân với công việc bất kể lớn nhỏ, đều tự mình chỉ huy người làm trong nhà chuẩn bị cho tiệc đính hôn của tôi và Giang Triết Tín mà cả ngày bận rộn, còn tôi lại chỉ cần tay cầm một chén hoặc tổ yến hoặc là nhân sâm vây cá, nằm làm ổ trên sô pha ăn sạch uống cạn đã được xem như hoàn thành nhiệm vụ của mình, thì trong lòng thật sự không phải không cảm thấy xấu hổ.



Nhưng bất cứ khi nào tôi muốn làm chút chuyện thậm chí chỉ là việc linh tinh nhỏ nhặt như đưa đồ bưng chậu, những người giúp việc trong nhà đều trưng ra vẻ mặt khẩn trương cuống quít khuyên can, luôn miệng nói: "Hứa tiểu thư cẩn thận thắt lưng, trăm ngàn đừng lại bị trật nữa, bằng không đến ngày đính hôn làm sao tham gia đây. cô mau bỏ xuống đi, Giang phu nhân mà thấy sẽ trách mắng chúng tôi đấy."nói đến mức mặt tôi nóng ran cả lên.



Tất cả vì phối hợp lời nói dối của Giang Triết Tín nhằm che đậy hành vi hung ác của hắn, lần này hình tượng của tôi trong cảm nhận của mọi người liền trở thành một kẻ trăm thứ không dùng được vào việc gì, ngay cả mỗi việc đi tắm mà cũng có thể trượt chân té trong bồn, sau đó thành kẻ yếu đuối bị trật khớp thắt lưng. Nếu không phải Giang Triết Tín bàn ra Trần Trác tới cứu nguy cục diện, hơn nữa Giang phu nhân lại bị Giang Triết Tín cố ý bám giữ, sự tình đã sớm lộ tẩy rồi.



Ngay cả tôi cũng không nghĩ hậu quả nghiêm trọng như vậy, không ngờ quả thật phải nằm trên giường cả ngày, một chút hơi sức cũng không có, đơn giản là đứng cũng đứng không nổi. Theo lời Trần Trác dùng để giải thích với Giang phu nhân chính là: "Bị ngoại lực đập mạnh ở khoảng cách gần. thật ra khôngthương tổn đến gân cốt, có điều bị trật hơi nghiêm trọng, dán thuốc dán hai ngày sẽ tốt lên."



Quả nhiên ngày hôm sau đã đỡ hơn rồi, nhưng mọi người tựa hồ coi tôi như một chế phẩm bằng pha lê dễ vỡ, Giang phu nhân còn may ra vẫn là yêu thương tôi như cũ đều xuất phát từ nội tâm. Nhưng thái độ của Giang Hoa liền lộ rõ hơi bất mãn, có lẽ cảm thấy Giang gia trăm chọn ngàn chọn cuối cùng lại cưới về một cái ấm sắc thuốc như vậy, thật sự không kinh tế chút nào.



Giang Triết Tín hình như cũng đặc biệt bận rộn, từ buổi tối hôm đó trở về sau, tôi vẫn chưa hề gặp lạihắn, ngay cả bữa tối hắn cũng không về nhà dùng cơm, chỉ có mỗi ngày đều gọi điện về, bình thường thìgọi vào phòng Giang Hoa, ông ta sẽ truyền đạt lại một số chuyện cho Giang phu nhân, bảo rằng Giang Triết Tín có tiệc xã giao, nếu về quá muộn sẽ đến căn hộ bên kia ngủ tạm. Mỗi khi nói xong lời cuối cùng bà đều nhìn tôi nói: "Triết Tín hỏi thắt lưng cháu có đỡ chút nào không." Tôi chỉ nhanh chóng gật đầu. Sau cùng hắn cũng nhận ra bản thân đối với tôi quá đáng sao?



Cả ngày ăn ngon, ngủ say, mọi việc lại chẳng cần bận tâm lo lắng. Đến tận ngày đính hôn, sáng sớm thức dậy nhìn vào gương cho rằng người trong đó sắc mặt hồng hào, đôi con ngươi tỏa sáng truyền thần, chỉ cần bày ra một nụ cười tươi tạm chấp nhận được, thì thật sự không xem là một hình ảnh trong suốt yếu ớt.




Giang Hoa nhìn về phía Giang phu nhân: "Khách khứa cũng sắp đến rồi, tất cả đã sắp xếp thỏa đáng rồi chứ?"



Giang phu nhân cười tươi rộn rã: "Yên tâm đi, đều là tôi tự mình xác nhận qua rồi. Tôi chỉ có một thằng con trai mà thôi, đã xuất ra toàn bộ tinh lực ấy chứ."



"Được, vậy chốc nữa Triết Tín, cha con chúng ta tự minh ra cửa nghênh đón khách. Lăng Tịch, cháu ở đây làm bạn trò chuyện với cha cháu và bác Giang của cháu nói chuyện phiếm đi." Giang Hoa nhìn mọi người chúng tôi nói.



"Cha, đã phát thiệp mời Trình gia à?" Giang Triết Tín đột nhiên mở miệng.



"Chuyện đó là đương nhiên, tuy rằng gần đây trong chuyện làm ăn có va chạm với bọn họ, nhưng mà mời thì vẫn không thể thiếu, muốn hay không muốn đến, đều do bọn họ cả thôi." Giang Hoa lạnh nhạt bình tĩnh, hiển nhiên không đem Trình gia để vào mắt, "Còn nữa, Triết Tín, chốc nữa không được thất lễ. Dẫu sao trong làm ăn, anh tranh tôi đoạt là chuyện thường tình, hôm nay là ngày tốt của con, đừng bị những người có tâm tư cố ý làm cho xáo trộn."



"Con hiểu mà, hai ngày nay con cũng không để cho Trình Bá Văn chiếm được lợi ích gì, tạo phiền phức cho anh ta cũng đủ để anh ta đau đầu một thời gian rồi." Giang Triết Tín cười.



Tôi và Giang phu nhân rất ăn ý cùng đưa măt nhìn nhau, Giang phu nhân không nói gì, còn tôi lại buột miệng thốt ra mà không suy nghĩ: "Chẳng lẽ những khiêu khích và rải ra tin đồn gần đây chính là Trình gia?"



Tầm mắt hai cha con Giang đều tụ tập ở trên người tôi, mắt sáng như đuốc.