Âm Dương Nhãn

Chương 80 : Cao ốc ngoại ô

Ngày đăng: 10:34 18/04/20


Lưu xử lo lắng nói: "Thế nhưng không có chứng cớ, quốc gia sẽ không dễ dàng động tới mấy tông môn này, ai biết bọn họ có nội tình cùng thủ đoạn gì chứ... Thôi thôi, tôi gọi cũng chỉ muốn nói với cậu, người của Tử Vi Tông đã trao đổi với thượng cấp, nói là muốn thay thế đặc vụ ngành các cậu, trở thành tổ chức vì quốc gia thanh trừ quỷ quái mới!"



Nghệ Tu thầm nói một tiếng "tới", thế nhưng ngoài miệng vẫn lãnh đạm nói: "Đặc vụ bộ môn chúng tôi vì quốc gia bán mạng nhiều năm như vậy, chẳng lẽ phía trên nói thay liền thay?"



Lưu xử không đoán được ẩn ý cùng tâm tư của Nghệ Tu, chỉ có thể trấn an: "Phía trên không đáp ứng, nhiều năm như vậy các cậu không có công lao cũng có khổ lao..."



Nghệ Tu ngắt lời: "Được rồi, đừng nói nhảm, đám người kia nhất định đã ra quyết định rồi chứ gì? Ông trực tiếp nói cho tôi biết cuối cùng đã an bài thế nào đi."



Lưu xử yên lặng một chốc, thấp giọng nói: "Nhóm Tử Vi Tông nói bọn họ sẽ chọn người tinh nhuệ nhất gia nhập đặc vụ bộ môn, hơn nữa đãi ngộ không thể kém hơn ngành các cậu, yêu cầu ngang hàng với cậu, nắm giữ một nửa quyền khống chế đặc vụ bộ môn..."



Nghệ Tu quả quyết mở miệng: "Không có khả năng! Bảo bọn họ cút xa chừng nào tốt chừng nấy!"



Lưu xử vốn cũng đoán được Nghệ Tu sẽ nói vậy, ông liền vội vàng nói: "Nghệ đội trưởng an tâm đừng nói, hiện giờ phía trên vẫn chưa đáp ứng, tôi cũng chỉ thông báo cho cậu biết trước mà thôi. Thế nhưng tôi thấy trừ bỏ những người vẫn luôn làm khó dễ đặc vụ bộ môn, Triệu xử cũng rất tán thành, dù sao thì hiện giờ..."



Nghệ Tu cười lạnh một tiếng: "A, ông cho là xuất hiện cục diện bây giờ, mục đích của đám người đó là gì? Nói với Triệu Phong, tôi tuyệt đối không đồng ý!"



Nói xong, Nghệ Tu trực tiếp cúp máy.



Tô Dập phủi phủi bụi trên tóc và trên người, đứng dậy hỏi: "Nếu phía trên đáp ứng..."



Nghệ Tu mặt lạnh cầm di động, cả người tỏa ra lệ khí lạnh giọng nói: "Bọn họ có bản lĩnh thì cứ thử xem, chỉ cần dám bước chân vào đặc vụ cao ốc một bước, anh sẽ đánh bọn họ tàn phế luôn!"



Nghệ Tu vừa dứt lời thì tai nghe truyền tới âm thanh của Bình Hạo Diễm: "Mọi người trở lại đi, xem ra công việc hôm nay đã tạm thời kết thúc."



Tô Dập nhấp mở màn hình nhỏ trên tai nghe, thấy quả thực không còn điểm sáng nào nữa mới an tĩnh ngẩng đầu nhìn Nghệ Tu: "Chúng ta về thôi."



Khí tức quanh thân Nghệ Tu chậm rãi hòa hoãn lại, gật đầu, cùng Tô Dập đi tới chỗ đậu xe. Sau khi bọn họ rời đi, rất nhanh sẽ có cảnh sát tới khống chế nơi này, cũng trấn an quần chúng xung quanh, cũng bồi thường cho chủ quán nhỏ.



Trong đặc vụ cao ốc, Kỷ Bạch Tình bận rộn chuẩn bị dược tề hồi phục cho nhóm người mệt mỏi, sau đó lo âu nhìn bọn họ: "Cơm tối cũng đã xong rồi, có muốn ăn cơm trước không?"



Khương Tu Hiền cả người mềm nhũn nằm chèm bẹp trên sô pha, ngay cả thói quen cười đùa cợt nhã cũng không thèm để ý, lười biếng nói: "Mệt mỏi quá, không có khẩu vị..."



Bình Hạo Diễm ngồi bên cạnh cúi đầu vọc notebook vài lần, sau đó âm trầm nói: "Bọn chị Đỗ cũng đã thanh trừ quỷ quái bên ngoài thành phố không sai biệt lắm, cũng có thể trở về rồi. Vẫn là A thị chúng ta kéo dài không dứt, giết một đợt lại lòi ra một đợt, dưới mật thất đã chất đầy phân nửa rồi mà vẫn chưa kết thúc."



Toàn bộ người Hạo Ca Tông bọn họ bắt được đều nhét vào mật thất chưa kịp tháo dỡ, vừa vặn có thể dùng làm nhà giam.



Vu Hãn Âm xoa xoa mi tâm, thấp giọng nói: "Không có cách nào, đội trưởng cùng Tiểu Dập ở đây, Tử Vi Tông muốn nhúng tay vào đặc vụ bộ môn, đám Nghê Nguyên Tư nhất định ép chúng ta đi vào khuôn khổ."



Sắc mặt Bình Hạo Diễm nhất thời lại càng âm trầm hơn, cặp mắt tròn trịa trợn lên nhìn về phía trước, ngón tay cầm notebook cũng hơi trắng bệch.



Nghệ Tu phiền não xoa xoa tóc, mở miệng nói: "Cứ tiếp tục như vậy thì thực sự không phải cách."



Vu Hãn Âm ngã đầu dựa vào lưng ghế sô pha, thấp giọng nói: "Khẳng định có biện pháp, bây giờ chúng ta đã cùng Hạo Ca Tông đối lập, không thể xé rách mặt với Tử Vi Tông. Hơn nữa chúng ta quả thực không đủ người, chiến lực của phân bộ cũng không mạnh, chúng ta cần chiến lực của đám Tử Vi Tông. Hơn nữa với áp lực khắp mọi nơi như vậy, phía trên nhất định hi vọng đặc vụ bộ môn mở rộng chiến lực, theo tình huống hôm nay, thỏa hiệp là chuyện sớm muộn, không bằng chúng ta chủ động một chút, như vậy còn có thể nắm được chút quyền chủ động, có quyền chọn lựa."



Nghệ Tu im lặng không lên tiếng, nhíu mày.




Thấy Nghệ Tu không xúc động trực tiếp liều mạng rời đi, Triệu Phong không khỏi thở phào, ông chậm rãi đè thấp ưu tư hỗn loạn, trầm giọng nói: "Nghệ đội trưởng, có phải cậu đã quên sự kiện phát sinh ở S thị không? Chúng tôi đã đáp ứng sẽ giúp các cậu đè ép xuống, không truy cứu nữa, sau đó cậu đã đáp ứng tôi một chuyện thì sao?"



Nghệ Tu ngừng một lát, từ từ xoay người lại nhìn về phía Triệu Phong, ánh mắt lạnh lùng.



Triệu Phong nhìn Nghệ Tu, ngữ khí hòa hoãn một chút: "Chuyện có thể thương lượng, đúng không?"



Chờ Nghệ Tu mặt bất biến từ phòng làm việc của xử trưởng đi ra ngoài, anh liền khẽ gật đầu với nhóm Vu Hãn Âm từ phòng nghỉ tiến ra.



Vu Hãn Âm mỉm cười, cùng mọi người cùng Nghệ Tu rời khỏi văn phòng chính phủ.



Cũng không lâu lắm, thông báo hội nghị đàm phán với các tông môn được gửi tới, Nghệ Tu không đi, chỉ để Vu Hãn Âm đi. Có Vu Hãn Âm ở, ai cũng đừng nghĩ đòi được chỗ tốt, chính mình thì dẫn Tô Dập tiếp tục đi diệt quỷ, triệt để biểu lộ thái độ của mình.



Tô Dập bị Nghệ Tu bọc như một quả cầu, thừa dịp chạng vàng tối cầm bảng vẽ tới vườn hoa trong đặc vụ cao ốc, khó khăn giơ cánh tay hành động bất tiện, chậm rãi vẽ cảnh quang khô héo trước mắt.



Một trận gió rét lất phất thổi qua, Tô Dập theo bản năng rụt cổ, đem mặt mình vùi vào khăn choàng dày ấm áp. Lá khô còn treo trên cành xào xạc bị trận gió cuốn dao động lắc lư, cuối cùng không chịu nổi lực cuốn, chúng rời khỏi cành vô lực rơi xuống đất.



Ánh mắt Tô Dập rời khỏi chiếc lá rụng, ngẩng đầu nhìn bầu trời mờ mờ tối.



Gió thổi báo hiệu giông tố sắp tới, gió đã bùng lên, ai có thể từ trận gió lốc này thoát thân?



Chạng vạng tối, Vu Hãn Âm trở lại. Anh cởi áo choàng dài đi vào đặc vụ cao ốc, cười lạnh nói với mọi người: "Đã có kết quả, thế lực khắp nơi cũng đưa tới một nhóm tinh nhuệ gia nhập, một lần nữa tìm nơi an trí ở phòng làm việc vừa xây dựng xong ở ngoại ô A thị. Thế lực sau lưng Trương phó xử vẫn không vừa mắt chúng ta phỏng chừng đã liên hiệp với đám người kia, bọn họ còn muốn nhân cơ hội này nhúng tay, muốn gửi một quan viên tới giám sát hành động, đã bị anh trực tiếp đuổi tới bên ngoại ô rồi."



Nghệ Tu ngồi trên ghế sô pha nói: "Cực khổ rồi, kế tiếp đặc vụ cao ốc hạn chế nhân viên ra vào, không được cho phép không thể tiến vào! Thứ vớ vẩn gì đó muốn gặp cứ hẹn gặp ở bên ngoài. Hạo Diễm, bắt đầu từ ngày mai trực tiếp truyền nhiệm vụ cho bọn họ, để bọn họ làm chân chạy xử lý hết đám quỷ bùng phát này rồi tính sau."



Nhóm Vu Hãn Âm gật đầu, Bình Hạo Diễm sắc mặt âm trầm khó coi cúi đầu nhìn di động, thấp giọng mở miệng: "Có lẽ chị Đỗ cùng chị Mao sẽ về vào ngày mai, anh Vưu thì muộn nhất vào ngày kia cũng sẽ trở lại."



Khương Tu Hiền không khỏi cười nói: "Quá tốt rồi, lần này áp lực của chúng ta cũng giảm bớt một chút."



Hôm sau lại là một ngày tiếp tục bôn ba khắp nơi đánh giết qu3y quái.



Sáng sớm bảy giờ, tất cả di động của nhân viên vừa dọn vào tòa nhà ở ngoại ô mới được cấp cho đặc vụ bộ môn đều nhận được tin nhắn từ một số lạ.



Nội dung cực kỳ ngắn gọn, chỉ có một địa chỉ kèm theo một cậu: [Thỉnh các vị tuân theo điều động của bộ môn, thực thi nhiệm vụ được giao, một khi không kịp thời hoàn thành nhiệm vụ thanh trừ quỷ quái được giao sẽ bị ghi vào ghi chép thành tích, thành tích không hợp cách sẽ trực tiếp đá ra khỏi đặc vụ bộ môn.]



Nhâm Tinh Hỏa đại diện Tử Vi Tông gia nhập thấy giọng điệu cứng rắn trong câu nói sau cùng thì phẫn hận tới suýt chút nữa ném vỡ di động.



Vi tông chủ Tử Vi Tông Vi Tam, hôm qua đã tự mình tới hội nghị đàm phán, có thể nói là người có địa vị tối cao trong huyền môn tham gia hội nghị, kết quả còn chưa dương dương đắc ý được bao lâu đã bị Vu Hãn Âm bất động thanh sắc dùng miệng lưỡi diệt không còn manh giáp. Nhâm Tinh Hỏa vẫn còn nhớ rõ cảm giác bực bội ngày hôm qua, không ngờ hôm nay lại nhận được một tin nhắn lạnh như băng lại tràn đầy khiêu khích như vậy!



Lúc này Vi Tam vẫn chưa đi, mắt hổ quét nhìn dòng chữ trên di động Nhâm Tinh Hỏa, hừ lạnh một tiếng: "Đi đi, đừng để chúng lưu lại cái chuôi. Cái tên yêu nhân bất nam bất nữ Vu Hãn Âm kia... hừ, Nghê Nguyên Tư chuẩn bị phái cô chị em sinh đôi của Đỗ Phái Tuyết tới, chúng ta cũng không thể không có hành động gì, lập tức phái người liên hệ Vu gia!"



Nhâm Tinh Hỏa ẩn nhẫn gật đầu, siết chặt di động, đồng thời rối rít đám Tử Vi Tông vẫn chưa thức dậy.



.*.