Âm Dương Nhãn
Chương 88 : Xúc tu màu đen
Ngày đăng: 10:34 18/04/20
Quỷ môn mở ra một kẽ hở, sức mạnh của quỷ quái ở thế gian tăng vọt, trở nên cực kỳ khó đối phó.
Nháy mắt đã có rất nhiều người huyền môn bị quỷ quái tổn thương, bị thôn phệ gần như không còn sót gì.
"Xảy ra chuyện gì? Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Cứu mạng! Mau cứu tối Tôi không muốn chết! A..."
Vô số người kêu thảm bị quỷ quái nháy mắt giết chết, gặm nhắm thi thể hoặc bị xé thành mấy đoạn bị quỷ quái nhét vào miệng. Máu tươi cùng nội tạng văng tung tóe khắp nền đá cùng hồ nước, nhất thời tình cảnh trong Hạo Ca Tông thảm thiết hệt như địa ngục nhân gian.
Sắc mặt Vu Hãn Âm đại biến, chợt quay đầu nhìn về phía Tế Tử Điện.
Chẳng lẽ quỷ môn đã mở ra sao?
Anh đè tai nghe, gấp rút hỏi: "Tu Hiền, bên em thế nào rồi?"
Qua một lúc lâu sau, bên Khương Tu Hiền truyền tới tiếng vang hỗn loạn, từ hồ có tiếng ai đó điên cuồng cười to. Khương Tu Hiền nóng nảy la ầm lên: "Em với anh Vưu, chị Mao hội hợp rồi, hiện giờ Nghê Nguyên Tư đang ở bên Tế Tử Điện, bọn Nghê Nguyên Tư ngăn cản nên em căn bản không thể tới gần. Bất quá nghe tên khốn kia nói quỷ môn đã mở!"
Tâm Vu Hãn Âm chợt lạnh, rất nhanh liền không thể để ý tới bên Khương Tu Hiền được nữa, bởi vì có quá nhiều quỷ quái gia tăng thực lực cắn xé người huyền môn rồi men theo nhân khí chạy tới chỗ anh.
Đỗ Phái Tuyết linh hoạt di chuyển chém giết đám quỷ cũng bắt đầu xuất hiện vết thương lớn lớn nhỏ nhỏ ở trên người, thế nhưng cô không hề để tâm, thậm chí nụ cười bên khóe miệng lại càng tươi hơn. Cô nghe thấy âm thanh của Vu Hãn Âm thì dành chút thời gian nhấn tai nghe cười nói: Anh Vu, em sẽ tới tìm bọn anh."
Nói xong, đại đao trong tay cô đột nhiên vung lên, chất lỏng màu đen bắn tung tóe lên người, trực tiếp chém chết con quỷ quơ quào móng vuốt muốn công kích mình, trực tiếp chặt đứng một khối đen tỏa ra một lượng lớn hắc khí.
Đỗ Phái Lan khó khăn đi theo Đỗ Phái Tuyết, trên người cũng đầy vết thương lớn nhỏ, cố gắng dốc toàn lực né tránh quỷ quái công kích.
Bình Hạo Diễm nhìn quỷ quái không ngừng gầm thét tới gần, đôi mắt to tròn trợn cực đại, cả người cứng ngắc, cơ hồ ngay cả súng quỷ cũng không cầm được. Con ngươi cậu run rẩy, hình ảnh đẫm máu trong ký ức dần dần rõ ràng trước mắt, đồng thời cảm giác sợ hãi tuyệt vọng cũng từng chút cắn nuốt lý trí cậu.
Bình Hạo Diễm run run mở miệng: "Anh... chúng ta... chúng ta phải làm sao đây?"
Vu Hãn Âm hít sâu một hơi, cặp mắt đào hoa lộ ra một tia dữ tợn, chợt hất la thiên lăng trầm giọng nói: "Hạo Diễm, hiện giờ cửu tử nhất sinh, chỉ có thể liều mạng chờ Phái Tuyết chạy tới.
Bình Hạo Diễm cứng đờ trợn mắt nhìn chằm chằm bóng lưng Vu Hãn Âm, cổ họng giống như bị nghẹn lại, khó khăn mở miệng. Mà Kỷ Bạch Tình thì đỏ mắt buông ly nước xuống, an tĩnh đứng dậy, sau đó chiến ca hùng dũng một lần nữa vang lên từ cổ họng đã có chút khàn khàn của cô.
Chỉ thoáng chốc đã có quỷ quái nhào tới.
Vu Hãn Âm hất la thiên lăng bày tầng tầng lớp lớp phòng ngự trước mặt hai người, số còn lại bay vút tới quấn chặt lấy đám quỷ. Nắm tay anh siết chặt, la thiên lăng không ngừng co rút siết đám quỷ thành một đoàn, mãnh mẽ chèn ép, miễn cưỡng siết chết chúng.
Mấy con quỷ này vừa hóa thành hắc khí tiêu tán thì tiếp tục lại có những con khác vọt tới.
Trán Vu Hãn Âm mướt mồ hôi, vung tay, lại có mấy đạo la thiên lăng bay ra tiếp tục quấn lấy đám quỷ xông tới, không ngừng siết chặt.
Bình Hạo Diễm sắc mặt tái nhợt giơ súng quỷ, tuyệt vọng nắm chặt cò súng, cắn răng nhắm về phía đám quỷ bị Vu Hãn Âm trói chặt cùng đám bóng đen đang nhào tới.
Kỷ Bạch Tình ngồi chồm hổm phía sau bọn họ, sắc mặt tái nhợt, đầu đổ đầy mồ hôi không ngừng ngâm xướng, điểm sáng cùng ánh sáng mà người khác không thể nhìn thấy theo tiếng ca không ngừng thấm vào người Vu Hãn Âm cùng Bình Hạo Diễm.
Người huyền môn ở Hạo Ca Tông rối rít rơi vào khổ chiến, thế cục có thể phản công nháy mắt xoay chuyển nghiêng về phía quỷ quái. Mọi người khổ sở quyết chiến, khó khăn cầu sinh dưới công kích hung ác của lũ quỷ.
Trên đỉnh núi ở hậu sơn Hạo Ca Tông xa xôi đột nhiên truyền tới một tiếng rồng ngâm kéo dài vang vọng khắp núi rừng.
Một con bạch long tựa hồ phát sáng đột nhiên xuất hiện cùng với tiếng rồng ngâm, nó từ trên đỉnh núi lượn vòng rồi xông thẳng về phía đám quỷ đang tàn phá bừa bãi ở bên dưới.
Thanh thế của bạch long cực lớn, rất nhanh đã có người chú ý tới con bạch long kia, bắt đầu kêu vang: "Đó là gì vậy?"
Nghệ Tu hơi hé mắt, nâng mắt nhìn Tô Dập. Đột nhiên anh ngẩn người, chậm rãi lui về sau buông môi Tô Dập, giơ tay nhẹ nhàng sờ lên mí mắt cậu.
Tô Dập túm chặt quần áo Nghệ Tu, mờ mịt khó hiểu nhìn anh.
Nghệ Tu nhíu mày cẩn thận chạm vào khóe mắt cậu, thấp giọng hỏi: "Bây giờ em cảm thấy thế nào? Có chỗ nào khó chịu không?"
Tô Dập lắc đầu sờ sờ khóe mắt mình, sau đó từ bóng ngược trong mắt Nghệ Tu nhìn thấy trên mặt mình có thêm cái gì đó.
Lúc cậu đang sửng sốt thì nghe Nghệ Tu nói: "Gần ánh mắt của em có thêm những lằn vân màu đen."
Những đường vân này giống như đồ đằng cổ xưa, le que vài nét phác họa dọc theo ánh mắt làm đôi mắt hạnh trong suốt sạch sẽ của Tô Dập tăng thêm vài phần yêu dị.
"Là sức mạnh quỷ thần hiện ra, sức mạnh của cậu không còn bị bạch ngọc bát quái trói buộc, hơn nữa còn mở ra quỷ môn, đó chính là dấu vết của sức mạnh quỷ thần chi nhãn."
Tiếng đing đang thanh thúy vang vọng trong hang đá vôi tối lờ mờ, một giọng nữ âm u vang lên. Tô Dập ngừng một lát rồi ngẩng đầu nhìn Phong Thanh Vi đứng trong bóng tối cách đó không xa.
Mà ngoài dự liệu chính là động tác của Nghệ Tu cũng đồng bộ với cậu, quay đầu nhìn về phía Phong Thanh Vi.
Tô Dập sửng sốt, nhất thời cũng không để tâm tới Phong Thanh Vi, chỉ nghi hoặc nhìn Nghệ Tu hỏi: "Anh có thể thấy cô ấy à?"
Nghệ Tu gật đầu, yên lặng nhìn Phong Thanh Vi mặc đồ tế tử màu đen bên kia: "Mới vữa nãy cám ơn cô đã kéo một cái, cứu chúng tôi."
Phong Thanh Vi lắc đầu, ánh mắt rũ thấp, lãnh đạm nói: "Quỷ môn đã mở, cho dù chỉ là một khe nhỏ nhưng sức mặng của tôi cũng gia tăng rất nhiều, vì thế mới có thể lộ diện trước mặt người khác. Hiện giờ ba chúng ta ở chung một chỗ miễn cưỡng có thể coi là hơn nửa quỷ thần, vì thế đám xúc tu kia không làm gì được chúng ta."
Tô Dập níu chặt quần áo ướt sũng của Nghệ Tu, có chút sợ hãi hỏi: "Quỷ môn mở một khe hở rồi sao, tình huống bây giờ thế nào? Làm sao đóng nó lại?"
Nghệ Tu an ủi vỗ lưng Tô Dập, Phong Thanh Vi trầm tĩnh nhìn bọn họ, chậm rãi mở miệng: "Quỷ môn chỉ mở ra một khe nhỏ, quỷ quái bên quỷ vực vẫn chưa qua được, đó cũng là may mắn trong xui rủi. Thế nhưng quỷ môn vừa mở, sức mạnh của quỷ quái trong thiên địa tăng mạnh, tình huống của mọi người đang chiến đấu với quỷ quái ở bên trên thật sự không tốt."
Nghệ Tu cùng Tô Dập nháy mắt liền nghĩ tới nhóm Vu Hãn Âm dẫn dắt đại quân huyền môn tấn công Hạo Ca Tông.
Tô Dập theo bản năng nhìn về phía Nghệ Tu, mà sắc mặt Nghệ Tu thì xạm đen, cực kỳ khó coi.
Anh quên mang theo tai nghe nên căn bản cũng không biết nhóm Vu Hãn Âm chiến đấu với lũ quỷ thế nào.
Phong Thanh Vi an tĩnh nhìn bọn họ, nói tiếp: "Quỷ môn mở ra dễ nhưng đóng thì không dễ. Trước kia quỷ thần hiện thế, muốn đóng kín quỷ môn thì cần người sở hữu quỷ thần chi nhãn tử vong."
Người sở hữu quỷ thần chi nhãn... tử vong?
Bàn tay đang ôm Tô Dập của Nghệ Tu siết chặt, mắt phượng trợn to, lạnh lùng nhìn Phong Thanh Vi, cắn răng nói: "Đừng hòng mơ tưởng!"
Ngoài dự liệu, Tô Dập nghe thấy hai từ này thì không có phản ứng cùng cảm thụ quá lớn.
Cậu chỉ an tĩnh nhìn Phong Thanh Vi, có lẽ vì mới trải nghiệm quá nhiều lần tử vong nên ngược lại ít đi chút sợ hãi cùng mờ mịt.
Suy nghĩ một chút, Tô Dập nhẹ giọng nói: "Thế nhưng, không phải cô nói chúng tôi tuyệt đối không được chết sao?"
Phong Thanh Vi không hề có chút phản ứng nào với tầm mắt sắc bén lạnh băng của Nghệ Tu, chỉ khẽ gật đầu: "Không sai, tình huống ba loại sức mạnh hội tụ như hôm nay rất đặc biệt, hai cậu tuyệt đối không thể chết, vì thế chỉ có thể dùng một cách khác.
Chân mày Nghệ Tu thả lỏng, lực đạo ôm Tô Dập không hề buông lỏng. Anh lạnh giọng nói: "Cô nói trước xem phải làm gì?"
Phong Thanh Vi yên lặng một chốc mới nói: "Ba người chúng ta cộng lại có thể miễn cưỡng coi như hơn phân nửa quỷ thần, nếu sức mạnh gộp chung lại một chỗ thì có lẽ sẽ thanh trừ sạch sẽ số quỷ quái đang tàn sát bừa bãi phía trên, hơn nữa cũng có thể đóng quỷ môn lại."
.*.