Âm Mưu Của Nữ Phụ 2: Cho Đến Thời Khắc Cuối Cùng

Chương 30 : Sống

Ngày đăng: 03:36 19/04/20


Phương Linh vuốt ve khuôn mặt của Lạc Tâm, khóe môi lẩm bẩm những lời thì thào. Đã hơn 1 năm rồi, Tâm. Em còn định ngủ đến khi nào nữa đây?



Có lẽ bởi vì những lời thì thào đó, mà ngón tay của Lạc Tâm giật giật. Phương Linh giật mình, một hàng nước mắt kích động chảy ra. “Bác sỹ! Bác sỹ! Bác sỹ!!!”



Lạc Tâm mở mắt, đôi mắt thuần một màu đen láy rơi xuống một giọt nước mắt trong suốt.



(Sắp ngược nam nha:))



...



“Ầm ầm ầm!” Hố đen dần dần mở rộng, giống như muốn cắn nuốt tất cả.



“Kình Thiên Kính!” Vũ Lôi hét lên, một chân hạ xuống đất, khóa chặt không gian xung quanh hố đen và Tam Tiền Tam lại thành một khu vực. Thế nhưng với xu hướng mở rộng điên cuồng kia của hố đen, cách này sẽ chẳng thể chống cự được lâu.



“Gọi tất cả Thú nhân A cấp lại đây ngay!” Cố Thần phân phó xong, răng nanh hiển lộ, gầm lên một tiếng động trời, uy áp S cấp xuất hiện đè ép lên hố đen,mơ hồ ngăn chặn được xu hướng bành trướng của nó.



Thế nhưng hắn biết, đây mới chỉ là khởi đầu.



“Cũng bảo đám Cố Li đem hết thảy dụng cụ giải phẫu lại đây cho ta! Nhanh lên!” Cố Thần gấp rút phân phó, cố gắng nắm lấy cơ thể Tam Tiền Tam kéo ra khỏi hố đen, thế nhưng dường như có một mối liên kết nào đó, cô di động thì hố đen cũng di chuyển theo cô.



“Lão tổ! Đồ đây!” Cố Li dẫn đầu một đám người mang đến rất nhiều thiết bị y tế, riêng cô thì bê luôn chiếc giường giải phẫu chuyên nghiệp.



“Ầm!” Một tiếng, vài bóng người xuất hiện chế trụ Cố Thần.



“Các ngươi là đang làm gì?!!” Vũ Lôi một bên cản trở hố đen, một bên hét ầm lên, khi hắn nhìn thấy Đường Yêu thì suýt cắn cả lưỡi. Hắn chột dạ nha...




Từng màn mưa lạnh dội xuống cơ thể nhỏ bé đang run rẩy của cô, nhưng đang cố gắng xoa dịu, nhưng cũng như lời từ chối trần trụi của ông trời.



89%...



Năng lượng bị đứa bé hấp thu được trả lại cho người mẹ, thúc đẩy quá trình tiến hóa một cách nay điên cuồng.



90%...



“Ầm!” Mái tóc màu xanh lam nhiễm thượng màu đen, đen đặc quánh như bóng đêm chết chóc.



“Này! Nhanh lên áp chế cô ấy!” Cố Thần gào lên, chạy đến muốn ôm lấy Tam Tiền Tam.



Nguyên nhân gây ra cái chết của Cố Linh, chính là thời khắc này!



=======



Lần này tác giả không có gì để nói, sẵn sàng để độc giả chửi bới, mắng mỏ. Thế nhưng xin hãy thông cảm cho tác giả, đây là tình tiết không thể thiếu, không thể, cho nên xin hãy hiểu cho Q.Q



Chương này viết rất vất vả nên chậm trễ, rất xin lỗi, hiu hiu Q∆Q



Xì poi:



Ánh mắt cô trong suốt như ánh sáng của một vùng nào xa xôi, giống như chú bướm trên vườn địa đừng, chập chờn, như chỉ phút chốc nữa thôi sẽ tan biến mãi mãi.